Bác Sĩ, Phía Dưới Của Tôi Lại Ướt Rồi

An Hòa và Triệu Khải Minh cãi nhau, vì lý do gì thì bọn họ đã quên mất, chỉ nhớ rõ là hai người đều rất sinh khí, lửa giận thiêu đốt lý trí của bọn họ, sau đó An Hòa bỏ chạy khỏi nhà.

An Hòa bỏ đi trong tức giận nên trên người không mang theo bất cứ vật gì, đành phải vào công viên bên cạnh ngồi, càng nghĩ càng thấy ủy khuất. Gần đây Triệu Khải Minh luôn có lệ với hắn, suốt ngày đều nói bận rộn, lại nghe người ở quán bar nói gần đây Triệu Khải Minh thường xuyên lui tới, còn có rất nhiều người vây quanh ve vãn. An Hòa không biết bọn họ có ra ngoài thuê phòng 419 không, nhưng đã rất lâu hai người không có làm qua. Mỗi ngày Triệu Khải Minh về đến nhà đều là nửa đêm, ngả đầu xuống liền ngủ, sáng hôm sau lại vội vàng đi từ sớm, ngay cả thời gian nói chuyện cũng không có. An Hòa càng suy nghĩ càng cảm giác Triệu Khải Minh đã chán mình, mình sắp bị hắn vứt bỏ, không khỏi khóc nức nở lên.

“Mẹ nó, khóc cái lông, quấy rầy chuyện tốt của lão tử.”

Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng quát lớn làm An Hòa giật mình hoảng sợ, cậu không biết có người đang ở gần.

Ngay sau đó là một giọng khàn khàn tràn đầy *** của một người đàn ông khác vang lên:

“Mặc kệ hắn, chúng ta làm việc của mình đi. A ~, nhanh lên, muốn bắn.”

Thì ra là hai người đàn ông đang đánh dã chiến, nương theo ánh đèn đường màu cam, An Hòa nhìn thấy hai thân ảnh đang đung đưa sau hàng cây, tiếng rên rỉ của bọn họ làm An Hòa cảm thấy động tình. dương v*t đã lâu không được phát tiết đứng thẳng lên làm lớp vải quần nhô cao như túp lều, vải dệt mỏng manh mặc vào mùa hè hoàn toàn không che được dấu vết thấm ra. An Hòa cắn cắn môi xoa nhẹ hai cái, thủ *** không làm cậu thỏa mãn được cảm giác hư không trống rỗng trong tiểu huyệt, An Hòa thích nhất là trướcc sau cùng nhau đạt cao trào. Gần đây Triệu Khải Minh không chạm vào người cậu, An Hòa chỉ đành mượn gậy mát xa mới phát tiết được một hai lần, nhưng không có lần nào cậu chân chính đạt được khoái cảm cao trào.

Lúc Triệu Khải Minh tìm được An Hòa, đập vào mắt hắn là hình ảnh An Hòa đang ngồi trên băng ghế dưới ánh đèn đường mờ ảo, một chân gác lên ghế, bàn tay đang vuốt ve mơn trớn phân thân cứng rắn lộ hẳn ra khỏi quần, tay kia thì đang ngậm trong miệng chọc quấy. Nước bọt theo khóe miệng chảy xuống, dưới ánh sáng của ngọn đèn lập tức hấp dẫn Triệu Khải Minh.

“Bảo bối, em đang làm gì vậy”

An Hòa ngẩng đầu nhìn thấy Triệu Khải Minh liền rơi nước mắt, cũng quên là bọn họ vừa mới cãi nhau, khàn giọng nói:

“Ông xã, em muốn ~.”

Triệu Khải Minh lập tức đến gần niết cằm của An Hòa:


“Lúc không có ông xã liền tới đây phát tao Đang đợi ai đến thao tao huyệt hả”

An Hòa đem chân quấn quanh thắt lưng của Triệu Khải Minh rầm rì nói:

“Ông xã không chạm vào em, thật xấu. Tao huyệt rất ngứa, muốn đại côn th*t của ông xã thao.”

