Bác sĩ tình cảm

Chu Gia Mình và Tô Tử Hàm, còn có hai cô gái khác cũng lần lượt qua.
 
Cuối cùng lại quay về đến người phía trước Nghê Túy, chính là cô gái ngồi ở bên trái Kỳ Ngôn lúc trước. Ván đầu thì vận may của cô ta cực kỳ tốt, lần đầu tiên đã chọn được ly rỗng, cô ta ngước mắt nhìn Nghê Túy: “Tùy ý thêm rượu? Không phải ly rỗng thì có thể thêm không?”
 
Ý muốn “chơi” người tiếp theo của cô ta rất rõ ràng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nghê Túy đoán là vì Kỳ Ngôn. Cô cười cười, làm một động tác mời: “Tùy ý cô.”
 
Cô gái rõ ràng là không vừa mắt cô, ngoại trừ ly rỗng số 5 thì đều đổ đầy rượu.
 
Nhân viên phục vụ mở chai whisky thứ hai.
 
Nghê Túy vuốt tóc, vươn tay lấy viên xúc xắc ở trong đĩa thì lại bị Kỳ Ngôn ngăn lại. Cô đứng còn anh thì ngồi.
 
Nghê Túy quay đầu qua nhìn anh.
 
Kỳ Ngôn đứng dậy, tay nắm lấy tay cô vẫn không buông: “Anh chơi trước.”
 
“Không có quy tắc này.” Nghê Túy nhìn anh cười cười, chuyển động cổ tay, Kỳ Ngôn đành bỏ tay ra.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản tính nổi loạn của cô bị cô gái kia ép ra. Tay phải cô đặt bên hông, nắm lấy bàn tay của Kỳ Ngôn, các ngón tay đan vào nhau, đổi tay trái tung xúc xắc.
 
Kỳ Ngôn để cô nắm như thế, đứng cùng cô.

 
Cố Nhất cười như không cười nhìn qua.
 
Lần đầu tiên là số 8, ly đầy. Cố Nhất phụ trách đưa ly rượu cho cô, cô đổ vào ly của mình, nhanh chóng uống cạn ly rượu mạnh. Cổ họng như bị bỏng rát, cô đặt ly xuống và tiếp tục tung xúc xắc, số 6, lại là một ly đầy.
 
Cố Nhất biết rất rõ khả năng uống rượu của cô, cô ấy tiếp tục đưa ly số 6 cho cô mà không nói một lời.
 
Ngay khi Kỳ Ngôn vừa rút tay ra khỏi túi quần, Nghê Túy đã siết chặt tay anh ra hiệu, trong mắt tràn ngập ý cười nói với anh: “Đây là chuyện giữa phụ nữ với nhau.”
 
Xong một ly đầy nữa.
 
Kỳ Ngôn đưa khăn giấy cho cô.
 
Nghê Túy nhận lấy, mím mím môi rồi vo tròn giấy thành một quả bóng, ném vào thùng rác, tiếp tục tung xúc xắc, lại là số 8, ly rỗng.
 
Đến Kỳ Ngôn thì còn tận tám ly đầy rượu, anh phải uống hai ly mới qua.
 
Điện thoại trên bàn của Nghê Túy nhấp nháy hai lần. Cố Nhất liếc mắt nhìn cô ra hiệu, cô cầm lấy điện thoại mở khóa, Cố Nhất gửi đến hai tin nhắn:
 
[ Dư Ngải đó. ]
 
[ Cậu chú ý chút đi được không?” ]
 
Nghê Túy liếc nhìn cô gái tên Dư Ngải, suy nghĩ vài giây lục lại kí ức nhưng vô ích, cô hoàn toàn không nhớ ra là ai. Cô dùng một tay gõ chữ: [ Chuyện gì? ]
 
Cố Nhất trả lời ngay: [ Trì Diễu là người yêu cũ của cô ta. ]
 
Trì Diễu theo đuổi Nghê Túy khá là có cảm giác nghi thức, thường xuyên đến ngồi trong lớp của cô. Động tĩnh cũng khá lớn, toàn bộ nhóm du học sinh đều biết, lúc ấy Kỳ Ngôn và Tề Dương cũng xem như là người ngoài cuộc.
 
Nghê Túy à lên một tiếng, lại nhìn Dư Ngải, bắt gặp ánh mắt của cô thì Dư Ngải nhìn cô cười “lịch sự”.
 
Nghê Túy buông tay Kỳ Ngôn ra, nhếch khóe miệng: “Hiểu lầm rồi.”
 
Kỳ Ngôn không hiểu ý tứ của câu nói này, nhìn cô một cái.
 
Cô không giải thích.
 
Lại hết một vòng, nhân viên phục vụ mở chai whisky thứ ba, Dư Ngải lại một lần nữa rót đầy hết các ly.
 
Chu Gia Minh đưa tay sờ sờ sống mũi, ra mặt giảng hòa: “Uống thế này nhanh quá, hay là đổi trò khác?”
 
Dư Ngải chơi như thế, quay một vòng dường như tất cả mọi người đều uống ly đầy, rượu whisky nguyên chất. Kết thúc hai ván mấy cô gái rõ ràng là đã hơi say rồi, đều biểu thị đồng ý.
 

Dư Ngải đứng than vãn: “Rượu cũng đã rót xong rồi.”
 
Nghe câu này, Cố Nhất cau mày, trên mặt đã tràn đầy khó chịu.
 
Nghê Túy cũng không muốn người khác bị liên lụy, vuốt vuốt tóc nhìn Dư Ngải: “Muốn uống thế nào? Tôi uống cùng cô.”
 
Dư Ngải cười một cái, hất cằm về phía bàn rượu: “Được, mỗi người một nửa.”
 
Cũng chính là 10 ly đầy rượu mà cô ta vừa rót kia, mỗi người năm ly.
 
Nghê Túy cười cười, đưa tay ra hiệu OK, lại bổ sung thêm: “Ai uống chậm thì thêm một ly.”
 
Dư Ngải sảng khoái đồng ý: “OK luôn.”
 
Tô Tử Hàm nói: “Đừng chứ, chơi gì ác thế.”
 
Nghê Túy và Dư Ngải đều không trả lời, mỗi người lấy năm ly rượu đặt trước mặt mình. Hai người bắt đầu cầm lấy ly đầu tiên, nhìn nhau một cái rồi ngửa cổ uống cạn.
 
Nghê Túy cũng không nhìn cô ta, uống xong ly đầu tiên thì đặt ly rỗng lên trên bàn rồi tiếp tục uống ly thứ hai.
 
Tiếng nhạc điện tử đinh tai nhức óc, các gian ghế khác ở vị trí trong trung tâm la hét không ngừng, bàn này lại yên tĩnh đến lạ thường, không ai nói chuyện. Toàn bộ đều đứng hết cả lên nhìn hai người bọn cô, nghe tiếng ly của hai người cùng lúc chạm vào bàn thủy tinh leng keng.
 
Nghê Túy uống đến ly thứ năm, môi đỏ chạm nhẹ thành ly, tự mình hít sâu một hơi rồi ngửa cổ uống cạn, trực tiếp vứt chiếc ly rỗng lên trên mặt bàn. Lúc này cô mới ngước mắt nhìn Dư Ngải phía đối diện.
 
Cô ta vẫn đang uống ly cuối cùng trong tư thế ngửa cổ. Cô ta nhìn qua một cái, biết bản thân thua rồi thì bỏ ly xuống hít sâu một hơi, không hề tức giận, lại ngửa cổ uống nốt nửa ly rượu còn lại.
 
Lúc này cổ họng Nghê Túy như bị lửa đốt, trong nháy mắt phản ứng lại, đầu có hơi nặng nề nhưng cũng không đến mức ngơ ngác. Cô cầm bao thuốc lá trên bàn lên, rút một điếu ra, búng tay ra hiệu với người nhân viên phục vụ đứng ở bên cạnh.
 
Người phục vụ biết ý, dùng hai tay đưa chiếc bật lửa lại gần.
 
Nghê Túy rít sâu một hơi thuốc, muốn ép phản ứng của rượu xuống.

 
Kỳ Ngôn ngả người dựa lưng vào ghế sofa, nhìn dáng vẻ cô hơi cau mày hút thuốc, trông rất quyến rũ.
 
Dư Ngải cũng không tốt hơn, đặt ly rượu xuống thì cũng ngồi phịch lên ghế sofa, đưa tay bịt miệng. Nếu uống thêm một ngụm nữa thì chắc nôn tại chỗ mất.
 
Nghê Túy kẹp điếu thuốc giữa ngón trỏ và ngón giữa tay phải, cầm bình rót rượu đi quanh bàn rượu đến trước mặt Dư Ngải. Cô ngồi xuống mép bàn, vắt chéo đôi chân thon dài trắng trẻo, rót đầy ly rượu mà Dư Ngải đã uống, đẩy ly đến trước mặt cô ta, nghiêng đầu không nói.
 
Ánh mắt Dư Ngải hơi lơ đễnh nhìn cô.
 
Một cô gái khác lên tiếng: “Daria, bỏ đi, uống cũng nhiều rồi.” (Daria là tên tiếng Anh của Nghê Túy.)
 
Những người khác đều không lên tiếng.
 
Nghê Túy thậm chí còn không thèm nhìn cô gái kia mà chỉ nhìn Dư Ngải, rít một hơi thuốc rồi từ từ nhả ra một làn khói trắng.
 
Dư Ngải khá bướng bỉnh, giơ tay kéo cô gái kia ngồi xuống, cầm ly rượu chậm rãi uống, uống một ngụm lại lấy hơi một lần.
 
Dư Ngải chậm rãi uống được một nửa, hít một hơi thật sâu ngửa cổ uống cạn nửa ly còn lại, không còn sót một giọt rượu nào. Cô ta đặt mạnh chiếc ly lên trên chiếc bàn thủy tinh khiến nó vang lên một âm thanh chói tai, xong xuôi lập tức đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh.
 
Tô Tử Hàm và cô gái nói hộ cô ta chạy theo.
 
Khóe miệng Nghê Túy giật giật, hút hơi thuốc cuối cùng rồi dập tàn thuốc trong gạt tàn.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận