Bác Sĩ Tình


Hết chuyện bực bội khi nghĩ về ông Tình, bà Oanh lại nghĩ về ngày mai, là ngày đầu tiên bà phải sống một mình khi người con gái ra nước ngoài sinh sống, “Ngày mai cái Tiên nó đi rồi, vậy là mình phải sống một mình, lúc bình thường thì không sao, những nhỡ lúc ốm đau thì phải làm thế nào, có tuổi rồi không biết trước đâu mà lần.

Hay là mình cởi mở tấm lòng để tìm người đàn ông nào đó nhỉ? Cả đời này mình đã hy sinh vì con gái rồi, nay nó đã có gia đình riêng, nếu mình cũng đi tìm người nào đó thì chắc là không ai bảo gì đâu, cũng là hợp với lẽ thường.

Trước là để bầu bạn tâm sự lúc tuổi già, để có gì còn chăm sóc mình những lúc trái gió trở giời, chứ ốm đau chẳng lẽ lại kêu đứa con gái ở Pháp về hay sao? Sau nữa là để bù đắp cho mình những năm tháng cô đơn, lẻ bóng, mình cũng thèm thèm được nếm lại cái vị của tình dục chứ, dạo gần đây mình hay nứng lắm”.

Nhưng biết tìm ai bây giờ nhỉ, chắc là phải tìm người hơn tuổi mình, chứ mình ghét cái bọn trẻ ranh kém tuổi lắm.

Ở bệnh viện có ai không nhỉ? Điên thế, có mỗi cái thằng cha già Tình mất nết.

Nghe mọi người nói lại rằng lão cũng một thân một mình nuôi con mấy chục năm nay, hoàn cảnh cũng hao hao giống mình, nhìn tướng tá thì cũng hồng hào có lực chứ không đến nỗi già lắm, kể cũng được.

À mà không được, lão ta là kẻ thù không đợi trời chung với mình.

Ai cũng được, nhưng riêng lão Tình già thì không được.

Không thể được”.

Nghĩ đến đây, cục tức lại ùa về làm bà Oanh không thèm nghĩ tiếp nữa, màn đêm yên tĩnh lắm, chỉ có tiếng 2 con thạch sùng trên tường đang làm tình với nhau vọng vào tai làm bà thở hắt ra một hơi thật dài.
Phong và Vân làm cùng một nơi, đó là một công ty dược phẩm của các ông chủ người Mỹ.

Một công ty khá lớn trong ngành dược phẩm, chuyên nhập khẩu các loại thuốc, sau đó phân phối tới các bệnh viện, các nhà thuốc trên toàn quốc.

Lãnh đạo chủ chốt của công ty đương nhiên là người Mỹ rồi, hiện nay Tổng giám đốc của công ty là một người đàn ông tóc trung niên tóc vàng hoe, rất lịch lãm tên là Evant.

Phong con nhà ông Tình của chúng ta nếu xét về người Việt trong công ty thì có vị trí khá cao, Phong là phó tổng giám đốc phụ trách kinh doanh.

Nói chung là quyền lực cũng tương đối lớn vì nắm trong tay lĩnh vực mang lại doanh thu cho doanh nghiệp.

Còn Vân con dâu ông Tình thì làm trợ lý cho tổng giám đốc Evant, vị trí này cô làm nhiều năm ở công ty rồi, hết đời tổng giám đốc này đến đời tổng giám đốc nọ.

Thôi ta đi chi tiết công việc của từng người nhé.

Tại phòng làm việc của Phong, nghe thấy tiếng gõ cửa “cộc cộc cộc”, Phong vội vàng tắt web TruyenSex.Tv trên cửa sổ internet của máy tính để bàn, chỉnh lại cái cavat cho ngay ngắn, ưỡn ngực lên nói dõng ra phía cửa:

– Mời vào.

Đẩy cửa bước vào là Trưởng phòng kinh doanh dòng kháng sinh, Uyên Nhi.

Uyên Nhi mặc một chiếc váy bó ngắn tới nửa đùi, áo bên trong là sơ mi với hàng cúc màu đỏ kéo hai vạt áo lại với nhau nhưng do có lẽ vú Uyên Nhi quá to nên tạo ra lỗ hở giữa các hàng cúc làm lấp ló cái áo lót màu đỏ.

Bên ngoài là cái áo dạng vest nữ có tay lửng.

Uyên Nhi đóng cửa lại rồi nhẹ nhàng bấm chốt bên trong.

Mái tóc uốn xoăn rất hiện đại nằm vắt vẻo trên vai.

Uyên Nhi có khuôn mặt xinh xắn nhưng có nét sắc sảo với hai gò má cao, mắt lá liễu.

Uốn đôi môi được tô son màu nâu nhạt, Uyên Nhi ưỡn ẹo đi về phía bàn của Phong:

– Anh!

Nhìn thấy Uyên Nhi, Phong chẳng phải tỏ thái độ nghiêm túc làm gì cho nó mệt, ai chứ Uyên Nhi thì ngoài là cấp dưới quyền thì một cô bồ của anh từ cách đây cả năm trời rồi.

Là bồ để thêm mắm thêm muối cho cái bữa cơm tình dục vốn đã rất thịnh soạn của Phong, tựa lưng thả lỏng vào chiếc ghế bành, Phong ngoắc ngoắc ngón tay trỏ của mình về phía Uyên Nhi:

– Lại đây cưng!

Chẳng lấy làm lạ, Uyên Nhi vòng ra bên sườn của chiếc bàn làm việc rồi chẳng ngại ngần gì đặt hai cái mông đít to bự của mình xuống lòng Phong, ngằm đúng khoảng bướm mình đặt trên cái buồi trong quần của Phong, cô nũng nịu:

– “Hôm qua vợ cấm vận hay sao mà mới sáng sớm đã cứng thế này rồi”, Uyên Nhi cảm nhận rõ buồi Phong đang cộm lên ma sát vào lỗ đít mình.


Phong chẳng rụt rè gì mà không một tay luồn vào bên trong chiếc áo vest hòng bóp vú, một tay luồn từ đũng váy lên miết vào lồn Uyên Nhi qua cái quần lót:

– Em không hiểu về Vân rồi, ngày nào mà không lên đỉnh là cô ấy ốm đấy.

Hahahaha.

Phong chẳng ngại ngùng gì mà nói thẳng toẹt ra về đời sống vợ chồng của mình với Uyên Nhi.

Nói về chuyện Phong cặp bồ với Uyên Nhi, với người khác không biết thế nào chứ riêng với Phong và cả Uyên Nhi nữa là chuyện đơn giản như 1 cộng 1 bằng 2.

Đó là một sự trao đổi hợp tác hai bên cùng có lợi.

Cái lợi thứ nhất và quan trọng nhất chính là tình dục, cả 2 đều cần thêm gia vị trong chuyện tình dục của mình và đều thỏa mãn được đối phương.

Cái lợi thứ hai chính là trong công việc, Uyên Nhi nhờ cặp bồ với Phong mà có được ưu ái hơn trong công việc vì cô là thuộc cấp của Phong, còn với Phong thì sử dụng Uyên Nhi để kiếm chác những khoản tiền ngoài mà ở vị trí của anh không thể làm được.

Còn những chuyện khác cả hai không quan tâm, ai cũng có gia đình của mình, chẳng ai muốn phá của ai làm gì cho nó mệt.

Uyên Nhi bị kích thích cả trên lẫn dưới nhưng vẫn không quên chuyện chính của mình khi gõ cửa phòng làm việc của Phong, cô lấy ở túi trong cái áo vest ra một chiếc phong bì tiền dày cộp rồi tự động mở ngăn kéo bàn làm việc ra đặt vào đó, sau đó Uyên Nhi ngửa cổ mình ra tựa vào vai Phong:

– Phần của anh tháng này đấy ạ.
Đều như vắt chanh, mỗi tháng Uyên Nhi đều mang một phong bì tiền đặt vào ngăn kéo của Phong, nhiều hay ít cũng tùy vào tháng đó Uyên Nhi kiếm thêm được bao nhiêu.

Phong vừa bóp vú vừa sờ lồn vừa nói, ba hành động liên tiếp:

– Làm gì thì làm cũng phải cẩn thận.


Anh nghiêm cấm em đưa thuốc giả, thuốc kém chất lượng vào hệ thống phân phối của công ty đấy.

Tiền ai chẳng thích nhưng đừng có kiếm tiền bằng mọi giá.

Chuyện làm ăn bên ngoài của Uyên Nhi và Phong đứng về phía công ty thì là không đúng, nhưng đứng về phía kinh doanh mà nói thì cũng không có gì là sai phạm nghiêm trọng cả.

Chuyện là công ty thì nhập khẩu các loại thuốc từ nước ngoài về và tổ chức hệ thống kênh phân phối cho các nhà thuốc, bệnh viện ở tất cả các tỉnh.

Trong quá trình phân phối thì Uyên Nhi không chỉ phân phối thuốc của công ty mà thường kèm thêm ít hàng trong nước bán kèm lấy tiền thêm.

Tất nhiên, Phong đã căn dặn rất kỹ là không được phép làm hàng giả, hàng nhái, hàng kém chất lượng.

Và lợi nhuận của việc làm thêm này được Uyên Nhi chia đều cho tất cả mọi người, thành ra tất cả đều vui.

– Vâng em biết rồi, có chuyện đấy mà cứ phải dặn đi dặn lại.

Thôi em phải về phòng đây, sắp họp rồi.

Với Phong tiền không phải là quan trọng nhất, lấy một ngón tay vạch đáy quần lót của Uyên Nhi ra, Phong chọc hẳn vào trong cửa âm đạo:

– Ô hay, em nghĩ chỉ đưa tiền cho anh mà đủ à?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận