Editor: Nguyetmai
Cảnh hư ảo.
Tất cả người tu luyện đều cảm thấy hoang mang.
Trâu nước!
Trâu nước!
Chỗ nào cũng nhìn thấy trâu nước!
Rất nhiều người chết rồi lại sống, sống rồi lại chết, hơn nữa đều chết trong tay lũ trâu nước, bọn họ liên tục chết vài lần cũng không biết được mấy con trâu nước này từ đâu đến?!
Hiệp hội?
Quá đáng lắm rồi đấy!
...
Một nơi nào đó, Lục Minh hài lòng nhìn lũ trâu nước sống lại.
Khá lắm.
Tốc độ năng lượng tăng lên rất tốt.
Mặc dù có vài con trâu nước bị giết chết, nhưng trước khi chết, chúng nó cũng đã thu được không ít năng lượng, xét về mặt tổng thể mà nói thì vẫn có hời.
Ừm...
Lục Minh hài lòng thu hoạch một lượt.
Mục đích của rất nhiều người ở đây là muốn trải qua việc sống chết, nhưng Lục Minh không phải vậy, mục tiêu của anh là thu hoạch được nhiều năng lượng nhất có thể, sau đó đột phá lên bốn sao!
Vì thế, việc anh phải làm chính là không ngừng tích lũy năng lượng!
Thiên phú của anh kém như vậy sao?
Cũng không phải.
Nhưng bên cạnh còn có một người chị gái có thể tùy ý tu luyện lại, và một người dường như không có chướng ngại như Tiểu Bạch, còn có vài đồ đệ liên tục đột phá rất dễ dàng...
Anh biết làm thế nào?
Nếu như không muốn bị bọn họ đuổi kịp, anh chỉ có thể cố gắng!
Đến giờ Lục Minh mới đột phá không phải bởi vì thiên phú kém, mà là bởi vì thiên phú của anh chỉ bình thường, nếu muốn đột phá với tốc độ của thiên tài, nếu như thế...
Chỉ có thể nghĩ cách để phấn đấu!
Mà nơi này...
Chính là cơ hội đột phá của Lục Minh!
Thời gian đột phá của một ba sao đỉnh cao bình thường đều được tính bằng đơn vị tháng, Lục Minh không chờ nổi!
Vì vậy mới có sự xuất hiện của những con trâu nước này, giúp anh có thể tăng năng lượng với tốc độ mấy chục lần! Để chuẩn bị cho đợt đột phá cuối cùng!
Anh không phải là kẻ ngốc.
Thành phố Thanh Minh liên tục xuất hiện linh thể, và những khe hở trên mặt đất không ngừng nứt ra...
Chỉ sợ là sắp có chuyện lớn xảy ra!
Vì vậy anh phải nhanh chóng trở thành bốn sao!
Còn trải nghiệm của những người khác?
Ơ kìa.
Tử vong chính là trải nghiệm!
Trong hiện thực, bọn họ có thể gặp được loài trâu biết tu luyện như thế này sao?
Không gặp được!
Đây chính là những trải nghiệm mà những người tu luyện không thể tưởng tượng được!
Là một người tu luyện, nên có vốn kiến thức rộng rãi, anh đang giúp bọn họ bổ sung kiến thức đó thôi...
Khụ khụ.
Ùng...
Ánh sáng lưu chuyển.
Lục Minh lại bắt đầu thu hoạch.
...
Mà lúc này.
Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng.
Phó hội trưởng tái mét nhìn mọi chuyện diễn ra trong cảnh hư ảo.
Quả nhiên đã xảy ra chuyện!
Bà nó!
Mặc dù việc những người tu luyện tử vong vốn là chuyện thường tình khi thí luyện, nhưng chết như thế này thì không có chút trải nghiệm nào cả, cũng không có ý nghĩa gì.
Suy cho cùng, cậu có thể gặp được một con trâu nước có nghề nghiệp thích khách ở bên ngoài không?!
Không thể!
Đây là hàng độc quyền.
Lại không có chi nhánh.
Vậy cậu nói cho tôi biết, kinh nghiệm này có ý nghĩa gì?
Hơn nữa, ý nghĩa tồn tại của cảnh hư ảo là để khiến ba mươi mốt người này đều trải qua việc sống chết, chưa bao giờ thấy ai nhát như Lục Minh!
Trốn phía sau một đàn trâu!
Có ý nghĩa gì?
"Xóa bỏ toàn bộ thú dữ trong cảnh hư ảo!"
Phó hội trưởng bỗng nhiên lên tiếng.
"Dạ?"
Trợ lý giật mình, trực tiếp xóa hết?
"Chúng ta không nên can thiệp vào quy tắc của cảnh hư ảo, bây giờ đã bước vào giai đoạn thứ hai, tác dụng của những con thú dữ này cũng không lớn..."
"Nếu đã như thế."
"Thì trực tiếp xóa bỏ là được."
Phó hội trưởng bất đắc dĩ: "Làm cho tên nhóc Lục Minh kia trải nghiệm thứ gọi là sống chết một chút."
"Dạ."
Trợ lý hiểu ra.
Thế là anh ta lập tức đi sắp xếp.
...
Mà giây phút này.
Cảnh hư ảo.
Những người tu luyện không cẩn thận bị mấy con trâu nước giết chết cũng đã tỉnh táo lại.
Bọn họ vốn là con cưng của trời!
Bọn họ có thiên phú mạnh mẽ, tư duy linh hoạt, lý do cho việc bị mấy con trâu này giết chết cũng là vì bọn họ không tưởng tượng được, con trâu nước ở ven đường cũng biết tu luyện...
Ai có thể nghĩ đến điều này chứ?!
Anh nhìn thấy con trâu nước ở ven đường, còn phải suy nghĩ xem rốt cuộc nó tu luyện nghề thích khách, chuyên gia nguyên tố hay chiến sĩ năng lượng sao?
Vì thế bọn họ mới bị giết chết một cách bất ngờ.
Tuy nhiên, đợi đến khi bọn họ ý thức được vấn đề thì mối nguy hiểm mà những con trâu này đem lại cũng sẽ giảm đi rất nhiều!
Thậm chí...
Bọn họ đã bắt đầu đi giết trâu!
Bốn sao đỉnh cao thì đã sao?
Năm sao sơ cấp thì đã sao?
Chung quy...
Cũng chỉ là trâu!
Không có tư duy, không có linh hồn, thậm chí không thể sử dụng toàn bộ năng lực của người tu luyện năm sao, chỉ biết dựa vào bản năng để giết chóc, chung quy chỉ là con tốt thí!
Vèo!
Một con trâu điên cuồng lao đến.
Phụt!
Ánh sáng lóe lên.
Nó ngay lập tức bị đánh bay ra xa.
"Nực cười!"
Một người tu luyện ba sao đỉnh cao cười lạnh lùng. Lần trước đánh bất ngờ nên giết được anh ta một lần thì thật sự cho rằng anh ta dễ bắt nạt vậy sao?! Dù gì cũng chỉ là một con trâu!
Ầm!
Ầm!
Anh ta phản kích, ấy vậy mà có thể áp chế được một con trâu bốn sao đỉnh cao.
Ầm!
Ầm!
Con trâu bị đánh đến hấp hối.
...
Cùng lúc đó.
Ở rất nhiều nơi cũng đang diễn ra những trận chiến như vậy.
Sau khi những người tu luyện đi từ hoang mang vì bất ngờ bị giết chết đến tức giận, thì bắt đầu phản kích, từng người một đều bùng phát ra lực chiến mạnh mẽ và đánh bại mấy con trâu!
"Lại đây đi!!"
"Không phải mày rất trâu bò sao?"
Một người tu luyện tức giận cưỡi lên lưng con trâu và đánh nó nhừ tử.
Vào chính lúc đó, con trâu nước chết tiệt này lại đánh bất ngờ, đè lên mông anh ta... Anh ta sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên trải qua kiểu chết do banh đít...
Tức giận biết nhường nào!
...
Một nơi nào đó.
Bóng dáng của một người tu luyện qua lại như con thoi.
Anh ta dễ dàng tránh khỏi sóng năng lượng do con trâu bắn ra, sau đó đạp nó bay ra xa.
Xin lỗi.
Chiến đấu chính diện, cuối cùng thì mày cũng chỉ là súc sinh.
...
Nhóm người tu luyện giành được thắng lợi.
Thậm chí, bọn họ còn chủ động tàn sát trâu nước, chỉ cần nhìn thấy trâu nước, cho dù là thật hay giả thì cũng trực tiếp xong lên! Giết xong rồi nói!
Cục diện của trận chiến thay đổi trong nháy mắt.
Có điều, rất nhanh.
Khi bọn họ lại thành công giết chết trâu nước một lần nữa.
Bỗng nhiên.
Một luồng sáng lóe lên.
Trâu nước ở trước mắt bỗng nhiên biến mất mà không có bất cứ dấu hiệu nào, chỉ để lại một thứ gì đó màu hồng đang chấn động, năng lượng toàn thân ngưng tụ mà thành, giống như bảo vật.
"Hả?"
"Chuyện này là sao?"
"Sao mấy con trâu nước này lại biến mất?"
"Thứ màu hồng này, chẳng lẽ là trang bị rơi ra từ người con trâu?"
Một vài người đột nhiên xuất hiện ý tưởng này.
Anh nhìn xem.
Con dao găm màu hồng nhạt...
Chẳng lẽ, sau vài lần bị giết chết, những con trâu này còn sẽ rơi trang bị? Đây là tính năng mới của cảnh hư ảo sao?
Bọn họ nghĩ như vậy.
Do đó, theo bản năng.
Rất nhiều người lại gần thứ màu hồng mới rơi ra ngoài kia, muốn nhìn rõ hơn một chút, sau đó...
Ầm!
Một đám mây hình nấm bay lên trời!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Mặt đất chấn động.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ cảnh hư ảo đều là nấm.
Vèo!
Vèo!
Vèo!
Từng chùm ánh sáng trắng lóe lên.
Những người tu luyện lại gần món đồ màu hồng kia, thậm chí còn chưa kịp phản ứng thì đã bị giết chết! Lập tức trở thành tia sáng rồi biến mất tại chỗ!
Ùng...
Ùng...
Vô số người tu luyện tử vong.
...
Mà lúc này.
Lục Minh vẫn đang ở trong khoảng đất trũng kia.
Những người tu luyện này quá thông minh, ưu thế của mấy con trâu nước dần dần biến mất, vì thế anh đang định lấy lại trung tâm nghề nghiệp rồi rút khỏi nơi này.
Có điều anh vừa giải quyết xong vài con trâu mới chết đi và lấy trung tâm nghề nghiệp về...
Sau đó...
Lập tức thấy khắp nơi đều là đám mây hình nấm!
???!
Lục Minh ngơ ngác.
Hơi thở quen thuộc này...
Bà nó!
Trung tâm nghề nghiệp tự hủy?!
Hoang mang!
Rốt cuộc thì những người tu luyện này đã làm gì mà có thể khiến cho trung tâm nghề nghiệp nổ tung? Nói như vậy, những trung tâm nghề nghiệp mà anh vất vả tích cóp từng chút một nay đã hụt hơn phân nửa rồi sao?
Có điều Lục Minh còn chưa kịp đau lòng, đã thấy năng lượng ở xung quanh bỗng nhiên tăng vọt...
Soạt!
Soạt!
Năng lực hư ảo kinh khủng xuất hiện.
Những năng lượng hư ảo được tích lũy xung quanh Lục Minh lại một lần nữa đạt đến đỉnh!
Hả?
Lục Minh đau đầu, chuyện này là sao?
Chẳng lẽ...
Những người tu luyện này liều cả tính mạnh để tiêu diệt sạch sẽ đám trâu nước này, thế nên mới cố ý phá hủy trung tâm nghề nghiệp, đồng quy vu tận với lũ trâu nước?
Nhưng như vậy thì quá ngu ngốc...
Lục Minh nói thầm.
Lần đầu tiên anh hoài nghi về IQ của những "thiên tài" này...
Tuy nhiên, điều anh không biết là...
Những thiên tài này cũng rất hoang mang. Có trời mới biết tại sao mấy thứ này lại nổ?! Bọn họ thậm chí còn không biết vì sao đàn trâu đột nhiên biến mất...
Nghĩ tới nghĩ lui.
Hình như, chỉ có thể là Hiệp hội Chiến sĩ Năng lượng đã nhúng tay vào!
"Các lão tiền bối này ngày càng quá đáng."
"Vì muốn giết chết chúng ta, bọn họ mạnh mẽ thêm cái gọi là cách thức tử vong vào."
"Ha ha ha ha."
"Nghe nói, sau khi các lão tiền bối về hưu đều chưa từng chiến đấu, có lẽ tâm lý đã xuất hiện vấn đề... chúng ta phải cẩn thận một chút."
"Không phải sao?"
