Cô gái đi rồi.
Mang theo một chút hiu hắt.
"Sức hấp dẫn của sư phụ em vẫn rất lớn đúng không?"
Lục Minh quay đầu nói với Tiểu Bạch.
"..."
Tiểu Bạch nhìn bóng dáng cô gái kia rời đi, hơi nghi ngờ một chút. Cô bé nghĩ ngợi rất nghiêm túc rồi thật sự gật đầu: "Sức hấp dẫn của sư phụ thật sự rất lớn."
"He he."
Lục Minh đắc ý.
Con người ấy mà.
Lòng hư vinh chết tiệt...
Buổi chiều.
Trong cửa hàng vẫn rất yên tĩnh.
Tiểu Bạch đang cố gắng học đường vân, Lục Minh lại từ từ lật xem kiến thức liên quan đến chuyên gia chế tạo thẻ bài hai sao, khái niệm nền tảng rất nhiều, anh cần tiêu hóa từ từ.
Đường vân thẻ mới rất khó, anh cần phải từ từ học tập.
Lục Minh rất thích cuộc sống như thế.
Chế tạo thẻ, đọc sách, còn có một Tiểu Bạch đáng yêu, cuộc sống này thoải mái biết bao?
Nhưng mà...
Ban đêm, Lục Minh chợt nhận được thông báo của Hiệp hội, hy vọng anh đi đến Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài một chuyến.
Nghe nói bên hiệp hội kia khiển trách nặng nề hành vi chỉ nhận tiền, ngay cả đăng ký cũng không muốn đi của anh.
"Được."
Lục Minh cúp điện thoại.
Thật ra không phải anh không muốn đi, anh chỉ chột dạ, dù sao lần trước đã phá khu kiểm tra của người ta rồi... Lúc đó vẫn may, không bị nhận ra, lần này đi chắc sẽ nguy hiểm!
"Đau đầu quá đi."
Lục Minh vò đầu: "Tiểu Bạch trông cửa hàng nhé, anh đi ra ngoài một chuyến."
"Vâng ạ."
Tiểu Bạch vẫy tay.
Rời khỏi cửa hàng, Lục Minh nhanh chóng tới Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài.
Ừm...
Cửa.
Quản lý bộ phận kiểm tra đang canh cửa.
"Đệt."
Lục Minh theo bản năng muốn đi luôn.
Đùa à.
"Lục Minh!"
Quản lý bộ phận kiểm tra trước một bước đuổi đến nơi.
"Tránh ra!"
"Ông nhận nhầm người rồi!"
Lục Minh hô to: "Ông mà còn đến đây thì tôi sẽ hét lên ông bất lịch sự với tôi đó!"
"..."
Quản lý bộ phận kiểm tra toát mồ hôi hột.
"Tôi đứng đây là được chứ gì."
Quản lý đứng ở nơi cách Lục Minh mười mét, nói.
"Được."
Lục Minh gật đầu: "Nói đi, có chuyện gì? Tôi lại không quen ông."
Quản lý bộ phận kiểm tra: "..."
"Không có chuyện gì."
Quản lý cười khổ: "Cậu đừng từ chối, không phải phân hội của chúng tôi muốn tạo quan hệ tốt với cậu sao? Nghe nói lần trước hai chúng ta từng tiếp xúc với nhau, vì vậy phân hội cử tôi qua đây..."
"Ủa?"
Lục Minh thở phào nhẹ nhõm:"Không cần đền tiền?"
"Không cần."
Quản lý cạn lời.
Tính cách của chuyên gia chế tạo thẻ bài này thật đúng là hài hước, nhìn tốc độ vừa rồi đi, nhảy về sau linh hoạt như thế, sắp đuổi kịp chiến sĩ năng lượng rồi.
"Vậy thì được."
Lúc này Lục Minh mới yên tâm.
"Lần này bảo cậu tới chủ yếu là đăng ký thân phận."
Quản lý giải thích: "Sau này cậu cũng là một thành viên của Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài, có thể được hưởng một số đãi ngộ, ưu đãi trong Hiệp hội, ví dụ mua bản quyền gì đó."
"Mua bản quyền còn có ưu đãi?"
Lục Minh kinh ngạc.
"Đương nhiên."
Quản lý giải thích: "Thông thường hội viên mua đều sẽ được giảm 10%, thỉnh thoảng sẽ tiến hành thúc đẩy tiêu dùng, giảm 20% hay 30% gì đó, đương nhiên những ưu đãi này chỉ dành cho hội viên trong Hiệp hội mà thôi."
Thảo nào...
Sắc mặt Lục Minh không chút thay đổi.
Thảo nào lúc đó anh cảm thấy số liệu của "Côn" không đúng lắm...
Cái bẫy chết tiệt này!
Các người còn đen tối hơn steam nhiều!
"À, còn có cái này."
Quản lý lấy ra một huy chương nghề nghiệp nho nhỏ.
Trong tình huống bình thường, sau khi được chứng thực nghề nghiệp đều sẽ có huy chương và chứng nhận thân phận tương ứng, trong huy chương có chip nhận diện, tiện cho việc chứng thực.
Đi ra ngoài đôi khi sẽ thuận tiện hơn.
Đương nhiên, huy chương cấp thấp thông thường đều là một bảng tên bằng nhựa nho nhỏ, mà cái trên tay quản lý...
Lục Minh liếc nhìn.
Huy chương nho nhỏ này lại tràn đầy cảm giác của kim loại.
"Đây là huy chương vinh dự đặc biệt làm riêng."
Quản lý thấp giọng nói: "Huy chương này cực kì hiếm thấy, là huy chương do bốn cao thủ tinh luyện liên tục ba ngày mới làm được, vô cùng quý báu!"
Ùng...
Lục Minh nhận lấy huy chương.
Phía trên huy chương hiện ra ánh sáng mờ nhạt.
Thậm chí Lục Minh có thể cảm nhận được tốc độ khôi phục năng lượng trong cơ thể mình đã tăng nhanh lên.
"Đây là..."
Lục Minh thán phục.
"Đây chính là huy chương sở hữu hiệu quả đặc biệt."
Quản lý cười nói: "Lần này cũng trùng hợp, vì chuyên gia chế tạo thẻ bài game độc lập kiên quyết rời đi, Hiệp hội rất tức giận, lần này vừa hay mượn thẻ bài của cậu để quảng bá lý luận cơ sở."
"Nghe nói liên minh chuyên gia chế tạo thẻ bài game độc lập đã giải tán."
"Vậy mới có huy chương đặc biệt này."
"Đây là vinh quang cao nhất mà chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao có thể đạt được!"
Quản lý cảm thán.
Có thể để bốn cao thủ đích thân bận rộn vài ngày vì một chuyên gia chế tạo thẻ bài một sao, chế tạo ra một thứ như thế đủ để nhìn thấy sự coi trọng của Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài.
Thì ra là thế.
Sắc mặt của Lục Minh nghiêm nghị.
"Có thứ này, cậu có thể nâng cấp lên hai sao nhanh hơn."
Quản lý nói.
"Nhưng tôi đã hai sao rồi mà."
Lục Minh nhún vai.
"Hả?"
Quản lý hơi hoang mang: "Cậu hai sao rồi?"
"Ừ."
Lục Minh cũng rất bất đắc dĩ, hỏi khẽ: "Vậy có thể mời mấy cao thủ quay lại chế tạo cho tôi một huy chương hai sao không?"
"..."
Khuôn mặt của quản lý tối sầm.
Cậu tưởng cao thủ là gì? Tùy tiện gọi tới gọi đi được à?
Xem ra không thể rồi.
Lục Minh rất tiếc.
Một sao...
Một sao thì một sao vậy!
Lục Minh tiện tay đeo lên người, năng lượng gợn sóng chảy về, cơ thể vô cùng thoải mái. Có thể nhìn ra được chất liệu của huy chương nho nhỏ này quả thật rất cao cấp.
Quản lý đưa anh đi tới hiệp hội, bắt đầu giới thiệu.
Tác dụng của hiệp hội là gì?
Giao lưu!
Giao tiếp!
Còn cả giúp đỡ nữa.
Ở đây, hiệp hội gần như có thể giúp anh xử lý tất cả việc vặt trong cuộc sống, để tất cả tinh lực của các chuyên gia chế tạo thẻ bài đều được dùng vào việc chế tạo thẻ!
Nơi đây cung cấp các nghiệp vụ kỳ diệu như trợ lý, người đại diện v.v...
"Chuyên gia chế tạo thẻ bài vốn nên chỉ quan tâm đến việc chế tạo thẻ bài là được."
Quản lý nói.
Tinh lực của con người cũng có hạn, chỉ có loại trừ tất cả những chuyện tạp nham này ra ngoài, giao cho người khác, chuyên gia chế tạo thẻ bài mới có thể làm ra được những thẻ bài tốt hơn nữa!
Mà đây chính là những điều Hiệp hội vẫn luôn muốn làm được.
"Trừ chế tạo thẻ ra thì không cần quan tâm đến gì khác?"
Lục Minh kinh ngạc.
"Đối với thiên tài, chúng tôi chưa từng keo kiệt."
Quản lý tự hào.
"Có phân phối vợ không?"
Lục Minh hứng thú.
"..."
Quản lý cười khan.
Không hổ là nhân vật cấp thiên tài, nhìn đi, cách liên tưởng cũng hài hước như thế.
Quản lý đưa Lục Minh đi dạo vài vòng, cuối cùng lại đi tới khu kiểm tra, quản lý còn cố ý dừng lại ở đây thêm hai phút, không cho anh đi.
"Thật sự không cần đền tiền hả?"
Lục Minh thở dài.
Kiểu ám chỉ này của ông ta có phải hơi mạnh rồi không?
"Không cần, không cần."
Quản lý khoát tay lia lịa: "Chỉ có điều..."
Ông ta lại gần, cẩn thận nói: "Tấm thẻ bài lần trước mà cậu kiểm tra có cần chứng nhận không?"
Hả?
Tâm trạng Lục Minh khẽ dao động.
Thì ra là vì việc này!
Anh còn thấy kỳ lạ, sao hiệp hội chế tạo thẻ bài lại gọi anh đến vào buổi tối thế này! Quản lý còn đặc biệt ở đây chờ anh như thế! Chắc chắn là ông này tự chủ động yêu cầu!
Thẻ phá hủy...
Lục Minh nghĩ ngợi, thật sự không có cách nào chứng nhận.
Không phải là không thể.
Mà là không dám!
Thẻ phá hủy quá đặc biệt!
Tấm thẻ này được tạo ra như thế nào?
Kết hợp ra!
Lấy cái gì tạo ra?
Thẻ gốc tia chớp? Hay sức mạnh của mèo mun?
Vì thế...
Anh vốn không dám lấy tấm thẻ này ra! Nhất là đi nghiên cứu cùng với mấy cao thủ của Hiệp hội chế tạo thẻ bài!
Quá nguy hiểm!
Lục Minh vò đầu.
Anh hoàn toàn không biết gì về thế giới này, cũng không hiểu nhiều về những năng lượng thần kỳ này. Vì thế, việc duy nhất anh có thể làm chính là cẩn thận.
"E rằng không được."
Lục Minh lắc đầu: "Vẫn đang trong giai đoạn thí nghiệm, không thể kiểm tra."
"Ừm."
Quản lý hơi thất vọng.
Ông ta vẫn nhớ tấm thẻ kia...
Dù sao một thẻ bài một sao có thể gây ra sự chấn động như thế nhất định là thẻ thần! Có lẽ tuyệt đối không dưới cá Côn. Vì vậy ông ta mới vội vàng đến làm công việc của hướng dẫn viên du lịch, đáng tiếc quá.
"Thật ra kiểm tra cũng được..."
Quản lý vẫn có chút không cam lòng.
Lục Minh cười híp mắt nhìn ông ta, không trả lời nữa.
"Được rồi."
Quản lý không nhắc tới chuyện này nữa.
Ông ta lại cho giới thiệu cho Lục Minh những nghiệp vụ khác.
Không thể không nói, Hiệp hội Chuyên gia Chế tạo Thẻ bài thật sự có tất cả mọi thứ, từ giao lưu chế tạo thẻ đến những việc vặt trong cuộc sống. Về cơ bản, trừ việc phân phối vợ ra thì những việc khác đều giải quyết cho anh được.
"Thảo nào nhiều chuyên gia chế tạo thẻ bài độc thân cả đời đến vậy."
Lục Minh cảm thán.
Quản lý: "..."
"Ồ, đúng rồi, ông có vợ không?"
Lục Minh tò mò.
Quản lý phân hội kiểm tra chắc cũng là chuyên gia chế tạo thẻ bài chứ nhỉ?
"..."
Khuôn mặt của quản lý đen kịt.
"Tôi rất tò mò."
Lục Minh hứng thú hỏi: "Mấy chuyên gia chế tạo thẻ bài độc thân các người giải quyết vấn đề sinh lý thế nào?"
Quản lý: "..."
Có thể không nói đến chuyện này được không?
"Còn nữa, còn nữa!"
Lục Minh rất phấn khởi: "Bên chuyên gia ảo cảnh kia sẽ tự tưởng tượng một người vợ, chuyên gia chế tạo thẻ bài thì sao? Có làm ra thẻ bài bạn gái gì đó không?"
Quản lý: "..."
Anh Lục này thật hẹp hòi... Không thể trêu vào không thể trêu vào.
Ông ta cúi đầu nhìn thời gian.
"Không được, phải đóng cửa rồi."
Ông ta vội vàng nói: "Ôi chao, ngại quá, người anh em Lục, có thời gian cậu lại đến nhé."
"Được."
Lục Minh cười híp mắt rời đi.
Nhóc chơi chiêu với tôi à!
Muốn có thẻ phá hủy thì cứ nói thẳng, dù sao tôi cũng sẽ không cho.
Ừm...
Anh cứ hẹp hòi như vậy đấy.
Thật ra con người của quản lý rất tốt, nhưng Lục Minh không thích kiểu người vòng vo này, có lúc bị tính kế cũng không biết vì sao.
Các chàng trai cô gái thích ở nhà vẫn luôn không thích giao thiệp với nhân viên marketing.
Đôi khi đối phương quá nhiệt tình khiến bạn bất giác nghĩ rằng đối phương bị thua thiệt, nên cảm thấy ngượng ngùng. Khi đối phương yêu cầu chi tiêu hoặc có những yêu cầu quá đáng hơn bạn cũng ngại từ chối. Sau khi về bạn sẽ phát hiện mình bị gài bẫy, chỉ có thể tự sinh ra phiền muộn.
Trên đường trở về.
Tâm trạng của Lục Minh vẫn rất sảng khoái.
Lúc đi ngang qua khách sạn đông đúc còn có thể nhìn thấy danh thiếp rơi đầy mặt đất, thậm chí có người đang nhặt danh thiếp lên gọi điện.
Lực sĩ!
Lục Minh giơ ngón tay cái lên!
Người trẻ tuổi bây giờ ấy à...
Thật dũng cảm.
Theo bản năng, anh liếc nhìn một tấm danh thiếp nhỏ đang bay tới, phía trên là một cô gái xinh đẹp, phía dưới là một dãy số điện thoại...
Phong cách quen thuộc.
Nhưng.
Chỉ nhìn thoáng qua, anh đã ngây ngẩn cả người, cô gái trên tấm danh thiếp nhỏ này sao lại quen mắt đến thế?
Đợi đã...
Lục Minh nhặt lên nhìn kĩ một chút.
Dáng dấp nhỏ bé này...
Hả.
Ấy?
Đôi mắt của Lục Minh bỗng trừng lớn.
Bà nó chứ!
Đây không phải là hình Lục Minh bé nhỏ giả gái sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...