Bác Sĩ Tình


Mấy ngày Phong đi công tác là từng ấy ngày Vân cho Evant địt vào lồn mỗi ngày một lần.

Và lần nào cũng thế, ban ngày địt nhau xong là buổi tối cô đều nhắn tin kể chi tiết cho chồng nghe không giấu một cái gì.

– Thế em có thích không?

Vân quặp hai chân vào đầu Phong ghì sát rạt vào cái lồn mình:

– Thích vì lạ thôi anh ạ.

Chứ em vẫn thích địt nhau với chồng hơn.

Buồi thằng Evant to thì to thật nhưng nó địt chẳng có kỹ thuật gì, em thấy cũng chán chán rồi.

Cho nó ăn nốt mấy ngày nữa rồi nó về Mỹ thôi.

Phong ngộp thở vì lồn áp sát mặt mình quá, anh rời khuôn mặt đang ướt đẫm của mình ra khỏi lồn Vân rồi từ từ cầm lấy buồi mình, sóc sóc vài cái cho cứng hẳn.

Vừa nãy lúc ở trong nhà vệ sinh, Vân đã bú buồi Phòng một chặp rồi nên giờ không phải bú nữa.

Cà cà vào cửa lồn vợ rồi nhét từ từ vào bên trong.

Lồn Vân đúng là có rỗng ra một chút nhưng vẫn chưa phải là lỏng toẹt so với cái buồi cũng khá to của Phong:

– “Thế khi nó về có tìm cái khác không?”, Phòng vừa địt vừa hỏi.

Vân cũng đã từng nghĩ đến chuyện này, nhưng mấy ngày nay cô chưa nghĩ ra được đối tượng mới của mình là ai.

Máu thì máu thật nhưng cô không phải là người bừa bãi, gặp ai cũng ngửa lồn cho địt.

Cô muốn tìm của lạ thì phải là cái gì lạ mới thích, chứ còn nhàng nhàng giống như chồng thì cô chẳng phiền lồn làm gì cho nó mệt:


– “Ư ư ư, cũng chưa biết được.

Nếu chồng cho thì em sẽ tìm nhưng chưa biết là ai.

Nhỡ một thằng tây khác sang thay thằng Evant thì sao, để em xem có vừa mắt không đã rồi nói cho chồng”

Nghĩ đến chuyện có người khác sang thay thằng Evant, Phong đang cầu trời khấn phật người sang không phải là nam mà là nữ.

Phong chưa từng địt gái Tây bao giờ:

– Ố ồ, nếu người sang thay thì là nữ thì sao nhỉ, không biết vợ có cho chồng đổi món không đây?

Vân cũng vừa mới nghĩ đến tình huống này, chồng cô đã sẵn sàng cho cô đổi gió rồi, giờ cô cũng chẳng hẹp hòi gì mà không chiều chồng cả:

– Có chứ sao không, chỉ sợ anh không thích thôi.

Gái Tây em thấy bảo xấu lắm, lỗ lồn thì to đùng chứ không như của em đâu.

Chỉ sợ anh đút cả cánh tay vào còn vừa nữa.

Ha ha ha.

Vừa địt vừa nói những chuyện này thú vị biết bao, Phong đặt hai chân Vân lên vai mình rồi vẫn nhịp nhàng như con thoi địt vào lồn vợ:

– Để xem đã.

Mà em cũng tìm dần người thay thế Evant đi là vừa.

Vân lấy gối kê vào đít mình, cô thò tay lên bóp vú:

– Vâng, em đang tìm đây, tiêu chí của em phải là Độc và Lạ.

– Buồi nào chẳng như buồi nào.


Độc và Lạ tìm đâu ra bây giờ.

Vân híp mắt sướng:

– Hi hi hi hi hi!, Để rồi xem.

Cứ thế, Vân và Phong vừa địt nhau vừa nói về chuyện địt và địt.

Vân cũng hỏi Phong về chuyến đi công tác vừa rồi, hỏi xem Phong địt Uyên Nhi mấy lần.

Phong cũng thật thà nói là địt Uyên Nhi có 1 lần thôi vì bị uống rượu say mèm suốt.

Cuối cùng Phong xuất tinh vào trong lồn Vân, cả hai cùng lên đỉnh.
Trở lại với câu chuyện của bà Oanh và mẹ con Hằng.
Hằng nằm ngủ cạnh con trai của mình.

Minh Trí đã ngủ được một lúc rồi nhưng Hằng nào đã ngủ được đâu.

Cô trằn trọc mãi không thể ru mình vào giấc ngủ, hình ảnh cái dương vật của Minh Trí cứ quẩn quanh ở trong đầu cô suốt.

Cách đây mấy hôm, cái dương vật ấy còn nóng hổi nằm trong tay cô, nó thuồn thuỗn giật giật trong lòng bàn tay rồi phụt ra những dòng tinh trùng đặc sệt nóng hổi.

Vẫn còn nguyên trong tâm trí Hằng là cái mùi của tinh trùng.

Nghĩ đến đây, Hằng tự dưng thấy đầu vú mình săn lại trong cái áo vải mong tanh.

Còn bướm cô thì nóng ran ẩm ướt.

Đã từ lâu lắm rồi Hằng chưa được làm tình.


Huy, chồng nàng đã đi biệt hơn 1 tháng nay không về nhà, lần trước về cũng chỉ ghé qua nhà được 15 phút rồi lại đi.

Thân có chồng nhưng thực ra Hằng đã là người đàn bà không chồng từ rất lâu rồi.

