Trần Dương sợ thật sự, anh ta hoàn toàn không nghĩ đến, bạn gái cũ vốn lạnh nhạt lại chủ động đề nghị loại chuyện này trước mặt mình.
Dù sao, ba năm trước anh ta là người theo đuổi cô trước, lúc ấy thông qua bạn bè giới thiệu, vừa gặp cô anh ta đã yêu, khí chất nữ thần thanh cao lạnh lùng của cô khiến anh ta mê muội, anh ta cảm thấy cô chính là tiên nữ lạc vào chốn nhân gian.
Về sau, anh ta dùng mọi cách để theo đuổi cô, nào là tặng hoa, nào là hẹn ăn cơm, xem phim, rốt cuộc tâm hồn thiếu nữ của nữ thân cũng rung động, đồng ý hẹn hò với anh ta.
Sau khi hẹn hò, cô hoàn toàn là hình mẫu lý tưởng trong lòng anh ta, bất kể là khi trang điểm hay là để mặt mộc, đều rất xinh đẹp.
Tính cách cô cũng rất tốt, trông vẻ bề ngoài hơi lạnh nhạt, song kỳ thật nội tâm vô cùng lương thiện, gần như chưa làm anh ta buồn bực bao giờ.
Bởi vậy, khoảng thời gian đó anh ta có không biết bao nhiêu hạnh phúc, cảm giác như mình nhặt được bảo bối.
Nhưng mà sau đó, tình yêu anh ta đối với cô ngày càng nồng nhiệt, muốn cùng cô hưởng thụ cảm giác vui sướng giữa nam và nữ, có điều lại gặp trở ngại.
Vừa bắt đầu, cô nói bọn họ vừa mới hẹn hò, không muốn quá nhanh.
Cho nên anh ta cố gắng khắc chế, khổ sở đè nén.
Lại thêm nửa năm trôi qua, cuối cùng anh ta nhịn không nổi, hơn nữa tình cảm của bọn họ cũng đã đi đến giai đoạn chín mùi, cho nên anh ta nhắc lại chuyện này với cô.
Lần này, Quý Đình Đình không từ chối mà là thẹn thùng gật đầu đồng ý.
Lúc ấy, anh ta mừng như điên, đưa cô đến khách sạn sang trọng nhất, thậm chí còn chuẩn bị hoa tươi, rượu vang, bữa ăn dưới ánh nến, tất cả đều cực kỳ hoàn mỹ, bầu không khí vô cùng tuyệt vời.
Tuy nhiên, anh ta hoàn toàn không ngờ, một tiên nữ như cô, hoàn toàn không để bị phàm nhân vấy bẩn.
Anh ta chỉ mới chạm nhẹ vào ngực cô, cô đã sợ đến mức run lẩy bẩy, chứ đừng nói đến các bộ phận nhạy cảm khác.
Sau đó, anh ta không nhớ là mình thử biết bao nhiêu lần, thiết kế bầu không khí ngọt ngào bao nhiêu lần, nhưng vẫn vậy, cô cực kỳ kháng cự, thậm chí có lần cô còn dùng gối đánh anh ta.
Sau đó nữa, Trần Dương tuyệt vọng.
Vì thế, anh ta cân nhắc thêm một thời gian ngắn, đến nửa tháng trước, anh ta chính thức nói lời chia tay với cô.
Mặc kệ yêu cô như thế nào, nhưng dù sao anh ta cũng là đàn ông bình thường, hơn nữa nhu cầu còn tương đối mạnh mẽ, trên phương diện kia hoàn toàn không có bệnh.
Bây giờ mới yêu đương ba năm, vậy sao này thì thế nào? Năm năm, mười năm, hay thậm chí là cả đời?
Không, anh ta nhịn không được.
Cho nên, mặc kệ cô níu kéo cỡ nào, anh ta vẫn kiên quyết chia tay.
Sau khi bọn họ chia tay, anh ta cũng không đi tìm cô, cô gọi điện thoại hay gửi tin nhắn anh ta đều làm như không thấy.
Thậm chí, anh ta còn nhanh chóng có bạn gái mới.
Bạn gái mới là cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, tính tình cởi mở, vô cùng hòa hợp với anh ta khi lên giường.
Anh ta trải qua cuộc sống thỏa mãn suốt nửa tháng.
Song đêm qua, chỉ vì mấy việc cỏn con, hai người cãi nhau ầm ĩ một trận.
Thế nên, trong đêm dài vắng lặng, anh ta bỗng nhiên nhớ đến Quý Đình Đình.
Trong thời gian hẹn hò cô, anh ta vui vẻ biết bao nhiêu, từ trước đến nay cô chưa từng giở tính xấu, tính cách vẫn luôn rất tốt.
Từ đó mới có buổi hẹn ngày hôm nay, anh ta muốn xem thử trong khoảng thời gian này cô sống thế nào, cũng nhân tiện chọc giận bạn gái hiện tại.
Nhưng anh ta hoàn toàn không nghĩ tới, mới nửa tháng trôi qua, cô càng đẹp hơn lúc còn hẹn hò với anh ta, không chỉ như thế, thậm chí cô còn chủ động đề nghị, muốn cùng anh ta nếm trái cấm.
Điều này làm sao anh ta từ chối? Làm sao anh ta cam lòng từ chối?
Vì vậy, nửa tiếng sau, hai người đi đến khách sạn cách nhà hàng không xa, thuê phòng.
"Đình Đình ~" Vừa vào cửa, Trần Dương đã ôm mặt cô, hôn sâu.
Trong miệng hai người tràn ngập hương rượu đỏ, tinh khiết thơm ngát, vô cùng mê người.
Rượu không say người tự say, trong lúc nhất thời, nhớ đến thời gian hẹn hò ngọt ngào, hai người đều trầm mê.
Hôn xong, Trần Dương dùng sức bế Quý Đình Đình lên, đặt cô lên giường, sau đó, cả người anh ta đè lên trên.
"Đình Đình," Anh ta nhìn cô gái tóc đen môi đỏ dưới thân, là nữ thần từng khiến anh ta say mê, cuối đầu in từng dấu hôn lên cổ cô, anh ta lẩm bẩm, "Thời gian qua, anh rất nhớ em."
"Em cũng thế." Quý Đình Đình duỗi tay ôm cổ anh ta, thổ lộ nhung nhớ trong lòng.
Trần Dương lại hôn sâu, động tác trên tay cũng liên tục, chẳng biết từ lúc nào, anh ta kéo vạt áo thun ra khỏi váy cô, rồi luồn tay vào trong tìm đến ngực cô.
"Em đang mặc gì thế?" Cảm giác không giống áo bra bình thường, dường như là ren mỏng, cho nên Trần Dương lên tiếng hỏi.
Quý Đình Đình xấu hổ không dám nhìn anh ta, cô cắn môi nhỏ giọng đáp: "Nội y sexy."
"Nội y sexy? Trời ạ, không ngờ em mua loại này?"
Trần Dương ngạc nhiên kinh khủng, phải biết rằng, nội y trước đây của Quý Đình Đình đều là màu trắng thuần kiểu dáng trang nhã, vô cùng hợp với phong cách nữ thần của cô.
Thật không ngờ cô lại mua nội y sexy.
Ngay lập tức, anh ta không kiềm chế nổi, vội cởi áo thun ra khỏi người cô.
Thoáng chốc, áo bra ren mỏng tanh trên ngực Quý Đình Đình xuất hiện trước mắt Trần Dương, mà hai bầu ngực tròn căng kia cũng lúc ẩn lúc hiện.
"Hít. . . ~" Trần Dương chịu không nổi hít sâu một hơi.
Quý Đình Đình bỗng khẩn trương, cô vội hỏi: "Sao thế? Không đẹp sao anh?"
"Không, đẹp lắm, quá đẹp, Đình Đình, em thật gợi cảm!" Vừa nói xong, Trần Dương nhanh tay sờ soạng, nhẹ nhàng xoa nắn.
Anh ta dùng sức rất nhẹ nhàng, Quý Đình Đình có cảm giác vô cùng thoải mái, song kỳ lạ chính là, cô lại không có cảm giác toàn thân run rẩy như có dòng điện chạy qua khi được bác sĩ Lương vuốt ve.
Cô nghĩ, có lẽ do cô quá hồi hộp.
Dù sao, trước đây bọn họ đã từng thất bại nhiều lần, sâu trong lòng cô vẫn còn để lại bóng ma tâm lý.
Nghĩ đến đây, Quý Đình Đình vươn tay đè bàn tay đang tác quái của Trần Dương lại.
"Sao thế em?" Người đàn ông hoàn toàn bị tình dục chi phối, ngẩng đầu lên hỏi cô.
"Anh. . . Anh đi tắm trước được không?" Quý Đình Đình nhỏ giọng nói.
Thì ra là vì chuyện này, Trần Dương thở dài một hơi, anh ta còn tưởng cô muốn từ chối mình giống như những lần trước.
"Được, anh tắm ngay đây, em chờ anh một chút."
Nói xong, Trần Dương vội vàng cởi quần áo, chuẩn bị tốc chiến tốc thắng, đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, không thể chậm trễ.
"Dạ." Quý Đình Đình gật đầu.
Rất nhanh, trong toilet truyền đến tiếng nước phun ra từ vòi sen.
Chẳng biết tại sao, rõ ràng mấy ngày nay cô đều có thể tự an ủi đến cao trào, nhưng mà nghĩ đến chuyện lát nữa phải thực chiến, Quý Đình Đình vẫn có chút lo lắng.
Cô nắm chặt góc chăn, cắn môi, đột nhiên cô nghe thấy điện thoại vang lên một tiếng, là âm báo tin nhắn wechat.
Cô vén chăn lên, là âm báo từ điện thoại Trần Dương.
Không biết ai có việc tìm anh giờ này, Quý Đình Đình sợ điện thoại rơi xuống đất nên cầm điện thoại lên đặt ở đầu giường.
Đúng lúc này có một tin nhắn đến, tên người gửi hiển thị trên màn hình là "Thiến Thiến", có vẻ là con gái.
Tin nhắn rất dài: "Dương Dương, tối qua là em không đúng, anh tha thứ cho em được không? Em đã tắm rửa sạch sẽ, khỏa thân nằm trên giường rồi, tiểu huyệt ướt át, chờ anh đến cắm."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...