Hiện tại Cát Hoài đối với Trần Thương so với khi đó còn chiếu cố nhiều hơn!
Hoặc là nói rất có tỉnh thần trách nhiệm, cho rằng Trần Thương là một nửa học sinh của mình.
Mình không thể mang theo thành kiến cùng cảm xúc xem thường để dạy bảo Trần Thương.
Dù sao người ta mới chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, còn mình cũng ba mươi mấy.
Vì lẽ đó, hiện tại Cát Hoài đối với việc dạy bảo Trần Thương, so với đoạn thời gian trước thì có trách nhiệm hơn rất nhiều.
- Tiểu Trần, người bệnh hôm nay tương đối đặc. thù, đối với cậu mà nói thì chính là một lần khiêu chiến, nếu như cậu cảm khó, cậu hãy cứ để cho tôi làm,
không cần ngại!
Cát Hoài nói sơ qua tình hình người bệnh cho. Trần Thương, dẫn đầu dặn dò.
Trần Thương sững sờ:
- Vâng, được, cám ơn Cát lão sư, đúng rồi... Người bệnh đặc biệt ra sao?
Cát Hoài thở dài, thận trọng nói:
- Người bệnh năm nay hơn bảy mươi tuổi, nhập viện vì viêm màng tim cấp tính. Vốn dĩ cân nhắc đến tuổi tác của người bệnh tương đối lớn, trị liệu theo cách cũ là chủ yếu, không có kế hoạch phẫu thuật.
- Nhưng hiệu quả từ trị liệu châm cứu, dùng cả thuốc kháng sinh, nhưng... Hiện tại vẫn chưa có tác dụng gì.
- Tính dịch châm cứu đã thay đổi nhiều, hơn nữa có vật bài tiết mủ, vì vậy, sau khi cân nhắc tất cả mọi mặt, vì phòng ngừa bệnh tình trở nên nghiêm trọng, tình huống hiện tại của người bệnh chỉ có thể làm phẫu thuật mổ để dẫn lưu màng tim.
Sau khi nói xong, Cát Hoài tổng kết cho Trần Thương một câu, trịnh trọng nói
- Tình huống hiện tại chính là chủ yếu có ba chỗ khó!
Điểm thứ nhất: người bệnh đã bảy mươi tuổi, cho nên tính nguy hiểm tương đối cao, dự đoán bệnh tình khả năng sẽ có độ chênh lệch;
Điểm thứ hai: phẫu thuật viêm màng tim sinh mủ phức tạp hơn so với viêm màng tim cấp tính thông thường một chút;
Điểm thứ ba cũng là quan trọng nhất: nhất định phải phòng ngừa, rửa sạch phần không sạch sẽ, để tránh hình thành dính liền mãn tính dẫn đến biến chứng bệnh tim cùng buồng tim!
Cát Hoài nói đến đây, có chút thấp thỏm, lo lắng cho Trần Thương, cũng là lo lắng người bệnh, vì lẽ đó ngẩng đầu nhìn Mạnh Hi:
- Chủ nhiệm Mạnh, nếu không ca phẫu thuật này cứ để tôi làm đi, tiểu Trần mới học được mấy ngày, tôi lo lắng cậu ta... Dù sao tình huống của người bệnh cũng tương đối đặc thù.
Cát Hoài thực sự là nói thật!
Bởi vì phẫu thuật viêm màng tim cấp tính nói thì đơn giản, không cần cân nhắc quá nhiều vấn đề dự đoán bệnh tình, thậm chí độ khó của ca phẫu thuật cũng tương đối nhỏ.
Nhưng một khi viêm màng tỉm cấp tính phát triển thành viêm màng tim cấp tính sinh mủ, sự tình sẽ bắt đầu chuyển hướng, đây là độ khó của một ca phẫu thuật viêm màng tim.
Bởi vì sau khi sinh mủ cấp tính, có hai vấn đề căn phải quan tâm, một là ảnh hưởng đến sự dính liền của màng tim cùng trái tim, dự đoán độ chênh lệch bệnh tình, dễ gây nên biến chứng bệnh tương quan.
Cái thứ hai thì nghiêm trọng nhất, đó chính là gây nên tính co hẹp viêm màng tim mãn tính!
Cái này khá là phiền toái.
Co hẹp viêm màng tim mãn tính cần làm phẫu thuật cắt bỏ bộ phận màng tim, sau đó lại vá màng tim lại, độ khó phẫu thuật sẽ gia tăng.
Mạnh Hi cũng lo lắng như vậy.
Nhưng sau khi cô cân nhắc một phen, vẫn quyết định để Trần Thương ra tay, một khi Trần Thương gặp phải vấn đề, nửa đường cô tiếp nhận là được rồ
Dù sao độ khó cao là ở trong quá trình xử lý hậu kỳ, mà không ở phải ở giai đoạn đầu.
Mặc dù độ khó của hậu kỳ rất cao, nhưng tính nguy hiểm cùng việc mổ bưồng tim bình thường để dẫn lưu không có khác biệt lớn. Để Trần Thương tới trước, tiếp đó nếu mà Trần Thương gặp trục trặc, đổi lại người khác cũng được.
Dù sao, cũng khó có được một lần có cơ hội rèn luyện.
Đi với nhân viên y tế, quan trọng nhất chính là gặp phải những căn bệnh khác biệt, tiếp đó nghĩ biện pháp giải quyết.
Điều này rất quan trọng!
Nghĩ tới đây, Mạnh Hi nhìn Trần Thương:
- Tiểu Trần, cậu tới đi, không cần lo lắng, có chúng tôi ở đây.
Mạnh Hi chưa hề nói phẫu thuật có khó khăn nhiều hay ít, một mình Cát Hoài nói là đủ rồi, nếu nói quá nhiều sẽ tạo thành áp lực.
Vì vậy, Mạnh Hi chỉ cổ vũ Trần Thương nên nói vài câu.
Ba người cùng nhau rửa tay ở bồn bên cạnh, Mạnh Hi chợt phát hiện tay Trần Thương rất lớn, ngón tay rất dài, một đôi tay rất đẹp.
Hình như có chút quen mặt...
Trần Thương thấy Mạnh lão sư nhìn chằm chằm. hai tay của mình, lập tức sững sờ!
Trái tim xiết chặt, do ngày thường tu luyện tới cảnh giới hoàn mỹ nên Bảy bước rửa tay đều có chút tạm ngừng.
Đạo tâm kém chút thì bất ổn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...