Lâm sàng chính là như vậy, bệnh tật rối ren phức tạp, anh nhất định phải có một đôi tuệ nhãn, không bị ngoại giới can thiệp.
Người bệnh đều không nhất định có thể tin, huống chỉ thân nhân!
Trương Xu với tư cách là bác sĩ cấp cứu nội khoa uy tín lâu năm, kinh nghiệm phong phú, xem hết tất cả báo cáo kiểm tra xong, nhíu mày nói
- Người bệnh gần đây có ăn đồ vật không tốt, hoặc là ngoại thương, hoặc là có thói quen sinh hoạt khác hẳn thường ngày hay không?
Điền Thông hít sâu một hơi, cũng làm cho chính mình tỉnh táo lại
Hoàn toàn chính xác, đúng như bác sĩ nói, trước tiên phải giải quyết vấn đề rồi lại nói!
- Không, sinh hoạt hàng ngày của mẹ tôi đều là tôi tự mình chiếu cố, không có bất kỳ cái gì dị thường.
Trương Xu tiếp tục hỏi:
- Anh xác định lịch sử gia tộc bên trong không có, chứng động kinh, hoặc những bệnh tật tương tự đúng không?
Điền Thông cẩn thận suy nghĩ, đích thật là không có, ông nội, bà nội cả đời này cũng chưa nghe nói qua, đây là lần đầu tiên mẹ anh run rẩy.
- Không có! Tuyệt đối là không có!
Một câu trả lời như đĩnh đóng cột, để chẩn đoán bệnh lâm vào vũng bùn.
Mà Trần Thương nhìn triệu chứng người bệnh, trong đầu không ngừng suy nghĩ tất cả loại phản ứng bệnh tật phù hợp, có chứng động kinh tất cả nguyên nhân bệnh.
Đại não thật chính là một siêu máy tính, đang không ngừng sàng chọn, tính toán!
Trần Thương nhanh chóng phân tích, muốn ra kết luận.
Khuôn mặt run rẩy?
Cơ mặt cùng môi co giật.
Xuất mồ hôi... Chảy nước miếng... Buồn nôn... Chóng mặt... Tim đập mạnh và loạn nhịp..
Thế nhưng hết lần này tới lần khác người bệnh mặc dù run rẩy và có nhiều biểu hiện như vậy, nhưng người bệnh ý thức lại rõ ràng!
Không có bất kỳ biểu hiện gì là ý thức mơ hồ.
Như vậy cũng lạ...
Bỗng nhiên!
Trong đầu Trần Thương hiện ra một loại khả năng!
Nghĩ tới đây, Trần Thương lập tức ngẩng đầu, nhìn về trang bị hút oxi phía đầu giường.
Lập tức biến sắc!
Trần Thương vội vàng nói:
- Là ai mở lưu lượng dưỡng khí lớn như thế?
Trương Xu bỗng nhiên như thể hồ quán đỉnh, kịp phản ứng, vội vàng ngẩng đầu nhìn lại!
Lập tức sắc mặt sợ hãi, thần sắc có chút không
Trương Xu biến sắc, đi ra ngoài, la lớn với y tá trưởng:
- Y tá chịu trách nhiệm chăm sóc giường 19 đâu? Vào đây!
Y tá tiểu Hà nghe xong, lập tức cũng là tâm chìm đáy cốc, lo lâng bất an đi tới đến, thấy Trương Xu:
- Chủ nhiệm Trương, tôi là y tá chịu trách nhiệm giường 19!
Trương Xu ngẩng đầu, trông thấy là tiểu Hà, lập tức chất vấn:
- Ai cho mở dưỡng khí?
Tiểu Hà một mặt mờ mịt ngẩng đầu nhìn lên, lập tức biến sắc:
- 7.5! Điên rồi hả?
Quay người con mắt nhìn chằm chằm người đàn ông:
- Tôi không phải đã nói cho anh không được từ mình điều chỉnh sao? Sao anh lại tự mình động đến!
Điền Thông cũng muốn hôn mê rồi:
- Tôi không động đến! Tôi cái gì cũng không nhúc nhích!
Lúc này, người phụ nữ hơn sáu mươi tuổi, mẹ
Điền Thông lúc này chậm trì hoãn:
- Tôi... Chính tôi điều dưỡng khí...
Vừa nghe như vậy!
Lập tức xung quanh yên tĩnh trở lại
Điền Thông trợn tròn mắt, cực kỳ tức giận, thế nhưng lại không thể làm gì:
- Mẹ! Mẹ điên rồi hả, nơi này là bệnh viện, mẹ coi đây là đâu?
Người phụ nữ có chút xấu hổ thở dài, lắc đầu nói:
- Hôm qua bác sĩ nói cho mẹ hít một chút dưỡng khí sẽ tốt hơn, nói đầu mẹ thiếu máu thiếu oxi, sẽ dễ gây nên choáng đầu... Tôi suy nghĩ nếu thở oxi nhiều có thể nhanh khỏi hơn?
- Điền Thông, con đừng trách bác sĩ y tá bọn họ, bọn họ nói không cho mẹ thở nhiều, mẹ nghĩ chính là... chính là họ không nỡ, mẹ cảm thấy bỏ ra nhiều tiền như vậy, không thở nhiều một chút sẽ thua thiệt!
- Cho nên mẹ tự mình tăng cao một chút.
Người phụ nữ cả một đời cần kiệm mộc mạc, một tay nuôi nấng ba đứa con, hai đứa con trai một con gái, một tay giải quyết cái nhà này, cả một đời tiết kiệm đã quen, không sửa đổi được bệnh cũ.
Trong nhà cũng thế, nấu cơm còn thừa cũng không nỡ bỏ đi, lại tự giữ lại để ăn.
Bánh mì quá thời hạn, có thể ăn thì ăn...
Điền Thông hiểu rất rõ mẹ mình, nhưng khi nghe thấy những lời này, khó tránh khỏi thở dài, những chuyện này, mẹ anh thật có thế làm ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...