Cùng lúc đó, group chat tuyển thủ chuyên nghiệp liên minh thẻ sao ——
Diệp Trúc: “Ha ha ha ha ha dù sao tui cũng đã bị dính chưởng, cười tiếp cũng chẳng cần sợ nữa, mấy vị tuyển thủ hệ thủy còn ổn không đó?”
Kiều Khê: “Tâm trạng của tui rất tốt, tốt tới muốn bắt cái tên tác giả kia ra đập một trận!”
Tô Thanh Viễn: “Tôi thì thấy đồng tình với Sơn Lam hơn, xoa đầu tiểu Lam, rõ ràng trước giờ cậu rất ngoan ngoãn không cười trên nỗi đau người khác mà, sao hắn lại nhằm vào cậu?”
Sơn Lam bất đắc dĩ đáp: “Chuyện này phải hỏi sư phụ tôi. Cái miệng xúi quẩy của sư phụ có lực sát thương quá mạnh, hôm qua vừa nói thẻ chim nhà tôi chắc chắn sẽ không bị sao cả, hôm nay nguyên set thẻ của tôi liền bị nhằm vào.”
Nhiếp Viễn Đạo: “…”
Hắn cũng không ngờ mà, đâu phải hắn cố ý chớ.
Nếu tiểu Lam đã nói mình là miệng xúi quẩy, hay là mình cũng dùng cái miệng xúi quẩy này đi hại người khác một chút.
Nghĩ là làm, Nhiếp Viễn Đạo nghiêm túc thảo luận trong group: “Tôi tin chắc chế được thẻ nhằm vào loài quỷ của tiểu Quy là rất khó, dù sao hình tượng thẻ quỷ là linh hồn, bản thân nó cũng đã chết.”
Quy Tư Duệ lập tức luống cuống: “… cầu Nhiếp thần buông tha, đừng có nguyền rủa tui mà!”
Nhiếp Viễn Đạo: “Voi nhà lão Trịnh cũng rất khó chết, dù gì cũng là thẻ bài có phòng ngự cao nhất mà.”
Trịnh Phong: “Tôi chọc gì cậu hả?”
Đám tuyển thủ chưa bị nhắc tới lập tức ngắt lời hắn: “Nhiếp thần, anh đang tiến vào trạng thái nguyền rủa toàn liên minh sao?”
Nhiếp Viễn Đạo: “Hôm qua lỡ miệng nguyền rủa tiểu Lam nhà tôi, nên muốn thử xem cái miệng xúi quẩy này có tiếp tục linh nghiệm nữa không.”
Đường Mục Châu: “Lão Nhiếp cứ tiếp tục, tôi ủng hộ anh:)”
Đám tuyển thủ còn lại rối rít chuồn đi, sợ tới lượt mình bị Nhiếp thần nguyền rủa.
Trong game, đúng 12 giờ cửa hàng thẻ bài Nguyệt Bán đóng cửa.
Lần này trong tiệm cũng đưa ra thông báo “11:30 trưa mai sẽ có thẻ bài mới”, Tạ Minh Triết biết hiện tại thẻ bài chết tức thì đang bị cướp đoạt điên cuồng thế này là do cậu đã chớp được thời cơ trước, rất nhanh thôi, các chuyên gia chế thẻ ở những câu lạc bộ lớn cũng sẽ nghiên cứu ra phương pháp chế tác thẻ bài chết tức thì. Đợi tới khi loại thẻ bài này lưu thông đại trà thì thẻ chết tức thì của cậu sẽ không còn được hoan nghênh như thế này nữa, cho nên cậu phải lợi dụng cơ hội này, nhanh chóng tạo thêm thật nhiều thẻ bài để kiếm một ít tiền.
Cậu đã có ý tưởng làm thẻ tiếp theo, giờ phải nghĩ nên thiết kế kỹ năng thế nào.
Tạ Minh Triết quay về không gian cá nhân, vừa bước vào cửa, bên tai lại nghe được thông báo có thư mới.
Từ sau sự kiện vì không chịu đọc thư mà bỏ qua tin tức quan trọng của hội trưởng Hồng Chúc, cậu đã biết được tầm quan trọng của hộp thư trong game thẻ sao này, nên đã mở âm thanh thông báo khi có thư mới lên. Tạ Minh Triết đi tới mở hộp thư, là một người tên “Khúc Lưu Sương” gửi tới: “Chào Chú Béo, tôi là hội trưởng công hội Lưu Sương Thành, tôi đã mở cho chú quyền hạn tự do ra vào lãnh địa công hội chúng tôi, tuyển thủ Phương Vũ của câu lạc bộ chúng tôi muốn gặp chú, có việc cần trao đổi, hi vọng chú có thể rút một ít thời gian quý giá của mình tới công hội chúng tôi một chuyến, nếu chú không muốn đến thì cũng có thể mời chúng tôi tới nhà của chú để nói chuyện. Cảm ơn chú, tôi sẽ đợi thư hồi âm.”
Vị hội trưởng này vô cùng khách khí, Tạ Minh Triết đang định trả lời cô, đúng lúc này Đường Mục Châu cũng gọi tới: “Bốn tấm thẻ của chú gọi hồn một mớ cao thủ luôn, mọi người đang thảo luận về thẻ của chú trong group chat liên minh đó, có câu lạc bộ nào tới tìm chú không?”
Đường thần đúng là liệu sự như thần, Tạ Minh Triết trả lời: “Tui vừa nhận được thư của Lưu Sương Thành.”
“Mặc kệ bọn họ cho cậu điều kiện cao thế nào, cậu nhất định phải nhớ kỹ, bản quyền mới là quan trọng nhất.”
Đường Mục Châu nghĩ, tôi không có được người, thì mấy người cũng đừng mong có được. Cứ để hắn tự do tự tại làm thẻ, phát huy thiên phú và tiềm lực đến cực hạn đi.
Có lẽ cách làm hiện giờ của mình cũng giống hệt với sư phụ lúc trước —— năm đó khi sư phụ hắn gặp được thiếu niên Đường Mục Châu có thiên phú nổi bật, đã không hề do dự dốc cạn túi dạy dỗ, đến mức sau này Đường Mục Châu thay thế được địa vị của ân sư, trở thành tuyển thủ mạnh nhất hệ mộc.
Hiện tại Đường Mục Châu cũng đang có tâm trạng như vậy, muốn đích thân mài giũa khối ngọc thô này, để người này nhanh chóng trưởng thành, mạnh mẽ lên.
“Cảm ơn Đường thần nhắc nhở.” Tạ Minh Triết bình tĩnh trả lời, “tui đã không đáp ứng lời mời của Phán Quyết và Phong Hoa thì chắc chắn những câu lạc bộ khác không thể khiến tui dao động. Hiện tại tui không hề thiếu tiền, thứ thiếu nhất chỉ có thời gian và kinh nghiệm, tui sẽ từ từ làm ra nhiều thẻ tốt hơn, chắc chắn sẽ không tùy tiện bán bản quyền.”
“Chú có thể nghĩ vậy là rất tốt.” Đường Mục Châu cong khóe miệng, hòa nhã nói tiếp, “nhưng mà, tên Phương Vũ này có suy nghĩ khá khác người, anh ta tìm chú không nhất định là muốn mời chú làm nhà thiết kế thẻ bài, có lẽ là có mục đích khác, chú có thể đi xem thử.”
“Sao anh đoán được người tìm tui là Phương Vũ?” Tạ Minh Triết hoài nghi hỏi.
“Trong đám tuyển thủ chủ lực của Lưu Sương Thành, Phương Vũ là đại sư huynh, suy nghĩ khá tỉnh táo. Có thể đích thân vào game tìm chú chắc chắn là Phương Vũ. Chú có thể thử tiếp xúc với vị tuyển thủ này, anh ta ra mắt cùng năm với tôi, là quán quân hạng mục cá nhân vào mùa giải thứ sáu, trước mắt là tuyển thủ hệ thủy mạnh nhất.”
“Tui hiểu, cảm ơn Đường thần!” Tạ Minh Triết tắt cuộc gọi, xoay đầu gửi thư trả lời cho hội trưởng Lưu Sương Thành: “Hội trưởng đợi một lát, tui sẽ tới đó.”
Cậu đi tới phía trước bản đồ hướng dẫn tinh hệ, bên trong bản đồ sao mênh mông, ngoại trừ “sao lãnh địa công hội Phán Quyết” màu đỏ, “sao lãnh địa công hội Phong Hoa” màu xanh lá, thì hiện tại lại có thêm một “sao lãnh địa Lưu Sương Thành” màu xanh dương.
Bản đồ sao của cậu tựa như đang thu thập lãnh địa của các công hội lớn, hiện tại đã có ba cái rồi!
Nhưng đúng hơn là đang kéo cừu hận của các công hội lớn nhỉ?
Tạ Minh Triết cười cười sờ cằm, trực tiếp chuyển dịch tới lãnh địa Lưu Sương Thành.
Công hội này được xây theo lối kiến trúc vô cùng kỳ dị, toàn bộ công trình đều mang màu xanh lam, ngay cả mặt đất cũng được trải thêm một tầng băng mỏng, vừa đi vào sao lãnh địa tựa như mới tiến vào một tòa lâu đài được điêu khắc bằng băng tuyết trong các câu chuyện cổ tích.
Hiệu quả của game rất thật, khi tiến vào Lưu Sương Thành, Tạ Minh Triết rõ ràng cảm giác được cái lạnh trong không khí, cậu xoa xoa đôi tay, ngẩng đầu, chỉ thấy một cô gái đang khẽ mỉm cười đi về phía mình: “Chào Chú Béo, hội trưởng bọn tôi đang chờ chú, mời chú theo tôi.”
Đã từng tới Phán Quyết và Phong Hoa, Tạ Minh Triết cũng khá quen thuộc với cấu trúc của lãnh địa công hội, vào thang máy đi thẳng tới văn phòng chính của Lưu Sương Thành.
Đẩy cửa bước vào, quả nhiên trông thấy huy hiệu công hội được treo chính giữa căn phòng —— ngay giữa huy hiệu hình tròn vẽ một tòa kiến trúc trông rất giống một lâu đài băng, cộng thêm hàng chữ “Lưu Sương Thành” màu băng lam, huy hiệu được thiết kế vô cùng tinh xảo.
Trong phòng có hai người, một cô gái xinh đẹp với mái tóc dài có ID “Khúc Lưu Sương”, người còn lại mang ID “Vũ Thiên”.
Khúc Lưu Sương đứng lên, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Chào Chú Béo, đây là tuyển thủ của câu lạc bộ chúng tôi, Phương Vũ.”
Tạ Minh Triết nhìn theo ánh mắt của cô, cậu thấy Phương Vũ có làn da rất trắng, ngũ quan thanh tú, gương mặt trung tính, nhìn thoáng qua sẽ khó phân biệt được người này là nam hay nữ, hình tượng này không giống với mặc định của hệ thống, chẳng lẽ là tài khoản chính của đại thần Phương Vũ?
Còn đang hoài nghi, bên tai liền nghe thấy giọng nói của Phương Vũ —— đây là một giọng nam rất thanh lãnh, tựa như mới nuốt xuống yết hầu một ly nước vừa được lấy ra từ tủ lạnh, có thể khiến người ta tỉnh táo trong nháy mắt.
Anh rất bình tĩnh nói: “Chú Béo, tôi tìm chú không phải vì muốn mua bản quyền tấm thẻ Tây Thi, cũng không định mời chú gia nhập vào câu lạc bộ Lưu Sương Thành, tôi nghĩ là trước đó Phán Quyết và Phong Hoa đã từng mời chú đúng chứ? Nếu chú đã không đáp ứng họ thì tôi có mời cũng chỉ vô dụng mà thôi.”
Tạ Minh Triết thầm nghĩ người này thật sự là quá thông minh, năng lực phân tích thuộc hàng đầu, hèn gì có thể trở thành tuyển thủ mạnh nhất hệ thủy. Người đàn ông này tựa như một đầm nước sâu, nhìn qua chỉ thấy được mặt nước phẳng lặng không gợn sóng, nhưng lại ẩn chứa nguy hiểm khó lường trước được.
Tạ MInh Triết thản nhiên đón nhận ánh mắt của đối phương, cười nói: “Vậy đại thần Phương Vũ tìm tui để làm gì?”
Phương Vũ nói: “Tôi muốn hợp tác với chú, tìm chú đặt trước một tấm thẻ bài.”
Tạ Minh Triết ngây người: “Đặt trước thẻ bài?”
Phương Vũ khẽ gật đầu: “Nếu chú có thiên phú chế thẻ xuất sắc như vậy, có lẽ chú có thể giúp tôi giải quyết được vấn đề khó khăn này. Tôi nói yêu cầu cho chú, chú dựa theo tưởng tượng của tôi để chế tạo thẻ bài. Sau khi hoàn thành, chú có thể giữ lấy bản quyền, chỉ bán cho tôi một tấm thẻ là được, chú thấy giao dịch này thế nào?”
Với giao dịch này, Tạ Minh Triết hoàn toàn không lỗ, ngược lại chính Phương Vũ lại có chút thiệt thòi. Đặt trước chế tạo thẻ bài lại còn để đối phương giữ lại bản quyền, nếu Tạ Minh Triết cầm tấm thẻ này đem bán thì việc “đặt chế thẻ riêng” còn ý nghĩa gì nữa?
Dù sao mình cũng chẳng bị thiệt, Tạ Minh Triết muốn nghe thử ý tưởng của đại thần Phương Vũ, liền đáp: “Thẻ bài anh muốn đặt hàng như thế nào?”
Phương Vũ hỏi: “Chú có nghe tới ‘lối chơi vong ngữ’ chưa?”
Tạ Minh Triết chưa từng nghe qua, dứt khoát lắc đầu.
Phương Vũ kiên nhẫn giải thích: “Lối chơi vong ngữ có thể hiểu thành đấu pháp hiến tế, nói cách khác, khi tử vong thẻ bài mới sinh ra hiệu quả, chẳng hạn như phân tách, hồi sinh, tăng trạng thái có lợi cho đồng đội, gây trạng thái xấu cho đối thủ, những thẻ bài thế này đều được gọi là thẻ vong ngữ. Gần đây tôi chế thẻ đang gặp phải chướng ngại, nên muốn tìm chú hợp tác đặt trước một tấm thẻ vong ngữ, tiền đặt cọc là 50 ngàn vàng, chú có thể cân nhắc một chút.”
Tạ Minh Triết: “…”
Đây là một mối làm ăn hoàn toàn không chịu thiệt, cậu không có lý do gì không đáp ứng cả!
Đặt hàng chế tạo một tấm thẻ bài, trực tiếp đưa 50 ngàn vàng đặt cọc, bản quyền thẻ bài thuộc về mình, còn có thể tiếp tục sử dụng hoặc bán ra thẻ bài này nữa.
Chẳng lẽ lá bài đại thần Phong Vũ đặt hàng rất khó làm?
Một phút sau cậu liền hiểu, bởi vì yêu cầu của Phương Vũ —— phải nói là không phải khó bình thường!
Chỉ nghe Phương Vũ nhàn nhạt nói: “Yêu cầu của tôi là, thẻ bài sẽ gồm hai kỹ năng, đều phát động vào thời điểm tử vong, một kỹ năng là tăng thêm hiệu quả cho toàn bộ đồng đội của mình, tốt nhất là tăng mạnh sát thương gây ra. Kỹ năng còn lại sẽ gây trạng thái xấu cho đối thủ, tốt nhất là những hiệu quả khống chế như sợ hãi, hỗn loạn, suy yếu diện rộng, hai kỹ năng phải phát động đồng thời, là một tấm thẻ hệ vong ngữ mang tính bùng nổ, chú hiểu ý tôi không?”
Tạ Minh Triết đã hiểu được đại khái, yêu cầu của Phương Vũ rất khó, ngay lúc chết đi phải đồng thời phát động hai hiệu quả, một cái là tăng lực sát thương cho phe mình, cái còn lại là khống chế hoặc giảm phòng ngự của phe địch, cứ như vậy, đồng đội bên mình có thể thừa cơ bùng nổ tấn công nhanh, thậm chí còn có khả năng diệt sạch toàn bộ đối thủ.
Với thực lực của Tạ Minh Triết hiện tại, căn bản là không thể làm được loại thẻ bài bùng nổ dùng cho đoàn chiến thế này.
Nhưng Tạ Minh Triết vẫn muốn thử một lần, coi như là cho bản thân một thử thách mới, chứ cứ làm thẻ bài chỉ định chết tức thì mãi thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Cậu ngẫm nghĩ rồi hỏi: “Anh có cần lá bài này gấp không? Nếu không gấp, tui có thể cẩn thận suy nghĩ một chút. Tui không đảm bảo chắc chắn có thể làm ra, nhưng tui muốn cố gắng thử một lần, nếu có ý tưởng, khi làm ra được tui sẽ liên lạc lạc với anh, được không?”
Phương Vũ dứt khoát gật đầu: “Không thành vấn đề, trước tiên chúng ta cứ kết bạn đi, lời hứa của tôi luôn luôn có hiệu lực, 50 ngàn đặt cọc trước, nếu chú có thể làm ra thẻ bùng nổ song kỹ năng hệ vong ngữ thì lúc nào cũng có thể liên hệ với quản lý của Lưu Sương Thành. Ngoài ra, nếu đã là hợp tác, hi vọng chú có thể giữ bí mật việc tôi tìm chú đặt hàng thẻ bài.”
“Đương nhiên rồi.” Tạ Minh Triết biết kinh doanh cũng phải tuân thủ quy tắc, trước khi Phương Vũ chính thức lấy thẻ bài đặt chế trước ra dùng thì cậu không thể công bố nó, cũng tránh bị các tuyển thủ khác biết trước liền nghiên cứu cách phá giải.
Sau khi rời khỏi Lưu Sương Thành, Tạ Minh Triết trở về không gian cá nhân, cúi đầu suy tư.
Phương Vũ cho cậu một đề bài cực khó, hiển nhiên, chính Phương Vũ cũng đang gặp khó khăn, muốn làm loại thẻ bài này nhưng lại không làm được, mới đi tìm một người mới học chế tạo thẻ có trí tưởng tượng mới lạ thử một lần.
Tiếc là Tạ Minh Triết cũng không có manh mối nào.
Đấu pháp hiến tế, thẻ bài vong ngữ, đây đều là những từ mới cậu vừa tiếp xúc được, thì ra trong thế giới thẻ sao, ngoại trừ những thẻ bài thông thường thì còn có loại thẻ bài “sau khi chết sẽ phát động hiệu quả” như thế này! Thật sự là mở rộng tầm mắt.
Cậu phải suy nghĩ thật kỹ nên làm tấm thẻ vong ngữ này như thế nào, nếu có thể chế tạo được thì trình độ chế thẻ của cậu chắc chắn sẽ tăng thêm một bậc.
Trước hết vẫn phải làm thêm thẻ bài chết tức thì để ngày mai bán đã, nên nhằm vào loại bài nào đây?
Tạ Minh Triết cẩn thận suy nghĩ những loại bài Đường Mục Châu từng liệt kê cho mình, sau đó vui vẻ quyết định.
Bữa giờ toàn là thẻ nhằm vào thực vật và động vật, hay lần này làm một chút thẻ nhằm vào yêu ma và quỷ quái đi!
‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿︵‿
Tác giả:
Thế giới này có cơ cấu rất khổng lồ, chủng loại thẻ bài rất nhiều, Triết Nhây Nhây chế tạo thẻ chết tức thì chỉ để kiếm tiền + dẫn đường cho toàn bộ câu lạc bộ xuất hiện.
Qua giai đoạn này, cậu ta sẽ làm ra thêm nhiều thẻ bài chiến đấu.
Hôm nay xuất hiện thẻ vong ngữ, là một trường phái rất khó đánh, sau khi chết sẽ phát động hiệu quả, khiến cho đối thủ rất nhức đầu.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, hãy đợi Triết nhây nhây tưởng tượng tiếp nha!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...