Đến giờ đã hẹn thì Thịnh Nhược Yêu cũng đã chuẩn bị xong, cô đi đến một nhà hàng cực kỳ sang chảnh, có tên là Charlotta, và vâng, đây là một trong số ít những sản nghiệp mang tên của cô. Cái tên "Charlotta" này cũng là tên nước ngoài của cô nữa.
Đi vào bên trong, ai nấy đều nhận ra cô là cô chủ nhỏ nên tiếp đón vô cùng nồng nhiệt.
Cánh cửa mở ra, ở bên trong phòng ăn không chỉ có bốn người như dự tính, mà có tận sáu người... Gương mặt của Thịnh Nhược Yêu có hơi ngơ ngác... Ủa? Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?
Nhưng còn chưa kịp để cô hiểu chuyện gì xảy ra thì Châu Xuyến - cô bạn thân đã chạy đến ôm lấy tay của cô, sau đó còn cười nói:
- Yêu Yêu, cuối cùng cậu cũng đến rồi, mau vào trong đi, bọn tớ chờ cậu hơi bị lâu rồi đó.
Tuy không biết có chuyện gì xảy ra ở đây, nhưng Thịnh Nhược Yêu cũng nhẹ nhàng cúi đầu xem như đã chào hỏi. Nhưng bốn con người với tám cặp mắt lại nhìn cô chằm chằm... Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?
- Yêu Yêu, giới thiệu với cậu một chút, đây là anh họ của tớ Tư Đình Thịnh, chị họ Tư Đình Mẫn, chị họ Tư Đình Huệ, còn chị gái kia là trợ lý của anh Đình Thịnh, chị ấy tên Doãn Oánh Tiên.
Thôi rồi lượm ơi... Nam chính... Nữ chính cũng bị lôi tới đây luôn rồi... Kiếp này coi như bỏ chứ làm ăn gì nữa... Huhu... Cứu với...
Gương mặt của Thịnh Nhược Yêu bắt đầu trở nên khờ khạo, ôi thần linh ơi... Mặc dù cô nói là nam chính, nữ chính nguyên tác có xuất hiện thì cô cũng sẽ mặc kệ, cô cũng sẽ chơi nát cốt truyện...
Nhưng mà... Nhưng gặp nhau trong hoàn cảnh này không phải là hơi gấp hả? Cô còn chưa chuẩn bị xong tâm lý mà!
Nhưng mà nếu theo cô nhớ về cốt truyện, thì sau này khi nam chính mất trí nhớ thì cô em gái Tư Đình Mẫn sẽ thay anh trai thừa kế tập đoàn Tư thị, rồi lại chèn ép nữ chính Doãn Oánh Tiên vì nhà họ Tư cho rằng... Tất cả những gì xảy ra với Tư Đình Thịnh đều là do Doãn Oánh Tiên gây nên.
Vâng, bộ tiểu thuyết này nó máu chó như vậy đó, cho nên là cô mới không muốn dính líu gì tới nam chính. Vì cái nhà họ Tư này bị điên! Tất cả bọn họ đều có máu điên trong người! Cô sợ lắm chứ không đùa được đâu!
- Cậu là Thịnh Nhược Yêu sao? Bảo bối của Thịnh gia và Lý gia, không hổ danh là mỹ nữ, xinh đẹp thật đó.
Cô cũng chỉ cười nhạt, xinh đẹp thì có ích gì chứ? Chẳng phải là cũng sắp chết tới nơi rồi sao... Tại sao số của cô lại khổ thế hả trời, vừa mới trùng sinh đã chạm mặt nam chính lẫn nữ chính, nếu như số cô xúi quẩy thì có khi nào qua hết hôm nay là cô sẽ chết không?
Châu Xuyến nhìn sắc mặt của cô không tốt lắm, liền nhẹ nhàng nói:
- Yêu Yêu, cậu sao vậy? Nhìn cậu xanh xao quá đó.
- Không... Không có gì đâu.
Lục Tư Kha cũng chỉ nhìn qua, sau đó lại đi đến chỗ cô, định bụng là ngồi vào bên cạnh, nhưng tên nam chính khốn kiếp Tư Đình Thịnh lại nhanh chân hơn, anh ngồi xuống bên trái cô, còn nhìn Lục Tư Kha, nói:
- Gọi món đi.
- Anh họ, chẳng phải anh nói anh có việc gấp sao?
- Không gấp nữa, không được sao?
Đừng nói là Lục Tư Kha không hiểu, ngay cả những người còn lại cũng không hiểu nổi đại ác ma này đang nghĩ cái gì ở trong đầu nữa. Nhưng Thịnh Nhược Yêu nhìn rõ ánh mắt của nữ chính nguyên tác hình như không vui lắm, đôi mắt của Doãn Oánh Tiên có hơi đượm buồn và một chút thất vọng...
Mà thất vọng cái gì mới được?
Thức ăn đã được đưa lên thì Châu Xuyến cũng nhìn cô, nói:
- Nè Yêu Yêu, tớ và Lục Tư Kha định ngày mai sẽ cùng Đình Mẫn và Đình Huệ đi biển đó. Cậu có muốn đi không?
- Có! Có chứ, cũng lâu rồi tớ không đi biển. Các cậu muốn đi chỗ nào? Tớ có thể sắp xếp chỗ ở lẫn chỗ chơi cho chúng ta.
Nghe đến đây thì Tư Đình Thịnh cũng nhìn cô, sau đó nói:
- Sản nghiệp của tập đoàn Charlotta cũng vươn ra tới biển rồi sao?
- Cũng không nhiều như vậy, chủ yếu là đủ chỗ để em chơi vui thôi. À đúng rồi, anh họ Tư, anh có muốn đi với tụi em không?
Miệng thì cười, gương mặt thì mong đợi nhưng thật chất nội tâm của Thịnh Nhược Yêu đang gào thét: "Đừng đi, đừng đi, đừng đi, làm ơn đừng đi mà!"
Nhưng hình như Tư Đình Thịnh đã sớm đọc được tiếng lòng của cô hay sao đó, anh lại nhìn cô, rồi nhẹ giọng nói:
- Nếu Thịnh tiểu thư đã mời, thì tôi cũng không từ chối.
Dừng một chút, Tư Đình Thịnh lại lạnh giọng nói:
- Trợ lý Doãn, cô để lịch trống cho tôi vài ngày.
- Nhưng mà Tư tổng...
- Cứ làm theo những gì tôi nói.
Thịnh Nhược Yêu ngu người... Ủa cái gì vừa mới xảy ra vậy? Cô chỉ là mời lơi theo cách lịch sự thôi mà? Sao cái tên nam chính này lại dễ dãi như vậy chứ?
Đáng ghét, rốt cuộc thì cô lại tự đào hố chôn mình à?
Huhu, cứu người đi mà!
#Yu~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...