Là phụ nữ tuổi 40, cái tuổi thành thục nhất, toàn vẹn nhất của đời người phụ nữ, Hằng cũng có khát khao tình dục, khát khao mãnh liệt nữa đằng khác.

Nhưng dẹp bỏ tất cả, nhiều năm nay Hằng chẳng để ý gì đến bản thân mình, cô dành mọi suy nghĩ, mọi hành động của mình cho đứa con trai đáng thương.

Minh Trí sinh ra không được bình thường như bao đứa trẻ khác, lỗi không phải ở con, lỗi là do bố mẹ đã không cho con được bình thường.

Chính vì suy nghĩ đó mà Hằng càng quyết tâm bù đắp cho con càng nhiều càng tốt.

Cô chưa bao giờ có một suy nghĩ riêng tư nào dành cho mình cả.

Nhưng sự đời khó biết trước được điều gì.

Ở bên con bao nhiêu năm nay, từng ngóc ngách cơ thể của con cô đều thuộc nằm lòng trong đầu.

Dương vật con từ lúc còn như quả ớt nay đã to như quả chuối tây lúc vừa chín, có ngày nào là cô không rửa ráy sờ mó vào đó đâu.

Nhu cầu tình dục trong người thì bức bối, lại ngày nào cũng phải tiếp xúc với cái vật mà có thể đâm vào âm đạo mình nữa, tất cả cộng hưởng lại như dồn nén Hằng, như thách thức lương tri làm mẹ của Hằng.

Không nhờ có cú hích tâm lý của bác sĩ Oanh, có lẽ Hằng không dám lần đầu tiên thủ dâm cho con đâu.

Nhưng từ sau cái lần thủ dâm đó, một mặt Hằng không muốn lặp lại, nhưng mặt kia cứ âm ỉ như ngọn lửa nhỏ chỉ chờ bùng cháy muốn được làm lại một lần nữa.

Một lần nữa được áp cái dương vật nóng như thanh sắt nung ấy vào lòng bàn tay mình.

Một lần nữa được trải nghiệm cận cảnh nhìn thấy dòng tinh trùng nồng nồng, ngái ngái ấy phụt ra khỏi cái lỗ sáo bay vào không trung.

Một lần nữa được ngửi thấy mùi ngậy ngậy thơm thơm của tinh trùng tràn qua lỗ mũi vào căng lồng ngực mình.

Cái cảnh đấu tranh nội tâm nó mới khủng khiếp làm sao, mới giằng xé làm sao.

Ngay giờ phút này, khi con đang ngủ say giấc nồng, Hằng nằm nghiêng quay mông lại phía con.

Giờ đây đít cô, lồn cô ngứa ngáy lắm, chỉ muốn có một cái gì đó chọc chọc vào, gãi gãi vào thôi.


Hằng mấy lần định thò tay xuống bướm mình để làm dịu đi cơn khó chịu trong lòng, nhưng lý trí như mách bảo cô không được làm như vậy, bởi nếu làm thế, rất có thể cô sẽ quỵ ngã mà lao vào một vực thẳm nhục dục với chính đứa con trai của mình.

Chàng trai bé nhỏ nhưng chim to ấy như một tờ giấy trắng khôi, cô muốn vẽ gì lên đó đều được hết.

Và cô không muốn vẽ vào đầu con những nét bút của nhục cảm xấu xa.

Trong đêm tối tĩnh mịch, Hằng giật mình vì nghe thấy một tiếng ú ớ rất nhỏ phát ra từ sau lưng mình:

– Mẹ!

Đó chẳng phải là từ duy nhất mà Minh Trí nói được đó hay sao, con ai vào đây nữa ở trong căn phòng này.

Tim Hằng đập rộn ràng, cô định quay lại xem con như thế nào thì lại nghe tiếng thở đều của con, thì ra cu cậu đang nói mơ.

Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, vì quay lưng lại với con nên Hằng không biết Minh Trí đang làm gì, cô nẩy mông mình lên một cái vì cảm nhận thấy một vật cứng cứng ấm áp đang ốp vào khe giữa hai đít mình.

Chưa kịp phản ứng lại thì cái vật cứng đó lại trượt lên rồi trượt xuống.

Hằng không đủ dũng cảm để dừng lại hành động của con.

Bởi nghe tiếng thở đều ở đằng sau, cô biết con vẫn đang ngủ và không biết trong mơ con đang nghĩ đến điều gì mà lại làm ra cái hành động làm bướm cô co giật thế này.

Thương con Hằng đành như một pho tượng nằm im thin thít mà tập trung các giác quan của mình xuống phía mông.

Mông cô mặc dù vẫn còn một lớp quần vải mỏng manh nhưng có cảm giác cộm cộm, ấm ấm, gai gai.

Muốn làm gì đó lắm không phải là để đáp ứng con mà chính là để đáp ứng bản thân mình.

Hằng muốn lắm được lắc lắc cái mông để cái đầu khấc của con tìm đúng cái cửa lồn đang hấp hé muốn nuốt cái đầu khấc vào nhưng Hằng không dám làm.

Cô đang đấu tranh, đang cò cưa kéo xẻ với chính bản thân mình, đang giằng xé tâm can.

Đúng rồi, mình cần tư vấn của bác sĩ.

Hằng nhẹ nhàng lấy cái điện thoại mà cô đặt ở ngay cạnh đầu, nhẹ nhàng nhất có thể để không đánh thức con dậy, cô nhắn tin cho bác sĩ Oanh.

Hằng nhắn như thế này: “Chị Oanh, chị ngủ chưa ạ”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận