Tôn lão nhị càng nói càng tức giận, gân xanh trên trán nổi lên, nhìn như muốn đánh người bất cứ lúc nào.
Tôn lão tam cũng lắc đầu thở dài, sau đó ẩn bộ đàm nói: "Thủ lĩnh, dưới này xảy ra tình huống mới, cái hố này đã bị người chạm qua rồi.
"
Trong bộ đàm im lặng một phút, sau đó Vương thủ lĩnh lạnh lùng nói: "Chạm vào khi nào? Các cậu vào mộ chính rồi à?"
"Không có, chúng tôi vẫn đang ở đường vào mộ, vừa rồi có một chiếc khăn bị nước đọng đẩy tới, không cần phải nghĩ, chắc chắn đã bị trộm cách đây không lâu, thủ lĩnh, những người ở phía nam đó làm việc anh cũng biết, những ngôi mộ mà bọn họ chạm vào hiếm khi để lại đồ có giá trị"
Vương thủ lĩnh suy nghĩ một chút rồi nói: “Lão nhị, thế này đi, các cậu đi vào mộ chính xem xem, nếu ngôi mộ chính cũng không có gì, thì không cần đến nhĩ thất nữa, trực tiếp thu dọn đồ đạc về được rồi.
"Được rồi thủ lĩnh" Tôn lão nhị đặt bộ đàm xuống.
Tôi không hút thuốc, mũi vẫn tốt, ngay lúc này, tôi chợt ngửi thấy một mùi thơm, một mùi thơm thoang thoảng.
“Nhị ca, sao lại có mùi đốt nhang?" Tôi nghi ngờ hỏi.
Tôi nói như vậy xong, Tôn lão nhị rất khoa trương hếch mũi về phía trước.
Sau đó hắn quay đầu nhìn Tôn lão tam, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
"Đúng vậy, vừa rồi chúng ta không chú ý, đây là Nam Hương" Sắc mặt hắn đột nhiên trở nên nghiêm túc.
"Nhị ca tam ca làm sao vậy? Nam Hương này có gì không ổn à?" Nhìn thấy vẻ mặt họ nghiêm trọng, tôi có chút không rõ ra sao.
Cách nghĩ của tôi là thế này, ngày trước người giàu chết đi đều dùng quan tài gỗ Kim Tơ Nam (1), gỗ Kim Tơ Nam mộc có mùi Nam Hương (2) chẳng phải là chuyện rất bình thường sao?
Biểu cảm thoải mái trên khuôn mặt của anh em nhà họ Tôn biến mất.
"Vân Phong, đưa tay cho tôi:
"Hả? Lấy tay em làm gì?" Tôi đưa tay ra với vẻ nghi ngờ.
"Nhị ca, anh làm gì vậy!" Ngón tay của tôi đau nhức, không khỏi kêu lên.
Hóa ra hắn dùng con dao găm nhỏ sắc bén cắt vào đầu ngón tay tôi.
Máu đỏ tươi chảy ra, anh em nhà họ Tôn lần lượt bôi một ít máu của tôi lên cổ tay họ.
"Nhị ca tam ca, các anh bôi máu của em làm gì?" Tôi run run ngón tay bị thương, oán thán.
Khi đó Tôn lão nhị nói với tôi thế này.
"Vân Phong, làm nghề Mô Kim đảo đấu như chúng ta, rất sợ đụng phải tứ đại tà và lục tiểu tà"
“Thú trấn mộ trừng mắt nhìn nhau, Kỳ Nam hương thanh đạm như hoa, quan tài đen sơn đỏ không mục, Trường Minh đăng cháy mãi không tắt, đây là tứ đại tà.
Quy củ của lão tổ tông chính là thế này, máu tươi phá tà.
”
Hắn nói mơ hồ, tôi lại không coi trọng, thế này là coi tôi như đứa trẻ mà hù dọa đây mà.
Tôi uất ức nhỏ giọng nói: "Vậy vậy sao các anh không tự cắt ngón tay của mình, cắt ngón tay của em làm gì"
Tôn lão nhị sờ đầu tôi, cười nham hiểm nói: "Máu của bọn anh không được, phải dùng máu của đồng tử, Vân Phong, chắc cậu thậm chí còn chưa chạm vào bàn tay nhỏ bé của con gái đúng chứ?"
Tôi ấp úng không nói ra lời.
Sau đó tôi cố ý chuyển chủ đề, bướng bỉnh hỏi: "Vậy lục tiểu tà là gì?"
Tôn lão tam lắc đầu, nói với tôi: "Vân Phong, cậu mới vào nghề vẫn chưa thấy được nhiều chuyện, cậu không biết, đây đều là cách nói của thế hệ trước trong nghề truyền lại"
"Lưu sa mộ (mộ cát chảy), Thiên Hỏa quán đỉnh, Đông gia (xác chủ mộ) không rữa, thất khiếu nhét châu, trong quan ngoài quách (Quan tài lớn chứa quan tài nhỏ), có chuột làm tổ (chuột sống trong quan tài).
Đây là lục tiểu tà mà những người trộm mộ trong xã hội cũ thời trước nói đến
"Ba trăm sáu mươi nghề, ai không có một số kỹ năng độc đáo? Trong xã hội cũ, đảo đấu chúng ta làm được gọi là thiên bát môn, bây giờ trong xã hội mới, chúng ta được gọi là phần tử phạm tội.
Chính bát môn thượng cửu lưu, thiên bác môn hạ cửu lưu, ngoài ra còn có âm thất môn giao tiếp với người chết"
Tôn lão tam nói tiếp: "Vân Phong, hiện tại cậu làm cái nghề này, sau này cần phải hiểu những điều này, kẻo sau này người ta hỏi cậu cậu không biết, sẽ mất mặt bắc phái của chúng ta.
Cái gọi là âm bát môn, một người khâu thi, hai đao phủ thủ, ba thầy cản thi, bốn thổi mộ lớn, năm người làm giấy, sáu thầy lấy cốt, bảy thợ làm quan tài nhỏ (chuyên làm quan tài cho trẻ em đã chết), đây là âm thất môn, Vân Phong, sau này hành tẩu giang hồ cậu phải nhớ đấy"
***Được dịch và biên bởi iinatrans
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...