Triệu Khải Minh hôn mạnh xuống cái miệng nhỏ nhắn của An Hòa, gần đây hắn vì công việc bận rộn thật sự là vắng vẻ An Hòa, càng nghĩ càng thấy áy náy. dương v*t cứng rắn đụng vào bụng của Triệu Khải Minh, hắn vừa liếm hút nước bọt vừa vuốt ve tuốt động lên xuống côn th*t của An Hòa.

An Hòa vội vàng cởi dây lưng kéo quần của Triệu Khải Minh xuống giải phóng côn th*t đã nửa cứng rắn ra ngoài, thời điểm hai người tách ra, một đường chỉ bạc từ miệng kéo dài ra rồi rơi xuống. Triệu Khải Minh nghe theo ý của An Hòa ngồi trên ghế nhìn cậu đang ngồi xổm dưới đất dùng cái miệng nhỏ nhắn phun ra nuốt vào phân thân của mình. An Hòa há miệng hết cỡ cố gắng ngậm vào thật sâu, tuyến nước bọt bị kích thích chảy ra ướt đẫm côn th*t, làm nó dần trở nên cứng như đá. Động tác phun ra nuốt vào càng lúc càng nhanh, tiếng nước phát ra trong đêm yên tĩnh phá lệ rõ ràng.

“Fuck, muốn đến chọc điên lão tử hay sao”

Lại là tiếng của người vừa rồi, hắn nghe được âm thanh bên ngoài bị chọc giận nói:

“Làm trực tiếp ở bên ngoài, thật mẹ nó lớn mật.”

“Em đã nói làm bên ngoài đi, anh lại nhất định muốn trốn dưới gốc cây, làm em nhìn không thấy được đại côn th*t của anh.”, một người khác dựa vào thân cây lười biếng nói.

Lúc này Triệu Khải Minh mới phát hiện còn có một đôi dã uyên ương, cảm giác làm tình trước mặt người khác làm phân thân của hắn lại lớn thêm một vòng. An Hòa có chút ngậm không nổi, vươn đầu lưỡi tỉ mỉ liếm, bảo đảm mỗi một xăng-ti-mét trên côn th*t đều ướt nước bọt của mình. Cậu đứng lên tách hai chân ra rồi chậm rãi ngồi lên phân thân của Triệu Khải Minh.

“A ~, ông xã, côn th*t đâm vào rồi, thật lớn a ~, tao huyệt bị hỏng mất ~.”


An Hòa không quan tâm lớn tiếng rên rỉ thật gợi tình, giờ phút này hắn chỉ nghĩ đến đại côn th*t trước mắt, không thèm để ý chút nào việc sẽ bị người khác nghe thấy mình *** đãng rên la.

Triệu Khải Minh vỗ vỗ hai cánh mông phát ra tiếng vang thanh thúy:

“Thả lỏng một chút, muốn kẹp đứt côn th*t của ông xã sao, thao đã lâu như vậy mà vẫn chặt.”

“Đều tại anh đã lâu không làm khiến côn th*t không vào được.”, An Hòa ôm cổ của Triệu Khải Minh làm nũng nói, đại côn th*t chỉ vào được một nửa là bị kẹt lại, thật sự không vào được nữa làm cậu ẩn ẩn có chút phát đau.

Triệu Khải Minh ôm lấy hai mông nhẹ nhàng trừu động, chậm rãi giúp An Hòa thích ứng. Ở đây không có thuốc bôi trơn mà An Hòa lại sốt ruột muốn làm ngay, có thể đi vào một nửa đã rất khó rồi.

Từ sau lưng ghế đột nhiên bay ra một ống thuốc bôi trơn:

“Người anh em kiềm chế một chút.”

Triệu Khải Minh quay đầu lại vừa lúc thấy được là một thanh niên ngoại quốc: “Cám ơn.”

“Anh quản bọn họ làm gì, thao nhanh lên a ~, nước chảy xuống hết rồi anh làm chậm không được nha.”

Đây là giọng của người bị đâm kia, thuốc bôi trơn còn có tác dụng kích dục, hai người làm một lần rồi vẫn chưa đủ.


“Fuck, này cũng quá mẹ nó lâu, làm thêm nữa lão tử sẽ bị hư thận, ở bên ngoài dùng ít thôi.”

Thanh niên đổi tư thế ôm người kia vào trong lòng, lưng dựa vào gốc cây làm hai người tiếp xúc càng thêm chặt chẽ, tiếp tục đâm thẳng lên.

Nhờ thuốc bôi trơn rốt cuộc Triệu Khải Minh cũng thuận lợi tiến vào, không có áo mưa cách trở hắn càng cảm nhận được dũng đạo non mềm ấm áp đang bao bọc lấy côn th*t, như có vô số miệng nhỏ đang cắn mút, Triệu Khải Minh không kìm chế được hưng phấn đẩy nhanh tốc độ đưa đẩy đâm chọc. An Hòa phối hợp một lát liền cảm giác cả người nóng lên, eo chân như nhũn ra không còn sức lực, tần suất đưa đẩy phía sau cũng làm cậu bất mãn, ôm chặt lấy Triệu Khải Minh đòi hỏi nhanh hơn nữa.

Triệu Khải Minh đoán được đây là hiệu quả của thuốc kích dục bắt đầu phát huy tác dụng, liền để An Hòa nằm xuống băng ghế đem một chân gác lên lưng ghế còn mình thì quỳ xuống trước mặt đẩy nhanh hơn tốc độ đâm chọc. Triệu Khải Minh cảm nhận được rất rõ ràng *** thủy trong tiểu huyệt ngày càng nhiều, mỗi lần rút ra đều làm chất lỏng chảy đầy ra, biên độ co rút của tiểu huyệt cũng nhanh hơn làm hắn có cảm giác muốn bắn tinh.

Triệu Khải Minh vội vàng rút côn th*t ra ngoài tự mình tuốt động, An Hòa lại không chịu, hai chân vòng qua eo níu chặt, còn ôm một cánh tay của Triệu Khải Minh không chịu buông ra:

“Ông xã, bắn ở bên trong, cho em, muốn sinh con cho ông xã ~.”

Triệu Khải Minh không nhịn nữa, cúi đầu hôn môi An Hòa, đâm côn th*t vào chỗ sâu nhất rồi bắn toàn bộ dịch thể đã tích góp vài tuần nay vào dũng đạo.

An Hòa căng cứng cả người, phân thân bị vắng vẻ nãy giờ cũng tự động bắn ra, dịch thể tuôn ra không ngừng phun lên bụng của Triệu Khải Minh rồi chảy xuống ngực của cậu, cảnh tượng này dưới ánh đèn đường càng thêm *** mỹ. Triệu Khải Minh ôn nhu vừa hôn vừa liếm dịch thể trên người An Hòa, dùng đầu lưỡi tinh tế miêu tả toàn thân nhẵn nhụi của cậu.

An Hòa thở hổn hển từng ngụm, phát tiết gấp gáp như vậy hoàn toàn không làm cậu thỏa mãn, cậu cần nhiều dịch thể hơn bổ khuyết cho thời gian thiếu vắng vừa qua.

“A ~, ông xã, ông xã.”

An Hòa vừa kêu rên vừa vặn vẹo cơ thể, côn th*t còn cắm trong tiểu huyệt cũng bị động chạm cọ cọ qua lại mà dần dần cương cứng, An Hòa cảm nhận được cả người đều hưng phấn lên.

Triệu Khải Minh nhặt quần áo không biết bị ném xuống đất từ lúc nào lên, giữ nguyên tư thế hạ thân cũng không rút ra mặc quần áo vào. Băng ghế này rất cứng ngày mai An Hòa sẽ không thoải mái, vẫn nên nhanh chóng trở về nhà.

