Lưu phá tan không gian im ắng đó, nhưng không phải chuyện liên quan đến vấn đề nhà ở mà Thủy vừa mới nói.
Lưu với tay mình sang đập đập vào cánh tay Thủy:
– Mọi thứ cứ từ từ rồi tính em ạ.
Em này… 2 tuần rồi.
Thủy thở dài một cái, cái hẹn 2 tuần là cữ mà hai vợ chồng đã thống nhất.
Cữ địt.
Thủy mặc dù không muốn cho chồng địt, không phải vì chuyện lòng mà cô đang phải suy nghĩ trong đầu đâu, mà thực ra là cô chưa bao giờ có ham muốn trong chuyện tình dục.
Người ngoài nhìn vào Thủy thì có thể đoán ngay được là cô rất bình thường, thậm chí là người có nhu cầu tình dục cao nữa là đằng khác, khi mông vú eo đều nuột nà, chỗ cần lồi thì lồi, chỗ cần lõm thì lõm, chỗ cần căng thì căng.
Nhưng đời nhiều khi không như mơ.
Không hiểu sao, từ lúc mang bầu thằng cu Gia Bảo đến giờ, Thủy chưa bao giờ có bất cứ một ham muốn tình dục nào.
Nhưng chuyện làm vợ cô vẫn phải làm.
Nếu là hôm khác thì Thủy sẽ không ngần ngại mà khất lần Lưu, nhưng giờ đây trong hoàn cảnh, cô vừa mới đề xuất Lưu một việc không đơn giản, muốn lấy lòng chồng, Thủy miễn cưỡng đồng ý.
Cô như một cái máy với tay mở ngăn cái tủ táp luy đầu giường lấy ra một lọ keo dạng xịt.
Xong đâu đó, Thủy đặt hai tay ở cạp cái quần ngủ rồi một lượt kéo cả quần ngoài lẫn cái quần lót màu trắng xuống tới tận gót chân, vứt một bên ống quần ra khỏi cái chân trái để lại cái ống quần vướng ở chân phải.
Thủy dựng một chân lên để lồn mình được banh ra.
Chùm lông lồn rậm rạp đen bóng xoăn tít mọc rất rộng ở khoảng mu lồn của Thủy.
Cái lồn đỏ au chúm chím với hai môi lớn khép nép che đi cửa lồn màu hồng nhạt.
Hột le Thủy không lòi ra bên ngoài mà nhu nhú ở đầu lồn.
Thủy có một cái lồn rất đẹp, nhưng đáng tiếc thay, cái lồn này không giống như bình thường, nó chưa bao giờ có nước.
Banh lồn ra một chút, Thủy lấy lọ xịt bôi trơn xịt xịt vài cái vào đúng cửa lồn mình.
Từ khi lấy Lưu đến giờ, mỗi lúc để chồng làm tình cô vẫn phải làm như vậy, nếu không thì khô khốc không thể chọc vào nổi.
Với Thủy, địt nhau với chồng hoàn toàn chỉ là hai từ “trách nhiệm” mà thôi.
Thủy vừa xịt lồn xong thì cũng là lúc Lưu cởi xong cái quần đùi để lộ thông thiên ra bên ngoài cái dương vật chưa được cứng cho lắm nhưng nhìn cũng không đến nỗi tệ.
Buồi Lưu dài khoảng 14 cm, độ to thì ở mức trung bình, nói chung là kích cỡ trung bình của người Việt Nam ta.
Xé toạc cái bao cao su ra, Lưu lồng nó vào buồi mình rồi chồm sang phía Thủy.
Lưu ngồi xổm vào giữa hai chân Thủy rồi cầm đầu buồi mình dí dí vào cửa lỗ lồn vừa mới được xịt dung dịch bôi trơn giờ hãy còn ươn ướt.
Rồi một động tác cũng rất giản đơn đó là hẩy mông ấn cái buồi vào trong lồn:
– Hự!
Tiếng phát ra từ cổ họng Lưu báo hiệu buồi đã vượt qua cửa âm đạo mà trôi tuột vào sâu thẳm bên trong.
Lưu theo đà nằm đè lên Thủy, cả hai vẫn còn mặc nguyên áo nên đôi vú của Thủy không hiện ra bên ngoài, nó chỉ bị bẹp đi đôi chút khi ngực của Lưu tì lên.
Cứ thế không màu mè, không hoa mỹ, không kỹ thuật, không thay đổi, Lưu dập liên tục vào lồn vợ ở tư thế trai trên gái dưới.
Thủy không có cảm giác gì, với cô lúc này chỉ là sự va chạm giữa hai bộ phận cơ thể, một sự va chạm vô cảm, khô khan đến tẻ nhạt.
Cô không thấy đau lồn cũng bởi trong lồn mình có dung dịch bôi trơn mà cô vừa mới xịt.
Chồng cứ địt còn Thủy mở trừng mắt nhìn lên trần nhà chờ đợi giờ phút này trôi qua.
Lưu hì hục, thì thụp đưa buồi ra vào trong lồn Thủy được chừng 15 phút thì dập nhanh hơn một chút rồi xuất toàn bộ tinh trùng vào chiếc bao cao su.
Xuất tinh xong, Lưu rút cái buồi đã mềm nhũn của mình ra khỏi lồn vợ, chiếc bao cao su nhăn nheo vẫn còn vướng vào thân buồi, đầu bao cao su có một bọng tinh trùng trắng đục.
Lúc Lưu rút buồi ra cũng là lúc Thủy cúi xuống mắc ống quần vào cái chân trái rồi ngồi dậy đi vào buồng vệ sinh.
Cuộc làm tình đã xong.
Vô vị quá đi!
Lưu mặc lại cái quần đùi rồi trở lại chỗ nằm của mình, nhắm mắt từ từ đi tìm giấc chiêm bao.
Trong nhà vệ sinh, Thủy lấy vòi sen xịt nước vào lồn để rửa đi thứ nước hóa học nhớp nháp vẫn còn dính ở bên trong và mép lồn.
Tiếng thở dài thườn thượt phát ra.
Trở lại vị trí ngủ của mình, Thủy với tay tắt điện để mang màn đêm về.
Thêm một tiếng thở dài nữa cho chính bản thân mình.
Thủy chợt nhận ra, sao cuộc sống của mình là vô vị, lại tẻ nhạt và nhàm chán đến vậy.
Cô không có bất cứ cảm giác sung sướng nào như người ta vẫn thường bảo, địt nhau sướng lắm.
Sao cuộc sống vợ chồng, cuộc sống tình dục của cô lại buồn chán đến vậy cơ chứ.
Nói đâu xa, qua những câu chuyện thì thầm của mấy cô cùng phòng, nhiều lúc cô thấy mình phát ghen lên được.
Họ tuy chỉ là nhân viên, lương thấp hơn cô rất nhiều và cuộc sống vật chất cũng khó hơn cô nhiều.
Ấy vậy mà cô không hiểu tại làm sao họ lúc nào cũng vui vẻ, cũng cười đùa, cũng mơn mởn xinh tươi.
Cô biết họ đang hạnh phúc, họ đang tận hưởng cuộc sống.
Không giống như cô, chưa biết hạnh phúc là gì, chưa biết sướng sung và thăng hoa là gì.
“Phải rồi, phải thay đổi thôi!, Nhưng biết thay đổi như thế nào? Và phải thay đổi từ đâu?”.
Hàng loạt câu hỏi cứ quẩn quanh trong đầu Thủy, ở phía bên kia giường là tiếng ngáy đều đều của Lưu.
Thời gian cứ vậy trôi đi thêm một vài tuần nữa.
Nói chung những tuần qua cũng không có sự kiện gì nổi bật xảy ra mà mọi thứ cứ từng bước từng bước một thay đổi một cách dần dần.
Thay đổi một cách lớn nhất đấy chính là mối quan hệ giữa ông Tình và bà Oanh đã không còn như xưa nữa.
Không còn cái cảnh cứ gặp nhau là bốp chát nữa mà thay vào đó là những cái nhìn trìu mến hơn, mượt mà êm dịu hơn.
Tất nhiên giờ phút này hai người cũng mới chỉ coi nhau là đồng nghiệp già thôi chứ những vấn đề khác thì cả hai chưa nghĩ tới.
Không còn cảnh cãi nhau nhưng cũng chưa đến mức gặp nhau là ôm hôn thắm thiết bóp mông sờ vú.
Nói về công việc thường ngày ở bệnh viện của hai người một chút.
Buổi sáng ngày hôm nay, ông Tình đón tiếp một bệnh nhân mà ông cho là khá đặc biệt.
Bệnh nhân tên là Thảo, nghề làm giáo viên.
Thảo năm nay cũng không còn trẻ nữa, ông Tình thấy ghi trong sổ khám bệnh là 40 tuổi, đến khám phụ khoa vì hay bị ngứa, nghi là viêm nhiễm gì đó.
Thảo vẫn đang mặc một bộ quần áo dài giống như là đồng phục dạy học của cô thì phải, ngồi đối diện với bác sĩ Tình.
Ông Tình ân cần:
– Em kể cho tôi triệu trứng của mình xem nào.
Mà kể cũng lạ, bình thường thì người phụ nữ dù là đi khám phụ khoa đi chăng nữa, khi gặp bác sĩ là nam thì cũng có đôi chút ngượng ngùng, nhưng Thảo tuyệt không có biểu hiện ấy, cô nói chuyện về bệnh nhạy cảm của mình với bác sĩ Tình giống như là đang tâm sự với con bạn thân ấy.
Cô nói không to nhưng cũng đủ để bác sĩ Tình nghe rõ mồn một:
– “Thưa bác sĩ, thời gian gần đây em thấy”chỗ ấy”ngứa ngứa, rất khó chịu”, vừa nói mà Thảo ngoáy ngoáy cái mông ở trên cái ghế xoay, làm như vậy cũng là một động tác gãi lồn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...