Tại cửa hàng.
“Nhân phẩm a nhân phẩm! Cô quả nhiên là nhân phẩm có vấn đề!”
Annie vừa nói vừa trống rỗng liếc mắt nhìn Hạ Úc Huân thân không giống nữ nhân đang mặc một bộ quần áo thể thao một cái, nói: “Cũng may mắn người ta cũng chưa nhìn thấy, nếu không còn không phải bị cô dọa sợ rồi!”
Hạ Úc Huân vừa nỗ lực mang đôi giày coa gót đầu nhọn kia, vừa thở hồng hộc nói, “Dọa đi càng tốt.”
“Tôi không cần mang, thật sự là quá đau đớn!” Hạ Úc Huân oán giận.
“Chút đau đớn này đều chịu không nổi, như thế nào còn hấp dẫn được đàn ông!” Annie bày ra vẻ mặt “Trẻ con không thể dạy”.
“Làm ơn, phụ nữ đẹp hẳn là từ trong ra ngoài có được không!” Hạ Úc Huân không phục mà phản bác.
“Từ trong ra ngoài dù sao cũng phải có bên ngoài chứ! Cô nói xem cô có bên ngoài sao?”
“……” Một người hai người tất cả đều quá độc miệng.
Hạ Úc Huân kêu rên, “Tham gia tiệc nhất định phải mặc lễ phục sao?”
“Không nhất định, phải xem là loại tiệc gì, hội ái hữu kia phỏng chừng cũng chính là một buổi tiệc nhỏ, ăn mặc có thể gặp người cũng dễ thôi.” Annie kiến nghị nói.
Hạ Úc Huân lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó làm thỏa hiệp lớn nhất, nói: “Cùng lắm thì tôi đem quần thể thao đổi thành quần jean!”
“Hạ Úc Huân, cô rốt cuộc có phải phụ nữ hay không? Mặc một lần váy sẽ chết hay như thế nào!” Annie một bộ hết thuốc chữa.
“Tôi mới không cần mặc! Phiền toái chết được!” Hạ Úc Huân hung hăng lắc đầu.
Nếu người đưa ra yêu cầu không phải là Lãnh Tư Thần, đánh chết cô cũng không muốn mặc váy.
-
“Khụ khụ, bác tài, ngài xác định là nơi này không sai sao?”
“Không sai a, chính là nơi này, tôi lái xe đã mười mấy năm sao có thể đi nhầm!” Tài xế chắc chắn nói.
Hạ Úc Huân đành phải đi xuống xe, cầm chặt túi xách trong tay, lại nhìn tòa biệt thự xa hoa kiêu ngạo kia, nuốt nước bọt.
Thường thường có xe hơi cao cấp tiến vào, danh viện thục nữ ăn mặc hoa lệ, tốp năm tốp ba những công tử có tiền nối liền không dứt, bảo an cao lớn uy mãnh chi chít như sao trên trời.
Ngay cả người hầu tiếp khách trước cửa đều ăn mặc theo chuẩn.
“Tôi nghĩ…… Tôi thật sự đi nhầm nơi!”
Hạ Úc Huân vừa lầm bầm lầu bầu vừa lấy thiệp mời trong túi ra, xem lại địa chỉ một lần, rồi lại một lần nữa.
Chẳng lẽ là cùng tên địa điểm?
Thật là kỳ quái, nào có người nào lại không nói rõ tiệc gì trên thiệp mời, chỉ viết địa chỉ cùng tên họ người mời.
Chẳng lẽ là trò đùa dai?
Hạ Úc Huân do dự không chừng mà lưỡng lự, nếu không, trở về nhà!
Nhưng, cô đã đi xem mắt thất bại nhiều lần như vậy, nếu lần này lại bất lực trở về, ba cô e là thật sự nổi giận.
Hạ Úc Huân nghĩ, có chút ủy khuất, vì cái gì nhất định phải vội vã đem chính mình gả đi ra ngoài a!
Mãi cho đến khi mọi người tất cả đều không sai biệt lắm đi vào, Hạ Úc Huân mới rốt cuộc dịch tới cửa tìm hiểu tình huống, “Xin chào, xin hỏi, cái này là thiệp mời các người phát ra sao?”
Người hầu vừa thấy thiệp mời kia, lập tức vô cùng nhiệt tình mà đem cô đón vào, nói: “Đúng vậy, hạ tiểu thư, mời ngài vào!”
Hạ Úc Huân liền không hiểu ra sao mà bị người kéo đi vào.
Trang phục không hợp nhau, khí chất cũng không hợp nhau.
Cảm giác chính mình giống như là tiểu bạch thỏ bị ném vào trong một đàn ma quỷ, thời khắc nào cũng sẽ bị cắn nuốt xé nát.
Không thích, thật sự không thích loại cảm giác này.
Hạ Úc Huân không mục tiêu bước đi có chút khó khăn trong ánh nhìn kinh ngạc của mọi người.
Những cái nói nhỏ, những nụ cười không hảo ý, những ánh nhìn trào phúng chói mắt…
Đáng chết, cô rốt cuộc tới nơi này làm cái gì?
Đi xem mắt? Đây giống như tiệc sinh nhật của một hoa hoa công tử nhà giàu có nào đó?
Ông trời! Ông vui đùa không khỏi quá trớn rồi!
Lúc đang bàng hoàng vô thố, một bàn tay to mãnh lực tự nhiên đến kéo cô vào một góc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...