An Hòa không đồng ý đẩy hai tay của Triệu Khải Minh ra, hai chân vòng qua thắt lưng hắn không muốn hắn tách ra.


Triệu Khải Minh nghĩ ra một cách, ôm cả người của An Hòa vào trong lòng, hai tay nâng mông làm chân của hắn vòng quanh eo, đem áo T-shirt che đi phần lưng quang lõa, tính toán cứ như vậy ôm về nhà. May mà Triệu Khải Minh người cao sức lớn, động tác như vậy cũng không quá mệt.

Mặt An Hòa đỏ rực lên, đoạn đường này nói dài không dài nói ngắn không ngắn, nếu bị người khác nhìn thấy, trời ơi, sẽ rất ngượng ngùng nha.

Nhưng An Hòa lại không từ chối, nương theo bước chân của Triệu Khải Minh, côn th*t trong tiểu huyệt nhẹ nhàng trừu động, so với lực đưa đẩy mạnh bạo vừa rồi hoàn toàn khác xa nhưng lại làm An Hòa thêm ngứa ngáy.

“Yên tâm đi, đã rất khuya không có ai thấy đâu.”

Triệu Khải Minh đem quần áo kéo xuống một chút, may mà T-shirt đủ lớn có thể che được côn th*t cùng tiểu huyệt còn đang chặt chẽ kết hợp.

An Hòa đem mặt chôn ở cần cổ của Triệu Khải Minh, nghe hắn nói còn bao xa mới đến nhà. Đến lúc vào thang máy rồi An Hòa vẫn không dám có động tác gì, ma xát nho nhỏ phía dưới nãy giờ làm cậu sắp mất khống chế. Trong thang máy có camera theo dõi, An Hòa không ngừng nhắc nhở chính mình, chỉ cần qua vài giây nữa là cậu được giải phóng.

Nhưng vài giây này lại lâu dị thường, lúc Triệu Khải Minh đi ra khỏi thang máy, An Hòa thậm chí nghe được tiếng nước rơi nhỏ giọt trên mặt đất. Nếu vừa rồi mà có nhiều *** thủy như vậy chảy ra là không cần thuốc bôi trơn rồi.

Triệu Khải Minh mở cửa vào nhà, đặt An Hòa lên tủ giày ngay huyền quan rồi lập tức đâm sâu vào. Đoạn đường này An Hòa không dễ chịu, hắn cũng rất cố gắng kìm chế, tâm lý cùng sinh lý đồng thời bị kích thích không phải ai cũng chịu đựng được.

An Hòa thả lỏng bắt đầu *** đãng rên rỉ lớn tiếng, ở nhà không cần bận tâm cái gì, đây là nhà riêng của bọn họ, hai người cũng đã kết hôn, Triệu Khải Minh đang thực hiện nghĩa vụ và quyền lợi của một người chồng mà thôi.

Từ huyền quan đi đến phòng khách, lại đến phòng ngủ, hai người không ngừng làm tình, *** thủy cùng dịch thể rơi xuống theo mỗi bước đi của bọn họ, giống như động vật đang đánh dấu hiệu trên lãnh thổ của mình vậy, đặc biệt là đánh dấu hiệu riêng của chính mình trên người đối phương.

An Hòa cắn bả vai Triệu Khải Minh, ngón chân co rút lại đạt tới cao trào nhưng không bắn ra nổi dịch thể nữa. Khoái cảm cực hạn như vậy chỉ có Triệu Khải Minh đem lại cho cậu, Triệu Khải Minh cũng chỉ được phép ở trong cơ thể của cậu một lần lại một lần bắn tinh.

Huyền quan: là khu vực nghỉ được tính từ cửa chính vào phòng khách. Đây là nơi làm giảm những xung đột từ bên ngoài vào trong nhà và cũng là nơi bảo vệ “sinh khí” bên trong của ngôi nhà.

HOÀN


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận