Bác sĩ tình cảm

Nghê Túy và Kỳ Ngôn trải qua một tháng rất điên cuồng, hai người gần như thật sự đạt tới mức độ phù hợp nhất định về mặt sinh lý.
 
Nghê Túy cảm thấy trạng thái khi ở chung với anh rất thoải mái, sau khi say rượu sẽ lên thẳng lầu 19. Ban đầu lúc làm xong vẫn sẽ gào thét muốn lên lầu ngủ, nhưng Kỳ Ngôn chẳng buông tha cho cô lần nào cả, rất biết cách giày vò người khác, dẫn dắt cô thử các loại tư thế, thậm chí còn mua mấy thứ đồ chơi nhỏ, thỉnh thoảng trước khi chơi sẽ dùng lên người cô, lần nào cũng làm cho cả người cô mềm nhũn. Về sau Nghê Túy học ít hiểu nhiều, ngoan hơn hẳn, có vài lần làm xong sẽ biết chủ động chui vào trong ngực anh, không dám ngang bướng với anh nữa.
 
Kỳ Ngôn thỉnh thoảng còn quay vài cái video nhỏ, đối với việc này, mới bắt đầu Nghê Túy vẫn hơi kháng cự, sau khi chơi đùa trên giường với anh, lại cảm thấy không có gì cả, thỉnh thoảng cô còn lấy điện thoại di động của Kỳ Ngôn ra xem, làn nào xem cũng cảm thấy tiếng rên lúc mình lên đỉnh hơi phóng đãng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Nhưng Kỳ Ngôn lại nói với cô: “Anh thích thế."
 
Bởi vì khi cô đạt cực khoái sẽ vô thức gọi tên anh, chuyện ấy làm cho anh rất thỏa mãn.
 
Trong khoảng thời gian này, hầu hết các công việc Kỳ Ngôn đều xử lý ở nhà, bởi anh muốn ở bên cô.
 
Nghê Túy không muốn mang đồ dùng sinh hoạt xuống dưới lầu, đây là giới hạn trong lòng cô, cũng không phải thật sự yêu đương chung sống với nhau, Kỳ Ngôn dựa luôn theo những gì cô thường dùng, mua cho cô một bộ để ở chỗ anh, rất đầy đủ, do anh tự sắm hết.
 
Kỳ Ngôn thường tới EDN để đón cô tan làm, thỉnh thoảng cô hơi chán nói muốn đi dạo, anh lập tức một tay điều khiển vô lăng, một tay nắm tay cô, đi vòng quanh, nhìn cảnh đêm thành phố, sau đó khi đã có cảm giác rồi thì tìm một chỗ kín đáo “vào cuộc” vận động ngoài trời.
 
Cuối tháng Nghê Túy tới kỳ sinh lý, gửi đơn xin nghỉ phép cho EDN xong, cô vùi mình trong căn hộ của bản thân, ngày thường cô uống rượu quá nhiều, làm việc và nghỉ ngơi cũng rối loạn, cho nên cơn đau bụng kinh vẫn luôn dai dẳng.

 
Ngày đầu tiên của kỳ sinh lý cô đau bụng dữ dội, không có cả sức xuống giường, uống thuốc giảm đau xong cô mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỳ Ngôn gọi cho cô hai lần, không thấy ai nghe máy, anh đành lên lầu tìm cô, nhập mật mã mở cửa căn hộ rồi đi vào phòng ngủ, cô gập người trong chăn, anh đi về phía bên giường, nhìn cô nhíu mày, khẽ cắn đôi môi trắng bệch.
 
Kỳ Ngôn ngồi tựa sát đầu giường, anh ôm cô vào lòng, bàn tay ấm áp phủ lên bụng dưới của cô.
 
Nghê Túy từ từ mở mắt ra, thoáng nhìn anh rồi lại khép mí mắt.
 
Kỳ Ngôn vừa xoa bụng cô vừa lấy điện thoại gọi đặt thức ăn ở ngoài.
 
Chưa tới nửa giờ, chuông cửa đã vang lên, anh buông cô ra, đứng dậy đi lấy hộp đồ ăn vừa đặt rồi quay lại phòng ngủ mở hộp đồ ăn, anh ngồi xuống bên giường đỡ cô dựa vào mình, đưa thìa tới bên miệng cô, anh hôn vào trán cô: “Ngoan, uống cái này nào.”
 
Nghê Túy còn chưa mở mắt đã dựa vào vai trái của anh, cô rất nghe lời há miệng, nếm được mùi  vị canh mộc nhĩ trắng táo đỏ, hơi ngọt.
 
Kỳ Ngôn đút cô uống được già nửa bát, cô khẽ lắc đầu, quay mặt đi, anh lại để cô nằm xuống, một tay ôm cô rồi xoa bụng, nhìn cô ngủ.
 
