Kết giới là gì?
Chính là một năng lực hạn chế.
Nó vốn là năng lực của chuyên gia nguyên tố, tạo thành hiệu quả hạn chế nhất định nhờ năng lượng.
Nhưng, cùng với nhu cầu tăng lên, kết giới năng lượng đơn thuần đã không thể đáp ứng nhu cầu, vì thế rất nhiều kết giới đã bắt đầu tìm sự lột xác.
Ví dụ...
Sự kết hợp giữa năng lượng và vật lý.
Có những người dùng kết giới trên đá, trên cơ thể, trên vũ khí nên nó cũng có đủ loại truyền thuyết.
Gom đủ bảy viên đá triệu hồi xx…
Hiến tế chút huyết mạch thu được xx...
Gom đủ vài thần binh mở ra xx…
...
Những thứ này đều có liên quan mật thiết đến kết giới.
Những viên đá, những huyết mạch, những thần binh kia đều là nhân tố quan trọng, mà kết giới liên quan đến thẻ bài cũng là một trong số đó.
Đóng gói...
Phong ấn...
Khảm thêm...
"Xem ra mình có rất nhiều thứ cần học."
Lục Minh hít thở sâu.
Sách mà chị gái đưa cho có nội dung rất phong phú. Sau khi xem lướt qua một lượt, Lục Minh phát hiện bản thân cần bắt đầu học từ thẻ kết giới cấp một cơ bản nhất.
Kết giới giống một môn học ngoại khóa riêng lẻ.
Muốn học thì phải bắt đầu lại từ đầu.
Kết giới là gì?
Nó được phóng ra khỏi thẻ bài, có thể niêm phong bất cứ nơi nào.
Ví dụ...
Cánh cửa trước mắt.
Lục Minh phóng một tấm thẻ kết giới cấp một ra.
Thông thường chúng ta không thể nhìn thấy kết giới, chỉ khi chạm vào nó thì anh mới phát hiện ra một vầng sáng mờ nhạt xuất hiện ở cửa. Nó cực kì giống với cửa truyền tống phó bản lúc chơi game ở kiếp trước.
Lục Minh chạm thử, liền bị bắn trở lại.
Đây chính là kết giới cấp một.
Muốn phá giải nó?
Rất đơn giản.
Thứ nhất, vận dụng kiến thức phá giải, xóa bỏ kết giới.
Theo một ý nghĩa nào đó, mã hóa và kết giới có khá nhiều điểm tương đồng, chẳng qua một loại phong ấn đường vân thẻ bài, một loại hạn chế vạn vật trên thế gian.
Nhưng.
Cách phá giải chúng lại hoàn toàn khác nhau.
Mã hóa thường là sự tồn tại của một hoặc vài thuật toán trung tâm. Nếu tìm ra được thuật toán phá giải tương ứng thì có thể giải được mã hóa ngay lập tức!
Còn kết giới thì sao?
Bởi vì tính độc lập của nó nên vốn không cần bận tâm đến sự ổn định!
Vì thế...
Trong kết giới thường bao gồm vô số thuật toán!
Vốn không có thuật toán trung tâm!
Một kết giới có hàng trăm đường vân, cũng có thể có hàng trăm thuật toán!
Vì thế, về tiến độ học kết giới, nếu muốn học lên kết giới học cấp hai, nhất định phải học hết tất cả thuật toán của kết giới cấp một!
Phù...
Lục Minh hít một hơi khí lạnh.
Khoa, khoa xã hội ư?!
Là sinh viên khoa tự nhiên, điều phiền muộn nhất trong cuộc đời này của anh chính là học thuộc lòng bài!
Mà bây giờ...
Lục Minh nhìn một lượt số lượng của những thuật toán kết giới học này, lập tức thấy đau đầu.
Đệt!
Anh hiểu rồi.
Mã hóa chủ yếu là thuật toán trung tâm, chủ yếu dựa vào suy tính, dù có là thuật toán anh quen thuộc thì anh cũng phải lấy đáp án thông qua tính toán!
Đây chính là đề bài ứng dụng toán!
Đây chính là mã hóa!
Mà kết giới...
Thuật toán kết giới không khó, đều rất đơn giản, chẳng qua số lượng khá nhiều, anh cần phải nhớ kĩ từng cái một, sau đó dùng cách tương ứng để mở khóa là được.
Bà mợ đó!
Đây chính là khoa xã hội!
Đừng tưởng dùng vải thưa mà có thể che được mắt thánh!
Đậu móa, anh đã xuyên không rồi mà vẫn không thể thoát khỏi chế tài của Marx ư?
"Cấp một đã có hơn một nghìn kết giới…"
"Cấp hai…"
Lục Minh liếc nhìn, anh cảm thấy tuyệt vọng.
Học bằng cách nhớ! Phải học đến năm nào đây?
Đương nhiên, nhớ hết những thứ này chỉ là giai đoạn cơ bản, đến khi phá giải, bắt buộc phải vẽ thẻ bài, đây cũng là một điểm khó lớn. Nhưng đối với Lục Minh, vẽ thẻ bài vốn không phải vấn đề lớn! Nhưng cơ bản…
"Xem thử xem cách thứ hai phá giải kết giới là gì?"
Lục Minh nhìn về phía cách thứ hai theo bản năng.
Vận dụng năng lượng siêu mạnh, phá giải bằng bạo lực.
Phải biết rằng, kết giới được tạo thành bởi năng lượng, cũng có giới hạn!
Nó khác với mã hóa, hiệu quả mã hóa bị hủy, thẻ bài sẽ bị hỏng, vì thế phá giải mã hóa là một môn nghệ thuật sống tinh tế, mà kết giới ư?
Kết giới bị phá hủy ngược lại sẽ mở ra.
Trong trường hợp thông thường, kết giới có thể khôi phục năng lượng một cách chậm rãi, nhưng nếu sức tấn công của bạn đủ mạnh, vượt qua giới hạn của nó…
Vỡ!
Kết giới sẽ tan vỡ!
Đây cũng là cách thường dùng của rất nhiều người tu luyện.
Ối...
Lục Minh im lặng.
Là một chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao, điều này dường như không liên quan đến anh nhỉ?
"Vì thế, chỉ có thể học bằng cách ghi nhớ cứng nhắc thôi sao?
Lục Minh vò đầu.
Phải biết rằng, đây chỉ là nền tảng nhập môn kết giới học thôi đó!
Đây chỉ là bộ phận thứ nhất!
"Đau đầu quá."
Lục Minh vò đầu.
Anh không muốn học thuộc, chủ yếu là bởi vì số lượng quá nhiều!
Hơn một nghìn thuật toán, nếu muốn thành thục chẳng phải sẽ phải học thuộc từng cái một lần, hiểu rõ một lần, sử dụng một lần mới có thể coi là học được thật sự ư?
Thật lãng phí thời gian...
Lục Minh ngẫm nghĩ mà thấy tê cả da đầu.
Chế tạo thẻ bài, bản thân vẫn có thể nâng cao thực lực mà!
Vùi đầu vào những thứ này thì chắc cả một tháng trời Lục Minh chẳng có chút tiến triển nào luôn!
Làm sao bây giờ?
Học!
Lục Minh khẽ cắn môi.
Bởi vì anh hiểu rất rõ sự lớn mạnh của truyền thừa!
Đặc biệt là... sau khi anh lên mạng tìm kiếm các tài liệu.
Về cơ bản, tất cả những người tiến vào truyền thừa cuối cùng đều sẽ có tiến bộ trên diện rộng! Cho dù là những người hỗ trợ chả biết gì hết như họ cũng có thể khiến thực lực tăng cao mạnh mẽ!
Tiến vào càng sâu thì thu hoạch càng nhiều!
"Coi như là đầu tư vậy!
Ánh mắt của Lục Minh kiên định.
Hiện tại dù anh có dốc toàn lực tu luyện trong một tháng cũng không thấy bản thân tiến bộ được bao nhiêu. Sau khi dùng hết thẻ nạp năng lượng bốn sao, anh hoàn toàn hết cách.
Có ý nghĩa gì với truyền thừa không?
Không!
Nhưng nếu trình độ nghiên cứu kết giới của anh nâng cao…
Trong lòng của Lục Minh hiểu rõ.
Một tháng này, trình độ kết giới của anh được nâng lên càng cao thì anh có thể lấy được càng nhiều thu hoạch hơn trong truyền thừa Nguyệt Ảnh!
Đây mới là điều đúng đắn nhất.
"Tháng này phải dốc toàn lực học kết giới."
Lục Minh quyết tâm.
Nhưng học thì học, không thể dùng cách ngu xuẩn như thế được!
Xem thử có cách nào khác không!
"Học từ thẻ bài trước vậy."
Lục Minh đã hiểu.
Anh mua bản vẽ thiết kế thẻ kết giới nền tảng đầu tiên.
Ừm...
Rất đơn giản.
Với khả năng chế tạo hiện nay của Lục Minh, anh đã học được một cách dễ dàng, tiếp đó chính là tiêu hao lượng lớn tài nguyên, tăng cường sự hiểu biết về kết giới.
Sau đó... dung hợp thẻ bài!
Anh muốn xem thử, sau khi dung hợp thẻ kết giới, anh có thể làm ra thứ gì đó mới mẻ không.
Soạt!
Bảy tấm thẻ kết giới dung hợp lại với nhau.
Vù...
Mặt thẻ lột xác.
Trên mặt phải, tấm bình phong hình tròn đơn điệu giống như lối vào phó bản lúc này đã giống như mạng nhện, lấp lánh ánh sáng mờ nhạt đầy cảm giác thần bí.
Mặt trái.
Đường vân cũng xảy ra sự biến đổi.
Đường vân nền tảng vốn rất đơn giản hiện giờ đã trở nên phức tạp hơn. Nhưng Lục Minh không hề nhìn thấy kỹ thuật nòng cốt có độ khó cao, vẫn chỉ là đường vân kỹ thuật cố định.
Anh thử chế tạo ra.
Kiểm tra.
"Ding"
- ---
Loại hình thẻ bài: Thẻ kết giới
Cấp thẻ bài: Một sao
- ---
Vút!
Lục Minh phóng thẻ bài về phía cửa phòng ngủ nhà mình.
Vù...
Ánh sáng mờ nhạt xuất hiện.
Cửa phòng ngủ xuất hiện một kết giới chữ thập sáng lấp lánh bao phủ, tăng thêm một cảm giác thần bí. Lục Minh thử phá giải, nhưng không thể thành công!
Kết giới này rất mạnh!
Đã đạt đến phạm trù cấp cao nhất của một sao!
Không!
Thậm chí có thể còn mạnh hơn.
Lục Minh chắc chắn.
Nhưng nó lại không giúp gì được cho việc phá giải!
Lục Minh nghiên cứu đường vân của nó một cách tỉ mỉ, dù nghiên cứu xuôi hay ngược thì cũng chỉ có thể ưu hóa một chút thuật toán kết giới cấp một của bản thân mà thôi.
Quả nhiên, Lục Minh hơi thất vọng.
Phá giải...
Những người khác cũng chơi như vậy sao?
Lục Minh nhớ rằng trường bọn họ cũng có nghiên cứu kết giới.
"Tiểu Bàn."
"Cậu có quen ai học chuyên ngành kết giới không?"
Lục Minh gọi cho Trương Tiểu Bàn.
"Có ạ."
Trương Tiểu Bàn nói: "Trường mình ngành nào cũng có."
Lục Minh: "…"
Sao những lời này nghe cứ là lạ ấy nhỉ?
"Tiến độ tu luyện của họ ra sao?"
Lục Minh hỏi.
"Em đi hỏi thử đã."
Một lát sau Trương Tiểu Bàn gọi điện thoại lại: "Em hỏi được rồi, sinh viên thông thường chỉ đến trình độ cấp một thôi. Người nắm vững chuyên ngành này nhất hiện nay là một sinh viên năm tư, đã học bốn năm rồi. Anh ta cũng vừa mới thi đậu "Kỳ thi chứng chỉ chuyên nghiệp kết giới học cấp hai".
Lục Minh: "…"
Thứ này cũng cần thi chứng chỉ ư?
Rất nhiều học sinh thi chứng chỉ là vì tiện cho công việc, nhưng Lục Minh không bận tâm đến nó.
Nhưng... bốn năm!
Mới vừa lên cấp hai!
Đây còn là nhanh nhất rồi!
Kiểu học này đâu có liên quan gì đến thiên phú tu hành nhỉ!
Trong lòng Lục Minh có cảm giác nặng nề.
Anh không nghĩ rằng não của mình tốt hơn mấy nghìn sinh viên kia, chỉ có thể nói, học kết giới học thật sự rất lãng phí thời gian!
"Như vậy không được."
Lục Minh vò đầu.
Tuy Lục Nhan chỉ định cho anh mở rộng tầm mắt, nhưng bản thân Lục Minh lại không muốn như vậy, sao có thể lãng phí cơ hội tốt như thế chứ?
Lần truyền thừa này, anh đương nhiên muốn có thu hoạch!
Trước đây, anh hy vọng bản thân đủ mạnh mẽ!
Còn bây giờ...
Dường như có hơi nhụt chí rồi.
Có cách nào nhanh gọn mà tiện lợi hơn không?
Có!
Có một vài loại thuốc có thể nâng cao trí nhớ trong thời gian ngắn, có thể giúp anh nhìn là nhớ, mãi mãi không quên, nhưng giá cả và tác dụng phụ của nó đều khiến người ta khiếp sợ.
- Viên thuốc Tuyết Nhĩ Phi, nâng cao khả năng tư duy nhanh nhạy, thời gian kéo dài một tiếng, tác dụng phụ: Trong bảy ngày sẽ rơi vào trạng thái suy nhược thần kinh tạm thời.
- Viên thuốc Hạch Đào Bự, nâng cao khả năng tính toán của não, duy trì trong nửa ngày, tác dụng phụ: Sau khi hết hiệu lực của thuốc, trí nhớ sẽ giảm sút.
- Thuốc nước Đặc La Bỉ, tăng trí nhớ trên diện rộng, thời gian kéo dài một ngày, tác dụng phụ: Rụng hết tóc.
Lục Minh: "…"
Kiếp trước, anh là một lập trình viên, khi test và bảo trì một trang web tiểu thuyết nào đó, anh đã may mắn nhìn thấy lịch sử hội thoại của mấy tác giả đại thần trong truyền thuyết…
Hàng ngày họ đều nói về những nội dung như dưỡng sinh, cấy tóc, giữ eo v.v...
Đó gọi là chua xót cõi lòng.
Còn kinh khủng hơn cả đám lập trình viên như họ!
Đây chính là kết cục của việc dùng não quá mức!
Những thứ thuốc này...
Sau khi dùng xong sẽ có hiệu quả như vậy nhỉ!?
Lục Minh liếc nhìn, anh thật sự không dám dùng những thứ thuốc này. Khó khăn lắm kiếp này mới có tóc, anh không muốn tóc mình cứ vậy mà rụng hết!
Những thứ thuốc này, nói trắng ra chính là bòn rút cơ thể!
Không hề có ý nghĩa.
Ừm...
Lại nghĩ những cách khác vậy.
Lục Minh vò đầu, túm lấy mái tóc xanh mượt của mình.
May quá.
Tóc vẫn còn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...