Một số đánh giá của Chung Hi là có cơ sở, và không bị thù hận che mờ đôi mắt, cô cũng khẳng định phương thức hoạt động thuần thục của tập đoàn Bạc thị.
“Cho nên, tôi cho rằng tập đoàn Bạc thị vẫn là sự lựa chọn tốt nhất trong rất nhiều tập đoàn hợp tác.
” Chung Hi nở nụ cười xinh đẹp, “Ngài cảm thấy thế nào?”
Tiên sinh Oppo không khỏi khen ngợi, “Lời Chung tiểu thư nói chính là ý mà tôi đang nghĩ đấy, tôi chỉ là cố ý nhử họ thôi, không ngờ cô lại cho tôi một bất ngờ lớn đến vậy.
”
Chung Hi giơ ly champagne lên, “Vậy tôi xin chúc mọi người hợp tác vui vẻ.
”
Tiên sinh Oppo cũng đồng thời nâng ly lên, nhưng sau khi chạm ly ông ta cũng không trực tiếp uống, “Chung tiểu thư, tôi có thể hỏi cô một câu nữa được không?”
“Ngài cứ nói.
”
“Tại sao, cô muốn giúp cậu ta?”
Cậu ta đây là chỉ Bạc Lương Thần.
Khuôn mặt Chung Hi tối sầm lại, đẩy ly champagne sang một bên, “Chúng tôi từng là vợ chồng, nếu anh ta ngã xuống vì chuyện này thì tôi sẽ khinh thường anh ta.
”
Hơn nữa, Bạc thị sớm muộn gì cũng sẽ ngã, nhưng phải ngã ở trong tay cô.
Cô muốn tận mắt nhìn thấy Bạc Lương Thần ngồi tít trên cao thua cuộc, chỉ là một mối quan hệ hợp tác mà thôi, cô muốn nói cho Bạc Lương Thần biết Chung Hi cô có thể đùa giỡn với tương lai của Bạc thị trong lòng bàn tay.
Tiên sinh Oppo không hiểu được ý nghĩa sâu xa trong lời này.
Mà người đàn ông ở phía sau tấm rèm nghe rất rõ ràng, Chung Hi hận anh chỉ có tăng chứ không có giảm, nhưng Chung Hi bây giờ sẽ không liều lĩnh đến mức như một con thiêu thân lao vào ngọn lửa, cô chỉ đang đợi, đợi một cơ hội để đánh bại anh.
Bạc Lương Thần xoa xoa chiếc đồng hồ màu bạc trên cổ tay, khuôn mặt lạnh lùng đầy rét lạnh.
Vài phút sau, Chung Hi kiếm cớ rời đi.
Bạc Lương Thần nắm bắt cơ hội, chủ động xuất hiện, cả hai “phối hợp” vô cùng ăn ý, sau vài câu tán gẫu Bạc Lương Thần cắt vào chủ đề chính, và đưa cho tiên sinh Oppo một mức giá thấp nhất mà ông ta không thể nào từ chối.
Tiên sinh Oppo âm thầm mỉm cười, “Vừa rồi rõ ràng cậu đã nghe thấy cuộc nói chuyện của tôi với Chung tiểu thư, vì sao còn cho tôi giá thấp đến vậy?”
“Đương nhiên là không muốn mất đi một đối tác chất lượng tốt như quý công ty, hợp tác vui vẻ.
”
Anh nâng ly rượu lên, tiếng chạm ly lanh lảnh làm anh nhớ đến một buổi tối đàm phán kinh doanh.
Chung Hi gọi vài cuộc điện thoại, anh đều không nghe máy.
Khi đó họ còn chưa kết hôn, bạn bè xung quanh đều ghen tị với anh vì có một vị hôn thê quan tâm đến mình, nhưng chỉ có trong lòng anh rõ ràng, Chung Hi là muốn anh đến dự tiệc sinh nhật của Chung Quốc Ngụy.
Làm sao anh có thể đi được?
Từ đầu đến cuối anh đều đang lợi dụng Chung Hi.
Giữa họ sẽ không có bất cứ tình cảm dư thừa nào, tuyệt đối sẽ không.
Buổi tiệc vẫn đang diễn ra, mười lăm phút nữa sẽ có một màn trình diễn catwalk trên sân khấu chữ T ở trung tâm.
Chung Hi nhìn thời gian trên đồng hồ, nghĩ rằng đã đến lúc phải tìm cơ hội chuồn đi trước.
Chưa bao giờ nghĩ, lại có người va vào.
“Chung Hi, cô đứng lại.
” Ôn Nguyễn Nhi xách vạt váy, ánh mắt tràn đầy thù hận.
Chung Hi nghiêng đầu nhìn cô ta, buồn cười hỏi ngược lại một câu, “Có chuyện gì sao?”
Ở một mức độ nào đó mà nói thì Ôn Nguyễn Nhi này thật sự rất cố chấp, mỗi lần đều ngã ở một chỗ cô vẫn không sợ chết mà đụng vào.
Nếu cô ta sử dụng tính khí này vào giới showbiz, có lẽ đã nổi tiếng từ lâu rồi.
“Tại sao cô lại quyến rũ Lương Thần? Anh ấy đã là người có vợ, cô thật sự không biết xấu hổ mà.
”
Giọng cô ta không to không nhỏ, vừa vặn mọi người ở xung quanh đều nhìn sang.
Một người trang điểm lộng lẫy, mở miệng mắng chửi.
Một người lại vẻ mặt hờ hững, khí chất hơn người, chênh lệch giữa hai bên thực sự có hơi lớn.
Nhưng nghe thấy giọng nói này, ánh mắt mọi người nhìn về phía Chung Hi lại có thêm một chút khinh thường.
Có nhân viên của MON nhìn thấy cảnh này từ xa, còn đặc biệt quay lại gửi vào nhóm làm việc, “Chị Anna, Chung Hi lại ầm ĩ với người ta rồi.
”
Anna đang ở phía sau giúp Trương Mẫn chọn nhẫn nhìn thấy tin nhắn này, tức giận gửi tin nhắn thoại.
“Các người không thể trông chừng Chung Hi sao? Nói cho cô ta biết, nếu còn gây chuyện nữa thì cút ra khỏi công ty ngay lập tức cho tôi!”
Trương Mẫn ngước mắt nhìn gương trang điểm, giả vờ vô tình hỏi trợ lý, “Bộ trang sức này của tôi là ai phối thế?”
“Là Chung Hi của MON, hình như là một người mới.
” Trợ lý nói, “Chị Mẫn, nếu chị không hài lòng, vẫn còn thời gian để đổi đấy ạ.
”
Trương Mẫn tạo dáng tiêu chuẩn trước gương, cười nói: “Không cần, tôi rất thích, lần sau đi catwalk tôi vẫn muốn mời cô ấy.
”
Cô ấy nói một câu như vậy rồi tiện tay chọn một chiếc nhẫn màu vàng, bước vào hậu trường.
Anna nghe ra ý tứ trong lời này thì lau mồ hôi lạnh trên trán, nghiến răng nói, “Chung Hi này! ”
Cô ta thả đồ trong tay xuống, lập tức chạy đi.
Vạn nhất Chung Hi và Ôn Nguyễn Nhi xảy ra xung đột trực diện, thì đứng sau Ôn Nguyễn Nhi là tập đoàn Bạc thị!
Nhưng khi Anna vội vàng chạy đến, nhìn thấy rất nhiều đang vây quanh, “Xin nhường đường.
”
Cô ta thật không dễ gì mới chen vào được, thì nhìn thấy Ôn Nguyễn Nhi đang đứng khóc ở đó, còn Chung Hi đã không thấy bóng dáng đâu.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Anna kéo Lưu Viện Viện, “Chung Hi đánh cô ta à?”
Lưu Viện Viện lắc đầu.
“Vậy Ôn Nguyễn Nhi khóc cái gì?” Anna nhíu mày, họ làm nghề này đã tiếp xúc với biết bao nghệ sĩ ngôi sao, nhưng với sắc đẹp như Ôn Nguyễn Nhi cho dù phía sau có tư bản, mà không có kỹ thuật diễn và không có năng lực thì thế nào cũng sẽ thất bại.
Mọi người nể mặt, gọi cô ta một tiếng chị Nguyễn Nhi đều là nể tập đoàn Bạc thị ở phía sau cô ta.
Nếu không có Bạc Lương Thần, cho dù Ôn Nguyễn Nhi có đứng ở đây khóc đến chết cũng sẽ không có ai thèm đếm xỉa đến.
Lưu Viện Viện chậm rãi mở miệng nói: “Cô ta bị Chung Hi chọc tức nên mới khóc, Chung Hi cãi nhau đỉnh lắm.
”
“Cái gì cơ?”
Annan cạn lời, “Chung Hi đâu?”
“Được Lục Bắc đưa đi rồi, đi về phía sau ấy.
” Trong đầu Lưu Viện Viện vẫn xoay quanh cảnh tượng Chung Hi mắng chửi vừa rồi, cô ấy chỉ hận tế bào não của mình không đủ nhiều nên không thể nhớ được những lời kia.
Nếu không, lần sau cô ấy cãi nhau với người ta làm sao có thể lật ngược tình thế.
Lưu Viện Viện thầm nghĩ, nhất định phải tìm một cơ hội để học hỏi Chung Hi nhiều hơn!
Ôn Nguyễn Nhi càng khóc càng không có nước mắt, chỉ còn lại đôi mắt trang điểm đậm chớp chớp không ngừng.
Cô ta vốn muốn khóc cho đến khi Bạc Lương Thần đến tìm cô ta, nhưng khóc một chặp lâu, xung quanh càng có nhiều người vây xem nhưng lại không thấy Bạc Lương Thần đến.
“Nguyễn Nhi, chúng ta đi trước thôi.
” Tiểu Linh quả thực không nhìn nổi nữa, nói nhỏ vào tai Ôn Nguyễn Nhi: “Lớp trang điểm của em bây giờ trôi hết rồi, lỡ như bị phóng viên chụp được sẽ không hay lắm đâu.
”
Công ty còn phải tốn tiền đổi hotsearch cho cô ta.
Cũng không đúng, với địa vị của Ôn Nguyễn Nhi thì loại ảnh xấu xí này cũng không có tư cách để lên hotsearch.
Ôn Nguyễn Nhi nghiến răng, “Lương Thần đâu?”
“Không biết, vừa rồi đã không thấy Bạc tổng, chúng ta đi trước.
” Tiểu Linh dùng sức kéo Ôn Nguyễn Nhi dậy.
Ôn Nguyễn Nhi lau nước mắt, đành phải đi trước với Tiểu Linh.
Từ xa, bóng dáng của Bạc Lương Thần xuất hiện ở bên cạnh hàng rào tầng hai, anh vừa kết thúc cuộc trò chuyện với tiên sinh Oppo thì nhìn thấy cảnh Chung Hi “thao thao bất tuyệt” chê Ôn Nguyễn Nhi không đáng để nhắc tới.
Ở phía sau anh, trợ lý Mẫn thấp giọng xin chỉ thị, “Bạc tổng, hợp đồng đã phê duyệt xong, anh muốn đặt vé khi nào?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...