Mấy ngày kế tiếp, Kỳ Ngôn ở lại chỗ cô, anh tra mấy loại canh điều trị đau bụng kinh, đặt nguyên liệu nấu ăn ở bên ngoài về nấu cho cô, mỗi ngày lại đổi một loại mới.
 
Nghê Túy thỉnh thoảng ngồi lên chiếc ghế cao bên cạnh bệ bếp, đặt tay chống cằm nhìn anh: “Anh còn biết làm những thứ này à?”
 
Kỳ Ngôn tập trung chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, dành thời gian trả lời cô: “Rất đơn giản.”
 
Nghê Túy liếc mắt nhìn điện thoại di động trên bàn nấu ăn của anh, trên màn hình là công thức nấu nướng. Cô cầm lấy điện thoại di động, đọc từng bước cho anh, anh làm theo.
 
Quả thật Kỳ Ngôn rất thông minh, có vài thứ nhìn một lần là biết, hơn nữa mùi vị của nồi canh nào cũng rất ngon.
 
Buổi tối Kỳ Ngôn ôm cô ngủ, lồng ngực anh dán vào lưng cô, cằm kề tai cô: “Để anh chăm sóc em, có được không?”
 

Nghê Túy đang lướt điện thoại di động, nghe lời này bật cười: “Nghiện rồi?”
 
"Ừ.”
 
Cô buông điện thoại xuống, xoay người vào trước ngực anh, hơi ngẩng đầu lên nhìn: “Trên thế giới này không một ai có thể chăm sóc người nào đó đó cả đời được, anh đối xử với em quá tốt, lỡ như một ngày nào đó em quen rồi, anh lại chán ngán thì em biết phải làm sao?”
 
Anh trả lời chắc chắn: “Anh sẽ không vậy.”
 
Nghê Túy mỉm cười: “Đừng nói chắc chắn như vậy,  một ngày nào đó sẽ chán thôi, không một ai có thể mãi ở cạnh ai đó, em cũng không cần.”
 
Kỳ Ngôn im lặng trong chốc lát, sau đó hôn lên trán cô: “Ngủ đi.”
 
Tháng 9, trường đại học A khai giảng năm học mới.
 
Nghê Túy ngừng hết công việc bên EDN lại.
 
Lúc ở Melbourne, mỗi khi đến kỳ khai giảng cô đều cảm thấy hơi hoảng loạn, bởi vì sau khi khai giảng, cô phải kiểm soát cơn thèm rượu, nhưng không có rượu, cô rất khó ngủ, lần nào cũng phải mất một lúc lâu để điều chỉnh trạng thái của mình.
 
Một đêm trước khi khai giảng, Nghê Túy không uống rượu, cô ngủ cùng Kỳ Ngôn ở lầu 19, rất bất ngờ là  cô thức dậy trước Kỳ Ngôn.
 
Cả người cô mềm nhũn, phía sau lưng dán vào lồng ngực anh, vòng eo bị anh ôm trọn, mắt cô không mở ra, chậm rãi xoay người vào lòng anh, suy nghĩ còn hơi mơ màng, cô có phần mê mẩn hương vị trên người anh, để mặt chôn vùi vào hõm vai anh.
 

Cô vừa cử động thì Kỳ Ngôn tỉnh giấc, bàn tay anh vuốt ve sống lưng, ôm cô chặt hơn chút, cọ cằm vào mái tóc cô.
 
Hai người cũng không mở miệng nói chuyện, cứ như vậy lẳng lặng ôm nhau một lát, Kỳ Ngôn vỗ nhẹ lưng cô, tiếng nói hơi trầm xuống: “Dậy nào.”
 
Kỳ Ngôn buông cô ra, anh rời giường trước rồi sau đó mặc quần áo đi vào bếp.
 
Nghê Túy dây dưa một hồi mới đứng dậy, cô đi vào phòng tắm rửa mặt xong lại ra phòng thay đồ, trong ấy có mấy bộ quần áo của cô, không nhiều lắm, cô chọn một bộ áo sơ mi rộng thùng thình màu lam nhạt, một chiếc váy xếp ly màu xám rồi mặc vào, cô vừa buộc tóc vừa đi vào phòng bếp, Kỳ Ngôn đang nướng bánh mì nướng, cô lấy một lon soda từ trong tủ lạnh, ngồi lên ghế cao bên cạnh bệ bếp.
 
Kỳ Ngôn liếc mắt nhìn cô, rút lon nước ra khỏi tay cô, thay bằng một ly nước ấm, anh đặt khay đựng trứng tráng và bánh mì nướng trước mặt cô rồi xoay người chuẩn bị phần của mình.
 
Nghê Túy uống nước ấm, lặng lẽ làm mặt quỷ.
 
Ăn sáng xong hai người cùng đi tới trường đại học A.
 
Tay này Kỳ Ngôn đút túi, tay kia nắm lấy cô.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận