Editor: Nguyetmai
Thành phố Thanh Minh.Dưới lòng đất.Một bóng đen xuyên qua cổ mộ.Cổ mộ này không chỉ rộng lớn, mà còn giống như mê cung vậy. Hắn hóa thành một bóng đen, chỉ một lát sau đã bỏ xa Lục Minh.Lục Minh...Sao hắn có thể không nhận ra được?Chẳng qua hắn hiểu rõ nhiệm vụ của mình, không muốn xảy ra sự cố ngoài ý muốn.Nhiệm vụ của hắn là dựa theo chỉ thị của cấp trên, thả hai mươi linh thể ra ngoài, bây giờ đã thả ra xong, hắn chuẩn bị trở về.Thế nhưng.Ngay lúc hắn sắp rời đi.Ùng...Vòng tay chấn động.Đã có lệnh mới."Toàn bộ linh thể biến mất, hãy tra rõ nguyên nhân.""..."Hắn lặng im.Linh thể biến mất...Không hiểu nổi.Hắn nghĩ tới Lục Minh bỗng nhiên xuất hiện ở nơi này, cùng biệt danh "sát thủ linh thể" kia của Lục Minh, linh thể biến mất như thế nào còn phải hỏi sao?!Lục Minh....Hắn chau mày."Xem ra...""Vẫn không tránh được một cuộc chiến rồi."Giọng nói hắn ta khàn khàn.Hắn nắm được đôi chút về thực lực của Lục Minh.Muốn thắng...Chỉ có đánh lén!Nghĩ tới đây, hắn lặng yên ẩn nấp.Ùng...Hơi thở mờ nhạt tuôn ra.Hắn mở ra năng lực nghe lén nào đó, nằm sấp trên mặt đất, lỗ tai rung rung.Tiếng bước chân...Không có!Cạm bẫy mà mình để lại...Không khởi động!Lục Minh vẫn chưa tới, hắn chỉ muốn ở chỗ này chờ Lục Minh đi ngang qua, sau đó đánh ra một kích trí mạng là đủ rồi! Hắn rất giỏi làm chuyện này!Nhưng mà, ngay vào lúc này.Hắn cảm thấy không đúng lắm. Hắn ngẩng đầu lên theo bản năng, cả người bỗng run lên bần bật.Ngay trước mắt.Lục Minh đang đứng ở ngay trước mặt hắn, cười híp mắt nhìn hắn chằm chằm!Ầm!Hắn còn chưa kịp phản ứng, đã bị một ánh kiếm xuyên qua.Phụt!Máu văng khắp nơi."Cậu..."Đồng tử của người mặc mặc đồ đen đột nhiên co lại!Sao có thể?!Hắn có thính giác bén nhạy, năng lực điều tra mạnh đến nỗi không ai có thể sánh bằng. Sao Lục Minh có thể lừa được hắn, truy sát đến tận chỗ này? Dù cho tiếng bước chân có nhẹ đi nữa... Ngoài ra, những cái bẫy ánh sáng hắn để ngoài kia, chỉ cần có người giẫm lên là hắn có thể cảm nhận được, ai ngờ lại không có một cái bẫy nào khởi động cả?!Cậu ta đuổi đến đây kiểu gì?!Theo bản năng.Hắn nhìn về phía Lục Minh, sau đó ngạc nhiên phát hiện...Ồ.Lục Minh đang bay...."Ha."Lục Minh mỉm cười.Ngạc nhiên không?Bất ngờ không?Thấy người này nằm trên đất giống như một con chó, Lục Minh liền đoán tên này đang muốn nghe bước chân của mình, hoặc cảm nhận hơi thở gì đó...Xin lỗi.Không tồn tại đâu!Lần này Tiểu Tiểu Kiếm đang nâng mình lên!Tố chất thuần thẻ gốc!Mặc dù độ cao bình thường, nhưng thắng ở việc ẩn nấp, vốn không thể giẫm phải thứ gì, dù sao... không phải ai cũng là Zenyatta* đúng không?!(*) Zenyatta là một vị sư Omnic lang thang khắp thế giới để khai sáng thế giới tâm linh của bản thân trong game Overwatch."Cậu rất nặng!""Cậu nên giảm cân!"Tiểu Tiểu Kiếm điên cuồng gào thét: "Tại sao cậu ăn đu đủ cũng có thể nặng thêm, thịt đi đâu cả rồi!""..."Lục Minh lười để ý đến tên này.Kẻ địch trước mặt còn làm loạn gì chứ!"..."Người mặc mặc đồ đen yên lặng.Hắn nhìn kĩ nhìn thẻ gốc dưới chân Lục Minh, có chút không hiểu nổi tại sao Lục Minh biết bay... Còn không để lộ một chút hơi thở nào!"Người anh em, chúng ta nói chuyện một chút."Lục Minh khẽ mỉm cười.Một tấm thẻ bài trong tay hắn nhắm ngay vào người mặc đồ đen lần nữa."..."Người mặc đồ đen yên lặng.Hắn biết.Chỉ cần mình đánh trả lại, tấm thẻ kia sẽ biến thành một kiếm khí sắc lạnh xuyên qua mình, vừa nãy hắn đã được trải nghiệm rồi.Có điều...Cần gì phải thế chứ?Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, lặng lẽ tháo mặt nạ màu đen của mình xuống.Ồ?Lục Minh kêu lên.Người mặc đồ đen lại là một ông già khoảng năm sáu mươi tuổi, tóc muối tiêu lưa thưa, vẻ mặt vàng khè lại có chút trắng bệch.Năm sáu mươi tuổi...Trong lòng Lục Minh xẹt qua độ tuổi này.Phải cẩn thận một chút.Năm sáu mươi tuổi, có nghĩa là không chỉ có tu vi, còn từng trải và có kinh nghiệm! Đối mặt với kẻ địch này thì càng phải cẩn thận hơn so với người mặc đồ đen bình thường!Cho dù...Hắn đã bị Lục Minh đánh trọng thương!"Đáng lẽ ra vừa rồi cậu nên giết chết tôi."Giọng nói khàn khàn của người mặc đồ đen truyền đến."Ồ?"Lục Minh híp mắt: "Chẳng lẽ ông còn con át chủ bài gì sao?""Cậu biết không?"Giọng nói của người mặc đồ đen khàn khàn: "Trước kia tôi đã từng thất bại nhiều lần, nhưng bọn họ muốn bắt sống tôi, biết được nhiều tin tức nhiệm vụ hơn, sau đó mới giết chết.""Chết vì nói nhiều đúng không."Lục Minh mỉm cười.Trong tay anh lại có thêm một tấm thẻ bài."Ừ."Vẻ mặt của người mặc đồ đen bình tĩnh.Khuôn mặt già nua của hắn đầy cảm xúc của dòng chảy thời gian."Cậu có biết năm nay tôi bao nhiêu tuổi không?"Hắn bỗng nhiên hỏi. Lục Minh còn chưa trả lời, hắn lại lầm bầm nói: "Năm nay tôi ba mươi tuổi, là độ tuổi xây dựng sự nghiệp."???Sắc mặt của Lục Minh biến đổi.Đậu má!Ba mươi!Anh nhìn người mặc đồ đen với khuôn mặt đã có tuổi, thở dài nói: "Chẳng lẽ mấy người tan làm còn kiêm cả viết code sao?!"Thật ra thì...Tính toán thời gian một chút.Trước khi anh chuyển kiếp, 9x chắc cũng ba mươi rồi nhỉ... Nghe nói người ở độ tuổi này cũng đã có mái tóc thưa thớt, cũng mặt mũi già nua...Haiz.Thật may là mình chuyển kiếp, bây giờ vừa trẻ tuổi lại đẹp trai.???Người mặc đồ đen nhìn Lục Minh với ánh mắt kỳ quái, cái gì mà thủ tục... Đó không phải là công việc của thư ký sao? Có liên quan gì đến người tu luyện bọn họ?"Không."Người mặc đồ đen lắc đầu: "Bởi vì tôi còn có một con át chủ bài."Vừa nói, hắn vừa bước ra một bước.Ầm!Một hơi thở kinh khủng bỗng nhiên được phóng ra khỏi cơ thể hắn, khuôn mặt già nua kia bỗng nhiên lại già thêm mấy tuổi nữa!Đây là...Thiêu đốt sinh mệnh!Hơn nữa, đây tuyệt đối không phải là năng lực thiêu đốt kiểu không hold được kia! Người này lại có thể khổng chế năng lực thiêu đốt sinh mệnh!...Ầm!Được bổ sung thêm khoảng mấy năm sinh mệnh, lực chiến của hắn lại chợt tăng!Xẹt!Vết thương trên người bắt đầu khép lại.Hơi thở trên người bắt đầu tăng lên.Trong chớp mắt, hắn đã bước vào năm sao trung cấp!Ầm!Ngọn lửa cháy vô tận.Vào giờ phút này, cả cơ thể người mặc đồ đen đang được bao bọc trong ngọn lửa giống như một người lửa!..."Tôi đã nói rồi, cậu không nên nói nhảm với tôi.""Lúc đánh lén tôi, lẽ ra cậu nên giết tôi luôn!"Người mặc đồ đen già nua nói, khuôn mặt già nua của hắn lại giống như quả bơ bảo quản ba năm rơi xuống đất lại bị đạp nát.Ầm!Hắn luân chuyển luồng năng lượng vô cùng vô tận ra quanh người."Cậu có biết năng lượng vô cùng vô tận là gì không?""Chính là đây."Hắn say sưa nói.Năng lượng liên lục và năng lượng đạt mức cao nhất là hai khái niệm khác nhau.Liên tục chỉ có thể bảo đảm có năng lượng có thể dùng, thẻ bài năng lượng cũng có thể làm được điều này, mà năng lượng đạt mức cao nhất là có thể sử dụng vô số năng lực mạnh mẽ!Những thứ đó...Là năng lực mà người thường chỉ có thể ngưỡng vọng!Mà điểm này...Hắn rất giỏi!Vút!Vút!Bóng người như thoi đưa.Năng lượng kinh khủng chấn động, bóng người của hắn lại bắn ra giống như đạn đại bác, nhanh như chớp, không ngờ trong nháy mắt đã đến trước mặt Lục Minh.Ầm!Một tiếng vang thật lớn.Thẻ gốc ngăn ở trước người Lục Minh.Ầm!Một người một thẻ bay ra ngoài.Sức mạnh kinh khủng kia đánh bay Lục Minh, vạch ra một dấu vết thật dài trên đất, sau đó tạo ra một hố sâu nửa mét mới chậm rãi dừng lại.Phụt!Phun ra một ngụm máu tươi.Lục Minh chùi vết máu ở khóe miệng.Năng lực này..."Anh không phải là chuyên gia nguyên tố!"Lục Minh trầm giọng nói.Anh chỉ đề phòng người này phóng chiêu lớn, không ngờ hắn lại trực tiếp dùng cơ thể để đánh, thế mới không cẩn thận bị đánh ra ngoài!"Chiến sĩ ma!"Người mặc đồ đen sung sướng tự đắc.Hắn chỉ thích ánh mắt khiếp sợ này..."Chiến sĩ ma..."Lục Minh đã từng nghe về nghề nghiệp này rồi.Nói trắng ra thì đây là nghề nghiệp kiêm tu chuyên gia nguyên tố và chiến sĩ năng lượng!Nghề song tu trong truyền thuyết!Nhưng bởi vì tinh lực bị phân tán ra hai nghề nên năng lượng và trình độ tinh tu thể xác cũng tương đối thấp, ngược lại cũng không mạnh lắm. Dẫu sao càng tu luyện về sau, tốc độ tăng lên càng nhanh, tu luyện gần như cũng là như vậy, đương nhiên tốc độ tu luyện của ba sao nhanh hơn một sao nhiều!Vốn có thể tu luyện được cả một trăm phần trăm, nhưng sau khi tách ra chỉ được 40/40 thôi!Đây chính là nguyên nhân song tu không được khuyến khích!Mà chiến sĩ ma...Cũng là như vậy.Năng lực cá nhân rất yếu, chỉ khi kết hợp năng lực của thể xác và năng lực nguyên tố mới có thể bộc phát ra uy lực mạnh mẽ! Đây chính là chiến sĩ ma!Nhưng mà người này...Chỉ riêng tố chất cơ thể đã mạnh như vậy rồi?!Làm sao có thể!Hay là...Thiêu đốt sinh mệnh!Lục Minh hiểu ra."Đốt cháy mấy năm sinh mệnh lại mạnh như thế?"Lục Minh có chút rung động.Anh đã từng nghe về năng lực này, cũng biết năng lượng mà thiêu đốt sinh mệnh bộc phát ra rất kinh khủng! Nhưng anh chưa bao giờ nghĩ tới, thiêu đốt mấy năm lại có thể như vậy!"Sinh mệnh quý giá cỡ nào..."Người mặc đồ đen lộ ra vẻ mặt mê mẩn: "Cậu không biết đâu, đừng nói năm năm, dù là lực sinh mệnh một năm cũng đủ để cung cấp động lực và năng lượng liên tục không ngừng rồi!""Đáng tiếc...""Năm năm đã là giới hạn thấp nhất mà tôi có thể khống chế rồi!"Người mặc đồ đen vẫn say sưa nói."Nếu như vậy, sao anh lại già thế?"Lục Minh nhướng mày lên.Năng lực này quả thật là con át chủ bài bảo toàn tính mạng mạnh nhất!Có thể làm đầy máu sống lại, rồi vô địch vào lúc nguy hiểm, đây đúng là cách hack lớn nhất! Nếu thật sự có thứ này, sao lại thảm hại như vậy được!"..."Người mặc đồ đen yên lặng.Bởi vì đây là thiêu đốt sinh mệnh...Lực sinh mệnh mênh mông kia, sức mạnh kinh khủng kia, biên độ tăng trưởng gấp mấy lần kia, sự cám dỗ rất lớn kia, có mấy ai có thể chịu nổi?!Dẫu sao...Thiêu đốt sinh mệnh rất thoải mái, càng cháy càng thoải mái!"Thú vị."Lục Minh hơi hiểu ra: "Dùng quá nhiều lần sao? Ha, ngay cả con át chủ bài làm hao hết ý niệm mà tôi còn không dám dùng thường xuyên, nhưng ngay cả thiêu đốt sinh mệnh mà anh cũng dám dùng tùy tiện! Quả nhiên... năng lực mạnh ở trong tay kẻ vô dụng cũng sẽ trở thành năng lực vô dụng!""Mày dám bảo tao là vô dụng?!"Khóe mắt của người mặc đồ đen thoáng hiện lên vẻ độc ác.Ầm!Ánh sáng xuyên qua.Bóng người của hắn lóe lên rồi biến mất, trong nháy mắt đã lao về phía Lục Minh.Thẻ thoi mây!Lục Minh không hề do dự dùng thẻ bài!Vèo!Người mặc đồ đen bị đưa đi trong nháy mắt, lại trong nháy mắt lại trở về!Đúng vậy.Lại quay về!Người mặc đồ đen trong trạng thái bốc cháy, sức mạnh cơ thể đang ở trạng thái rất kinh khủng, quá mức mạnh mẽ, căn bản không thể khống chế được!Mà lúc này.Vụt!Người mặc đồ đen vọt tới một lần nữaSức lực kinh khủng xông về phía Lục Minh lần nữa.Tốc độ kinh người!Ầm!Bóng người Lục Minh lại bị đánh bay."Tố chất cơ thể bốn sao...""Thẻ gốc bốn sao...""Ha."Người mặc đồ đen cười nhạt: "Trong trạng thái bình thường, đương nhiên tao không phải đối thủ của mày. Đáng tiếc, bây giờ tao đang thiêu đốt sinh mệnh, năng lượng vô cùng vô tận...""Sức mạnh rất kinh khủng!"Ầm!Ầm!Hắn lại đánh bay Lục Minh lần nữa."Cơ thể của mày!""Thẻ gốc của mày!""Có thể đỡ được mấy lần tấn công của tao?!"Người mặc đồ đen hung ác nói.Hắn thích cảm giác giết ngược đối thủ này.Rất...Rất thoải mái!Có điều hắn biết thực lực của mình, vậy nên chỉ có khi đang thiêu đốt sinh mệnh, chỉ có khi đang tiến vào trạng thái đỉnh cao, hắn mới không hề kiêng dè như vậy!Vì thế, trong thời gian dài, hắn lại tạo thành hai kiểu tính cách!Trạng thái bình thường, nếu hắn có thể rụt rè thì sẽ rụt rè, tuyệt đối sẽ không đánh với bất kỳ ai, trừ khi bị đánh bại, nếu không cho dù chỉ có một chút nguy hiểm, hắn sẽ không mạo hiểm!Mà ở trạng thái thiêu đốt sinh mệnh...Hắn chính là vô địch!!!Ở trong mắt hắn, đây mới thật sự là bản thân!"Tới đây!"Người mặc đồ đen gào thét.Ầm!Lục Minh bị đánh bay một lần nữa."Ặc..."Lục Minh có chút chật vật bò dậy."Sắp không đỡ nổi rồi."Tiểu Tiểu Kiếm cũng rất chật vật.Người này...Quá mạnh mẽ!!!Năm sao sơ cấp, còn lấy ra con át chủ bài, ngay cả cùng cấp còn không có mấy ai chịu được, huống chi Lục Minh mới chỉ là bốn sao sơ cấp?!Thẻ thần trộm?Không có hiệu quả!Thẻ thoi mây?Không có hiệu quả!Chưa bao giờ thấy tên nào hack như vậy!Quá không biết xấu hổ!Trước kia nó cho rằng Lục Minh là người không biết xấu hổ nhất, bây giờ nhìn lại người mặc đồ đen kia mới biết, hóa ra vẫn có người không biết xấu hổ hơn cả Lục Minh...Mấy người bật hack đều không hề có logic sao?!Năm đó ông đây cũng được coi là linh kiếm viễn cổ, giúp đỡ tên kia tăng lên, cũng phải là một quá trình tiến lên gian khổ đó biết không?Mấy người công khai bật hack này...Quá ngưỡng mộ!...Vèo!Người mặc đồ đen lại đến một lần nữa.Mà Lục Minh chỉ lấy ra một thẻ bài quen thuộc trong tay - thẻ ánh trăng."???"Tiểu Tiểu Kiếm luống cuống."Cậu định làm gì?!""Hắn không muốn sống nữa, cậu cũng không muốn sống nữa à?!"Thẻ ánh trăng?Là thẻ bài gì?Thẻ tự sát?Không phải cậu đã từng dùng ở cảnh hư ảo rồi sao?Dùng xong liền nở hoa!Là kiểu mợ nó chẳng theo trình tự gì cả!Mà bây giờ...Lục Minh lại muốn sử dụng trong thực tế?!Tên già kia thành như vậy, thiêu đốt sinh mệnh lúc nào cũng có thể tìm chỗ chết, cậu vẫn còn trẻ tương lai xán lạn, còn có linh kiếm bên người giúp đỡ, tương lai của cậu vô tận, cần gì phải liều mạng?"Cậu điên rồi!"Tiểu Tiểu Kiếm muốn ngăn anh lại.Nhưng mà, trong chớp mắt này.Trước khi người mặc đồ đen xông tới, Lục Minh đã khởi động thẻ ánh trăng trong tay.Ùng...Ánh sáng mờ nhạt xẹt qua.Ầm!Một ánh trăng bỗng nhiên xuất hiện xuyên qua Lục Minh!Người mặc đồ đen vừa xông tới đã bị ánh sáng ngưng tụ này đánh bay ra ngoài, không khỏi hoảng sợ nhìn Lục Minh bị ánh trăng xuyên qua...Người này...Tự triệu hồi năng lực ra đánh mình?!Chuyện gì vậy?..."Tiêu rồi!"Trong lòng Tiểu Tiểu Kiếm chợt lạnh lẽo.Tên Lục Minh này phải chết thật rồi!Nhưng mà.Điều ngoài dự đoán là, ánh trăng sáng chói đánh lên người Lục Minh lại không hề nổ, mà không ngừng chảy trong cơ thể Lục Minh!Lóe lên sáng chói!"Quả nhiên..."Khóe miệng của Lục Minh lộ ra một nụ cười.Thẻ ánh trăng!Triệu hồi ánh trăng dung hợp với năng lượng, đây mới là năng lực thật sự của nó!Ở cảnh giới hư ảo, sở dĩ thẻ ánh trăng nổ tung là bởi vì Lục Minh chỉ có ba sao đỉnh cao, căn bản không thể chịu được sức mạnh kinh khủng của thẻ ánh trăng!Đây chính là sức mạnh bốn sao cực hạn!Cho nên...Mới bị nở hoa!Những người ba sao đỉnh cao kia cũng giống như vậy!Ai cũng không thể chịu đựng!Thế nên...Mới có tình huống nở hoa đầy đất!Mà bây giờ thì sao?Lục Minh đã sớm đột phá bốn sao!Thậm chí, năng lượng của anh đã vượt xa người thường, đạt đến mức một trăm nghìn điểm! Sau khi anh sử dụng thẻ ánh trăng thì ánh trăng dày đặc kia giáng xuống cơ thể, dung hợp với năng lượng!Một trăm nghìn điểm năng lượng chảy trong cơ thể anh tiêu hóa ánh trăng hoàn toàn!Giờ phút này!Lục Minh lại nhận tất cả năng lượng mà thẻ ánh trăng triệu hồi!Ánh sáng chuyển động quanh người anh.Dâng trào mãnh liệt!Ánh trăng màu xanh lam nhạt như dòng nước chảy trên người, giống như chiến thần, chẳng biết tại sao lúc này anh lại nhớ đến một câu nói đã từng được nghe.Bạn đã được cường hóa, mau đi thôi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...