"Anh mèo, tôi yêu anh!"
Lục Minh hôn mạnh thẻ gốc một cái.
Ha ha!
Rõ ràng rồi!
Có những lúc, mở mang tầm mắt chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Ví dụ như…
Vũ khí cường hóa +13 của bạn thất bại vỡ nát trong nháy mắt.
Ví dụ như…
Giây phút bạn gái của bạn ngồi trên BMW của tên nhà giàu nào đó.
Mà bây giờ.
Trong mắt Lục Minh, kỹ thuật chế tạo thẻ bài cũng thông suốt như thế.
Lớp ảnh…
Lớp thẻ…
Khái niệm trong nhận thức của Lục Minh đang chồng lên nhau.
Có khái niệm lớp thẻ, cái Lục Minh nhìn thấy không chỉ có hai lớp mã hóa đơn giản như vậy, mà là càng nhiều khái niệm cấp cao hơn về chế tạo thẻ bài.
Lớp mã hóa và lớp thẻ vẫn có sự khác biệt!
Thế nào là lớp mã hóa?
Chính là lớp mã hóa lên thẻ bài!
Chỉ thế thôi!
Nó vẻn vẹn chỉ là một lớp chồng lên độc lập nên vốn không có bất kỳ chuyên gia chế tạo thẻ bài nào liên hệ nó với lớp thẻ.
Mà lớp thẻ thì sao?
Đó chính là xếp lớp một cách chân chính!
Có thể chồng thành một tòa nhà cao tầng!
Đương nhiên.
Lớp thẻ của thẻ cấp cao cũng phải xếp chồng, mà còn phải nối tiếp nhau.
Nối tiếp cái gì?
Cầu thang!
Đây mới là chỗ khó khăn nhất.
Anh muốn chế tạo thẻ bài cấp cao, cũng như xây dựng tòa nhà hai tầng thì nhất định phải có cầu thang mới được!
Như vậy…
Cái gì gọi là cầu thang?
Lục Minh vui mừng nhìn mã hóa hai lớp trên thẻ gốc.
Lúc này, kỹ thuật mã hóa đã không phải trọng điểm nữa, việc lớp mã hóa xuất hiện cũng có ý nghĩa là hai lớp mã hóa này đã liên kết với nhau, nói cách khác…
Cầu thang đã xuất hiện!
Giữa hai lớp mã hóa có một đường vân thần kỳ nối liền hai lớp thẻ.
Đây chính là cầu thang!
"Mình lại đụng phải lĩnh vực này sao?"
Lục Minh chấn động.
Lớp thẻ.
Liên kết!
Đây đều là phạm trù của thẻ bài cấp cao.
Xét về bản chất thì chỉ có thẻ bài trên bốn sao mới có tư cách tiếp xúc.
Mà bây giờ…
Lục Minh đã tiếp xúc rồi!
Anh tin rằng…
Trên con đường chế tạo thẻ bài này, tuy chính anh vẫn là một con gà cấp đồng nhưng đã có ý thức của cấp bậc vương giả rồi.
"Không thể nóng vội!"
"Không thể kích động!"
"Có ý thức rồi, trình độ phải đuổi kịp mới được."
Lục Minh thầm nói.
Anh hiểu rõ, tuy kỹ thuật lớp thẻ và liên kết đã xuất hiện nhưng nếu như muốn thật sự nắm giữ thì cần phải có sự kiểm soát kỹ thuật và nền tảng đường vân mạnh mẽ.
Anh thật sự chưa đủ!
Cũng may.
Anh có thẻ gốc.
Lợi ích của giáo viên là gì?
Truyền thụ tri thức.
Truyền thụ khái niệm.
Những thứ khó hiểu nhất định phải do giáo viên giảng giải, phân tích, cố gắng khiến nó trở nên đơn giản hơn, mới có thể làm cho những học sinh không hiểu bài nắm vững được kiến thức.
Mà Lục Minh thì sao?
Anh đã hiểu khái niệm về lớp rồi.
Thứ anh cần chính là kỹ thuật!
Là nền tảng!
Mà những thứ này…
Cho dù giáo viên cũng bó tay không có cách nào…
Chỉ có thể để chính anh không ngừng luyện tập, không ngừng mạnh lên, không ngừng tăng cao.
Chỉ thế thôi!
Cho dù là kỹ thuật ở hiệp hội chuyên gia chế tạo thẻ bài hay mua trên mạng, bao gồm cả mấy phương diện như "bản vẽ thiết kế, giới thiệu chi tiết, phân tích trọng điểm, đánh giá của chuyên gia" đều là một bộ kiến thức hoàn chỉnh. Dựa vào cấp bậc chuyên gia, những bộ kỹ thuật này còn chia thành nhiều giá cả.
Vì sao?
Bởi vì bọn họ không có cách nào tự cảm nhận!
Chỉ có thể giảng giải!
Chỉ có thể giúp anh hiểu được thông qua việc giải thích nhiều phương diện.
Giống như Fruit Ninja.
Những người bắt chước anh chỉ có thể nhờ những người khác giải thích tình hình cụ thể, dựa vào miêu tả, giảng giải của những người này để làm ra bản nhái của Fruit Ninja.
Những kỹ thuật này…
Cũng giống như thế!
Giáo viên truyền thụ cho học sinh?
Chỉ có thể giảng giải.
Sau đó từ các phương diện ánh sáng, âm thanh, khái niệm… giúp anh hiểu được, giúp anh biết tác dụng của những đường vân này, ý nghĩa của mỗi một đường nét đường vân.
Đây chính là quá trình học tập kỹ thuật.
Nhưng…
Lục Minh vốn dĩ không cần.
Trước đây anh đã từ bỏ hướng dẫn của giáo viên, không phải vì anh tự cao.
Vù!
Thẻ gốc trong tay Lục Minh bay lơ lửng.
Trong thẻ gốc, mỗi một đường vân thẻ mã hóa đều rất rõ ràng.
Lợi ích của thẻ gốc là gì?
Anh có thể cảm nhận được quá trình từng dòng năng lượng chảy qua!
Vù!
Năng lượng từ đường vân thứ nhất bắt đầu chảy qua.
Lục Minh tập trung tinh thần, cảm nhận được quá trình dòng năng lượng chảy qua, trong quá trình này, anh có thể cảm nhận rõ ràng tốc độ, mật độ của năng lượng.
Những thứ này mới là quan trọng nhất!
Cho dù những người khác giảng giải như thế nào cũng không bằng đích thân cảm nhận rõ ràng.
Đúng vậy!
Anh không cần!
Anh có thể tự hiểu được khái niệm!
Thẻ gốc chính là thầy giáo giỏi nhất về phương diện kỹ thuật!
"Tới đây đi!"
Lục Minh vô cùng mong chờ.
Xoẹt!
Đường vân lớp thứ nhất đi qua một lần, không khác gì lúc trước.
Như vậy…
Dòng chảy của năng lượng, cuối cùng đã tới điểm liên kết.
Ở đây…
Có thể thấy rõ ràng cách vẽ đường vân này, trên mặt phẳng này có thể vẽ ra hiệu ứng lập thể, mạnh mẽ đi từ lớp thứ nhất đến lớp thứ hai.
Mở ra lớp thẻ mới.
Vì thế, chỉ cần những đường vân này được vẽ thành công, lại tiến hành vẽ trên mặt phẳng lần nữa thì sẽ đến lớp thứ hai!
Vù!
Lục Minh tự cảm nhận dòng năng lượng chuyển động.
Vù!
Dòng năng lượng chậm rãi chảy qua.
Lục Minh mơ hồ nhìn theo, hoàn thành xây dựng liên kết, lớp thứ hai đã xuất hiện, mặt thẻ như được thêm một lớp ảnh, tất cả những thứ bên dưới đều trở nên mờ nhạt.
Một lớp mới xuất hiện!
Có thể vẽ đường vân rồi!
Nhưng Lục Minh không thể nhìn rõ.
"Quá nhanh!"
Lục Minh điều chỉnh lại lần nữa.
Một lần, thất bại.
Hai lần, thất bại.
Ba lần…
Đường vân nhìn tưởng chừng đơn giản này lại vô cùng khó khăn.
Tốc độ năng lượng, độ rộng năng lượng, mật độ năng lượng trong đường vân này dường như cũng hơi phức tạp, thậm chí còn có một vài khía cạnh khiến người ta không đoán ra.
Đường vân tương tự với đầu mối giao thoa năng lượng, là mặt phẳng nên rất dễ vẽ, mà kiểu liên kết lớp thẻ này lại giống kỹ thuật lớp không gian vậy.
Rất khó!
Nền tảng đường vân có cao hơn nữa cũng không được.
Đây là lý do vì sao nó trở thành tiêu chuẩn của chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp cao.
Làm sao bây giờ?
Học!
Lục Minh chỉ có thể cảm nhận nhiều lần, vẽ lại nhiều lần.
Roẹt!
Roẹt!
Anh liên tục hạ bút mô phỏng.
Như thế này?
Như thế này?
Hay là như thế này?
Nhưng chỉ thất bại không ngừng!
Vù!
Vù!
Anh không ngừng thử dòng chảy của năng lượng.
Đây là một quá trình học tập kỳ diệu.
Đối với Lục Minh, đây giống một đề toán vô cùng phức tạp và huyền bí. Anh chỉ có thể không ngừng tính toán theo công thức, không ngừng thử nghiệm mới có thể thu được đáp án.
Một ngày, hai ngày…
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Dường như Lục Minh đã quên mất thời gian, điên cuồng nghiên cứu.
Hai ngày này…
Tiểu Bạch còn phải chăm sóc cho anh.
Đúng như lời của hiệu trưởng, năng lực sinh tồn của Tiểu Bạch thật sự rất mạnh.
"Chỗ này…"
"Chỗ này…"
Lục Minh vẫn đang điên cuồng.
Đột nhiên.
Trong một lần dòng chảy năng lượng chảy qua, cả người anh run lên như bị điện giật, lặng người cảm nhận cảm giác kỳ diệu vừa rồi.
Vui sướng tràn trề!
Dường như…
Lục Minh đã hiểu được cảm giác này.
Roẹt!
Anh không chút do dự, hạ bút xuống.
Trên thẻ bài.
Thẻ trắng bình thường đột nhiên xuất hiện một cầu thang kéo dài tới một lớp thẻ mới, mà đường vân vốn có lại lặng lẽ được ẩn đi.
Lớp thứ hai!
Đây là kỹ thuật lớp thứ hai!
"Thành công rồi!"
Lục Minh sửng sốt, vô cùng mừng rỡ!
Thành công!
Anh lại nghiên cứu thành công rồi!
"Thử xem!"
Lục Minh kích động.
Lục Minh lấy ra một thẻ trắng, đầu tiên, anh rất nghiêm túc vẽ đường vân của một tấm thẻ năng lượng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đây chính là một tấm thẻ năng lượng tiêu chuẩn.
Nhưng…
Lục Minh vẫn chưa kết thúc nét bút…
Mà lại vẽ ra một đường vân thần kỳ ở nơi vốn nên kết thúc, cảm giác kỳ quái xuất hiện trong tay, sau đó mặt thẻ thay đổi.
Tất cả đường vân trên thẻ năng lượng biến thành màu xám!
Cảm giác như sương mù!
Mà trên mặt thẻ có lớp sương mù ấy, lại vẫn có thể vẽ đường vân.
Đường vân mới hoàn toàn!
"Đây chính là xếp lớp!"
Lục Minh thán phục.
Thì ra, đây mới thật sự là kỹ thuật chế tạo thẻ bài mạnh mẽ.
Thần bí.
Huyền ảo.
Lại mạnh mẽ.
Lục Minh hưng phấn.
Phải biết rằng đây là kỹ thuật cấp cao chính cống!
Không giống kỹ thuật nền tảng của giao thoa năng lượng, đây chính là tiêu chí đại diện cho chuyên gia chế tạo thẻ bài cấp bậc bốn sao trở lên.
"Mình thật sự…"
Lúc này đầu của Lục Minh cũng nóng lên.
Quá kích động!
Tiểu học đã học được vi phân và tích phân là trải nghiệm thế nào?
Bây giờ anh biết rồi!
Thoải mái!
Quá sung sướng!
"Tìm ai khoe… à chia sẻ bây giờ?"
Lục Minh vô thức muốn chia sẻ niềm vui hiện tại, sau đó mở danh bạ ra, nhìn thấy tên Lục Nhan, anh lại không có dũng khí gọi điện.
Người ấy…
Dường như từ hồi nhà trẻ đã học được vi phân và tích phân rồi.
Còn có thể chia sẻ cho ai?
Lục Minh ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tiểu Bạch ở phía xa…
Nếu là cô bé…
Thôi bỏ đi, không thể chọc vào, không thể chọc vào được!
Xoẹt!
Tâm trạng nôn nóng của Lục Minh nhanh chóng bình tĩnh lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...