“Vâng, thưa nương nương.” Lý Tam chắp tay nói.“Tỷ tỷ!” Lúc này, cách đó không xa, Nam Cung Nhu mặc áo đỏ dẫn theo mấy nha hoàn và người hầu chạy tới.Sau khi họ đến, những người phụ trách dọn dẹp cùng đám tôi tớ già quanh đó cũng chạy tới xem náo nhiệt, chẳng mấy chốc quanh hồ đã toàn người là người.Nam Cung Nhu vừa chạy tới, nàng ta nói với vẻ mặt kinh hãi: “Tỷ tỷ, rốt cuộc đã chuyện gì vậy? Muội đang ngủ, Tuyết Nhi và Đan Nhi đã đánh thức muội dậy, họ nói rằng họ nghe thấy một tiếng hét rất chói tai ở hậu viện.
Âm thanh đó giống như ma khóc sói tru, khiến mọi người bất an nên muội cùng bọn họ tới đây xem.
Không ngờ tỷ cũng đến rồi."Nói xong, nàng ta đột nhiên nhìn về phía trước và nhìn thấy thi thể Phấn Nhi đã không còn nguyên vẹn trên mặt đất."A!" Nàng ta đột nhiên hét lên sợ hãi, lùi lại, ngay cả cơ thể cũng run rẩy, "Tỷ tỷ, sao lại có thi thể ở đây a? Đây là ai a? Chết thảm như vậy."Vân Nhược Nguyệt lạnh lùng liếc nhìn Nam Cung Nhu, không muốn trả lời nàng ta.Lý Tam nói: “Thưa phu nhân, đây là Phấn Nhi, người phụ trách trồng hoa trong vương phủ, không biết tại sao cô ấy lại rơi xuống nước chết, trên cổ có vài vết cắn, trông thật đáng thương.”"Trời ơi, thi thể này thật thê thảm.
Sao có thể thảm hại đến thế? Ai lại đi giết sau đó cắn cổ nàng? Cái này quá tàn nhẫn rồi.
Trong cung điện của chúng ta có thứ gì đó tà ác đang gây chuyện sao?" Nam Cung Nhu nói với vẻ mặt sợ hãi.Đan Nhi bên cạnh cũng trợn mắt nói: "Phu nhân, vương phủ của chúng ta gần đây quả thực không yên bình.
Hai ngày trước, Tuyết Nhi nhìn thấy một bóng người mặc y phục màu hồng, dường như đang bay lơ lửng trong vương phủ.
Chuyện này thật sự quá dọa người rồi.”Lý Tam nghe vậy nhanh chóng hỏi lại: "Cái gì? Có chuyện như vậy ? Tuyết Nhi, ngươi đã tận mắt nhìn thấy à?"Tuyết Nhi bên cạnh Đan Nhi nghe thấy điều này, nàng ta như nhớ lại một ký ức đáng sợ nào đó, môi nàng ta tím tái và khuôn mặt tái nhợt vì sợ hãi, "Đúng vậy, Lý thị vệ, hai đêm trước, khi ta tỉnh dậy đi vệ sinh, ta nhìn trên bức tường ở Ngọc Nhu Các có một cái bóng màu hồng bay qua, đó là hình dáng của một người phụ nữ, nàng ta nhe nanh trông rất kỳ quái.
Nàng ta có đôi mắt to hung dữ, trông giống như cáo, lúc đó nó còn phát ánh sáng xanh trông rất đáng sợ.
Ngay khi ta nghĩ nàng sẽ bay đến chỗ ta thì đột nhiên nàng bay về phía hậu viện, dọa ta lúc đó sợ hết hồn.”"Một người phụ nữ có răng nanh? Đôi mắt của nàng còn phát ra ánh sáng màu xanh lá cây? Có khi nào đó chính là yêu quái đã tác oai tác quái ở Vương phủ chúng ta mấy ngày nay không? Nhìn thi thể của Phấn Nhi xem, cổ của cô ấy trông giống như bị ai đó cắn, những con chim kia cũng là bị cắn cổ mất máu đến chết, đây chính là yêu quái thích hút máu sao?" Lý Tam phân tích.Hắn vừa phân tích xong, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy không tin nổi.Vương phủ đang yên đang lành, sao tự nhiên lại xuất hiện loại chuyện này?Chuyện này quá quỷ quái rồi.Ngay khi Lý Tam và Tuyết Nhi vừa nói xong, đám nha hoàn và người hầu mà Nam Cung Nhu dẫn tới bắt đầu lộ ra vẻ hoảng sợ."Xem ra thật sự có yêu quái.
Con yêu quái này là thích uống máu người sao? Trong thoại bản nói, yêu quái thường hút tinh hoa của con người để giữ gìn nhan sắc, luyện võ hay trường sinh.
Nếu đó là sự thật thì yêu quái thật sự đã đến Vương phủ của chúng ta rồi a!”"Y phục màu hồng? Trong Vương phủ của chúng ta gần đây có ai mặc quần áo màu hồng?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...