Hạ Úc Huân vốn sắc mặt khó coi bị một già một trẻ này lão một tiểu chọc cười, bất đắc dĩ nói: “Không có lần sau! Loại lời này sao lại có thể tùy tiện nói bậy!”
Nam Cung Lâm liên tục gật đầu, cam đoan không bao giờ nói bậy.
“Bất quá, Úc Huân, bữa tiệc ta mới vừa nói vẫn là tất yếu. Ta hiểu ý con, không muốn quá phô trương, nhưng tình huống hiện tại, càng phô trương càng tốt.”
Nam Cung Lâm nói sắc mặt bất đắc dĩ mà thở dài một tiếng: “Lần này ta tuy rằng là nhặt về một cái mạng, nhưng sức khỏe vẫn không bằng trước. Hơn nữa, biến chứng sau phẫu thuật trong nước căn bản xử lý không được, bác sĩ bảo ta phải mau chóng đi qua bệnh viện Mỹ an dưỡng làm phục hồi. Ta biết áp lực với con rất lớn, nhưng ta đây cũng thật sự không có biện pháp. Chỉ muốn trước khi ta rời đi, có thể giúp con trải đường thật tốt…”
Hạ Úc Huân nhìn Nam Cung Mặc bên cạnh, nói: “Chính là, con cảm thấy Mặc so với con càng thích hợp.”
Không vội chờ Nam Cung Lâm mở miệng, Nam Cung Mặc vẫn luôn ngồi xem như chuyện đó không liên quan mình mà chơi di động tức khắc mở miệng nói: “Đừng kéo em vào, trước đó em nói sẽ không thay đổi!”
Hạ Úc Huân nhíu mày: “Mặc, nếu em là kiêng kỵ chị……”
“Không phải bởi vì chị, cho dù hôm nay đứng ở chỗ này là một người xa lạ, hoặc là một người giống ông già, em cũng sẽ không thay đổi chủ ý, không phải là của em, em nửa phần đều sẽ không muốn!” Ngữ khí Nam Cung Mặc chém đinh chặt sắt.
Lâm Na ở bên cạnh nghe sắc mặt trắng bệch, muốn nói gì lại thôi, biết với tính tình con trai mình, mình nói cái gì cũng vô dụng.
Nam Cung Mặc yên lặng nhìn cô, nói: “Không phải em kiêng dè chị, là chị đang kiêng dè em, nếu con riêng của ông già là người không liên quan, chị sẽ lòng tốt nhường ra thứ vốn nên thuộc về chị sao?”
Hạ Úc Huân gãi gãi đầu, thôi đi, nếu là người không liên quan, nếu là người một lòng cướp gia sản của Nam Cung Lâm, cô khẳng định là sẽ không cứ như vậy mà nhượng bộ.
Nam Cung Mặc thở dài, bởi vì vẻ khó xử của cô, con ngươi thoáng qua một tia ấm áp, nói: “Tóm lại, em có chuyện của em phải làm, chị không cần trông cậy vào việc em sẽ trở về.”
Nam Cung Lâm vẫn luôn không nói chuyện nghe vậy mở miệng hỏi: “Chuyện bản thân con muốn làm, là nói về làm cho cái công ty nhỏ bí mật kia của con sao?”
Sắc mặt Nam Cung Mặc nghiêm túc, tựa hồ không nghĩ tới chuyện ông sẽ chú ý đến mình.
Cậu cơ hồ có thể dự đoán được kế tiếp ông sẽ nói nói cái gì, lại không nghĩ rằng trên mặt Nam Cung Lâm cũng không có vẻ khinh thường, ngược lại hơi có chút tán thưởng nói: “Công ty kia của con, ta có chút hiểu biết, ý tưởng không tồi, rất có tiền cảnh, con nếu thật sự có thể xác định nghiêm túc làm, trái lại có thể bù lại chỗ khuyết của Thiên Lâm lúc mới xuất hiện, nếu có yêu cầu gì cần hỗ trợ, cứ việc nói với ta, đương nhiên, ta dự đoán với tính tình xấu kia của con cũng sẽ không mở miệng với ta!”
“Ông biết thì tốt!” Nam Cung Mặc hừ một tiếng, lại nói thầm nói: “Cũng không biết là ai tính tình xấu!”
Hạ Úc Huân đang rối rắm, Nghiêm Tử Hoa đi đến.
Vừa rồi anh cũng nghe được một ít bọn họ nói chuyện, lúc này mở miệng nói: “Hạ tiểu thư, tôi hiểu nỗi băn khoăn của cô, kỳ thật cô hoàn toàn không cần lo lắng nhiều như vậy, hiện tại tác dụng lớn nhất của cô chỉ là ổn định nhân tâm, chuyện thực sự cần cô làm cũng không nhiều lắm, hơn nữa mọi thứ đều có tôi ở bên cạnh dạy cô. Chủ tịch cũng không phải không trở lại, chờ sức khỏe an dưỡng tốt, khẳng định vẫn sẽ trở về trấn giữ.”
“Thật vậy sao?” Hạ Úc Huân không cau mày nói.
Nam Cung Lâm vội vàng lên tiếng: “Đương nhiên, Tử Hoa nói không sai, con chỉ cần vào quãng thời gian này giúp ta xuất hiện ổn định nhân tâm là được rồi. Bữa tiệc trước đó ta nói cũng là ý này, con nếu thật sự cảm thấy quá phô trương không tốt, ta đây liền không tổ chứcriêng nữa, vừa lúc qua thời gian này là đại thọ 50 tuổi của ta, thừa dịp tiệc mừng thọ con xuất hiện là được.”
Ngay lúc Hạ Úc Huân do dự, di động vang lên, cô nhận được một tin nhắn.
Là số của Lãnh Tư Thần gửi qua đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...