Các thiên tài cho đó là đúng.
...
Mà lúc này, khuôn mặt của phó hội trưởng trở nên tối sầm.
Quái đản.
Bọn họ nhúng tay vào cũng chỉ vì muốn giúp mấy người này đối phó với Lục Minh, nhưng không biết tại sao, dù những con trâu nước này đã chết lại vẫn có thể nổ tung??
Trong ấn tượng, hình như Lục Minh đã khống chế những con trâu nước này bằng một loại thẻ bài nào đó?
Còn nữa...
Món đồ màu hồng kia rốt cuộc là thứ gì?
Không ai biết cả!
Món đồ kỳ lạ màu hồng kia cũng chỉ lóe lên rồi nổ tung!
Những thiên tài trong cảnh hư ảo còn chưa kịp thấy rõ, các lão tiền bối đang quan sát từ xa như phó hội trưởng lại càng không nhìn thấy gì cả!
Vì vậy, bọn họ chỉ có thể coi đó là tác dụng phụ của việc Lục Minh khống chế mấy con trâu nước này...
Cũng may.
Mấy con trâu chết tiệt kia cuối cùng cũng biến mất.
Có điều...
Phó hội trưởng nhìn vào số liệu của cảnh hư ảo.
Năng lượng do một mình Lục Minh tích lũy còn nhiều hơn năng lượng của những nguời khác cộng lại. Xem ra, dựa theo phong cách trước đây, thằng nhóc này chỉ cần tìm một hang động là có thể đợi đến lúc kết thúc!
Quái quỷ!
Đây chỉ là thí luyện!
Cậu tham gia thí luyện mà cũng nhát như vậy sao?!
Đã nói là sống chết không có gì đáng ngại!
Sao cậu còn có thể nhát cáy như vậy?!
Rất tốt.
Nếu cậu đã không chịu phối hợp thì chúng tôi chỉ có thể buộc cậu phải phối hợp.
"Công khai số liệu!"
Phó hội trưởng lạnh lùng nói.
"Như vậy không tốt cho lắm."
Trợ lý cười khổ.
Trước đây cũng đã từng công khai số liệu.
Dù sao.
Rất nhiều người đều biết giai đoạn này.
Khi mà mọi người cảm thấy ngại, không muốn ra tay thì thứ này sẽ có tác dụng kích thích mọi người, nhưng tình huống bây giờ lại không giống vậy.
Ừm...
Anh ta xem lại số liệu, lúc số liệu này được công khai thì chỉ sợ cả thế giới sẽ truy sát Lục Minh! Đâu còn là cảnh hư ảo nữa, nói thẳng ra là cả thế giới truy sát một mình Lục Minh!
"Không sao cả."
Phó hội trưởng mỉm cười: "Cảnh hư ảo cũng không thể bên trọng bên khinh, Lục Minh có ý nghĩa quan trọng với hiệp hội của chúng ta, vậy sao có thể để cậu ta bỏ lỡ dịch vụ đặc biệt chỉ có ở cảnh hư ảo của chúng ta chứ, ha ha, chúng ta phải làm cho mỗi một người tham gia thí luyện đều được trải nghiệm sự sống và cái chết."
"Là một hiệp hội công bằng, chúng ta phải biết yêu thương mọi người như nhau..."
"Tình hình lúc này rất đặc biệt, chúng ta chăm sóc cho đứa bé Lục Minh này trước đã."
"Ha ha."
"Đợi năng lượng trên người cậu ta quay về, mọi thứ đương nhiên sẽ trở lại bình thường."
Ông ta xem qua.
Với năng lượng lúc này của Lục Minh, đoán là sẽ bị giết mười mấy lần...
Hì hì.
Ai bảo thằng nhóc cậu thích trốn!
Hãy cố gắng trải nghiệm sức hút của cảnh hư ảo đi...
...
Mà lúc này.
Cảnh hư ảo.
Số liệu của tất cả người tu luyện đều được công khai.
Soạt!
Người đứng thứ nhất, Lục Minh...
Hả?
Bọn họ mới xem qua đã thấy choáng váng, việc này cơ bản không cần phải so sánh, bởi vì số liệu năng lượng tích lũy của Lục Minh nhiều hơn những người khác đến gần hai số không!
Bà nó!
Sao có thể chứ?!
"Sao anh ta có nhiều như vậy?"
Một người không cam lòng nói.
Từ đầu đến giờ, anh ta vẫn luôn chăm chỉ săn bắt thú dữ, tích lũy năng lượng, thậm chí còn giết ba người tu luyện có thực lực khá, đến bây giờ anh ta cũng chưa chết lần nào!
Ngay cả làn sóng đàn trâu nước nguy hiểm kia mà anh ta còn tránh được!
Nhưng mà...
Anh ta cũng chỉ bằng số lẻ của Lục Minh!
Dựa vào gì chứ?
Chuyện này sao có thể như vậy?!
Mặc kệ, đi tìm Lục Minh đã!
...
Một nơi nào đó.
Hai người tu luyện đang chém giết lẫn nhau nhìn thấy số liệu của đối phương, sau đó tỏ vẻ chê bai dừng tay, lập tức bắt tay đi tìm Lục Minh.
...
Giết mười kẻ địch còn không bằng giết một mình Lục Minh!
Nếu như thế.
Còn đánh làm gì?!
...
Chế độ điều tra đã được mở.
Khóa mục tiêu - Lục Minh!
"Bên này."
Hai bóng người âm thầm đi về một hướng khác, hai người bọn họ đã hẹn trước cùng nhau đến đây thí luyện, mục đích chính là đạt được lợi ích lớn nhất!
Lục Minh...
Ha ha.
Bọn họ bao rồi.
"Nhanh lên, trước khi mấy tên kia tìm ra thì chúng ta phải giết được một lần."
"Ừm."
Vèo!
Vèo!
Trong bóng đêm, bọn họ không ngừng di chuyển như những con thoi.
Bọn họ nhanh chóng phát hiện ra mục tiêu.
"Lục Minh ở chỗ này!"
"Đi thôi!"
...
Mà lúc này, Lục Minh đang đi xuyên qua khu rừng.
Khi nhìn thấy số liệu được công bố thì anh đã biết là có sắp có chuyện, nên vội vàng chạy trốn. Có điều, không ngờ anh vẫn bị vài người có thủ đoạn điều tra theo dõi.
Dọc đường đi, anh vẫn luôn cảm nhận được xung quanh có hơi thở mờ nhạt theo sát như hình với bóng.
Bỗng nhiên, hai bóng người xuất hiện.
"Đến rồi!"
Lục Minh tập trung.
Vèo!
Vèo!
Một bóng người lao đến, tốc độ vô cùng nhanh.
"Đi thôi!"
Lục Minh không hề do dự.
Một đấu hai, hoàn toàn không cần phải làm thế!
Hơn nữa, nếu như động tĩnh quá lớn, gây sự chú ý thì chỉ sẽ bị nhiều người bao vây đuổi giết hơn thôi.
Soạt!
Lục Minh quay người bỏ chạy.
Tốc độ truy sát của hai bóng người kia lại càng nhanh hơn, khi thấy sắp đuổi kịp Lục Minh, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một vực đá sâu không thấy đáy...
Đây là bối cảnh mô phỏng được thiết lập trong cảnh hư ảo.
Sâu không thấy đáy!
Ngã xuống chắc chắn chết!
Nhảy!
Lục Minh lập tức nhảy xuống.
Hai người truy sát Lục Minh liếc nhìn nhau rồi không có chút do dự lập tức nhảy xuống theo, chỉ cần giết chết Lục Minh trước khi rơi xuống đáy...
Ha ha!
10% năng lượng của Lục Minh còn nhiều hơn hai người bọn họ cộng lại!
Kiếm được món hời rồi!
Thế là hai người cùng nhau rơi xuống vực sâu, đuổi sát Lục Minh...
"Nhanh lên."
"Phải giết chết Lục Minh trước khi rơi xuống đáy vực!"
"Đã hiểu."
Hai người bọn họ tràn ngập sát ý, ánh mắt kiên định.
Sau đó.
Bỗng nhiên, bọn họ hoảng sợ nhận ra, Lục Minh, người đáng lẽ ra phải cùng rơi xuống dưới như bọn họ lại lơ lửng giữa không trung rồi chầm chậm đi lên, đi lên, đi lên...
Thế mà lại bay về chỗ cũ rồi!!!
Làm sao có thể?!
Hai người ngơ ngác nhìn Lục Minh càng ngày càng xa, ánh mắt của bọn họ tràn đầy sự tuyệt vọng.
Chuyên gia thẻ kiếm...
Vì sao lại biết bay?!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...