Khởi đầu của cô, có thể làm được như vậy đã là dùng hết tâm huyết, Nghiêm Tử Hoa cũng nói làm đến nước này đã lợi hại rồi. Thực lực của Thiên Lâm đặt tại đây, là công ty cực mạnh trong số năm công ty.
Nhưng, người cô gặp được là Lãnh Tư Thần phiền toái nhất bới móc nhất!
Giờ phút này, đối thủ cạnh tranh khác bên dưới đều là một bộ vui sướng khi người gặp họa.
"Lãnh tổng thật sự là thiết diện vô tư! Chậc chậc, đối với mỹ nhân mà cư nhiên cũng nghiêm khắc như vậy..."
"Lãnh tổng từ trước đến nay giữ mình trong sạch, sau khi biết cô ta là loại mặt hàng kia tất nhiên là kính nhi viễn chi rồi! Ông không thấy gần đây quan hệ giữa Thiên Úc và Thiên Lâm có bao nhiêu căng thẳng sao?"
"Hô hô, nếu là loại bỏ được Thiên Lâm đối thủ cạnh tranh lớn nhất này, chẳng phải là trừ chúng ta ra không thể là ai khác rồi sao?"
...
Sau đó Lãnh Tư Thần lại hỏi cô vài vấn đề, ngay từ đầu vài cái cô tuy đáp được, nhưng vẫn có chút khó khăn, vài vấn đề xảo trá tai quái, ngay cả Nghiêm Tử Hoa bên cạnh nhất thời đều nghĩ không ra đáp án, không cách nào nhắc nhở cô trả lời như thế nào.
Câu hỏi Lãnh Tư Thần rất tinh tế, đều là những điểm cực kỳ dễ kheiesn người ta xem nhẹ.
Đến sau cùng, Hạ Úc Huân thật sự chống đỡ không nổi nữa, nói:"Thực xin lỗi, dự án này vốn là Nghiêm phó tổng của chúng tôi phụ trách, có nhiều chỗ tôi cũng không phải quá rõ ràng, có thể để cho Nghiêm phó tổng thay thế tôi hay không..."
Lời còn chưa dứt, Lãnh Tư Thần nhìn cô cười lạnh một tiếng, mỉa mai: "Thì ra đây là năng lực thừa kế của Thiên Lâm sao? Chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, không có Nghiêm phó tổng, có phải chuyện gì cô đều sẽ không làm được phải không?"
Nhìn cô sắc mặt trắng xanh, tinh thần uể oải, trong lòng anh một trận đau lòng.
Nhưng, suy nghĩ đến việc cô và Nghiêm Tử Hoa **** hàng đêm sống chung một chỗ như hình với bóng, nghĩ đến những tin đồn khó nghe kia, nhớ tới ảnh chụp cô và Lý Vân triết hôn môi...
Nghĩ đến cô sống chết cũng không muốn tìm đến anh...
Trong phút chốc anh đã bị lòng đố kị mê muội, miệng không đắn đo nói: "Hay là... Đúng như lời đồn, cô cùng vị Nghiêm phó tổng này..."
"Bốp - -" Hạ Úc Huân hai tay nắm chặt thành quyền, run nhè nhẹ, sau khi nghe đến đó, không chút do dự đập mạnh lên bàn, đột nhiên đem tất cả văn kiện trong tay đều ném lên người Lãnh Tư Thần, quát: "Lãnh Tư Thần, anh khốn nạn!"
Hạ Úc Huân làm xong hành động vô cùng kinh người này, trong ánh mắt tất cả mọi người đều nghẹn họng trân trối nhanh chóng đứng dậy chạy ra ngoài.
Nghiêm Tử Hoa sửng sốt một giây, sau đó khẩn trương kéo ghế đuổi theo.
Lãnh Tư Thần ngồi yên tĩnh vô thanh, đồng loạt bị ném một đầu sắc mặt tựa hồ đã chấn kinh đến đờ đẫn.
Lương Khiêm run rẩy bắt đầu lau mồ hôi, khẩn trương hỗ trợ đem tất cả tư liệu trên người BOSS nhà mình bắt đầu thu dọn sắp xếp lại.
Vừa sắp xếp vừa ở trong lòng thở dài. Xem đi xem đi, cho anh giả vờ, cho anh đứng đắn, lần này đem cô nương người ta trêu chọc xù lông lên! Đến lúc đó đau lòng còn không phải chính anh sao! Ai...
Sau vài phút im lặng ngắn ngủi, phòng hội nghị vang lên một mảnh xôn xào và bàn tán đầy vẻ coi thường:
"Đây là tố chất của người thừa kế Thiên Lâm? Quả thực là quá kỳ cục rồi!"
"Thay đổi giữa chừng lại vẫn bày ra một bộ Thiên Kim Đại Tiểu Thư cho ai xem a! Trường hợp nghiêm túc như vậy, cho là nhà giữ trẻ sao?"
"Còn không phải sao! Tôi chưa từng thấy qua thiên kim tiểu thư nào lại thô lỗ như vậy! Cư nhiên trước mặt mọi người mắng chửi người khác! Tính tình này, người nào quen được chứ!"
...
Một đám nâng cao đạp thấp nhân cơ hội lấy lòng Lãnh Tư Thần, bỗng nhiên vang lên một thanh âm trầm thấp mà nguy hiểm- -
"Tôi quen! Ông có ý kiến?"
Lãnh Tư Thần trên ghế chủ tọa đang mặt như sương lạnh nhìn những người đó bằng nửa con mắt.
Nhất thời, mọi người nghẹn họng nhìn, câm như hến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...