“Anh cũng không nghĩ em và chị Nguyệt hai người phụ nữ chồng không có nhà, anh một người đàn ông mỗi ngày chạy đến nhà em, người trong thôn nói bọn em như thế nào chứ hả!”
“Có thể nói như thế nào a! Hai người các em diện mạo an toàn như vậy……” Âu Minh Hiên nói như suy tư gì, đột nhiên trầm ngâm: “A, nói…… Hạ Úc Huân, trước đó em hóa trang xấu như vậy phải không? Như vậy Tiểu nguyệt nha……”
Nghe đến đó, Hạ Úc Huân trong lòng tức khắc lộp bộp một chút, nghĩ thầm xong rồi, chỉ số thông minh của học trưởng sao lại online rồi!
Quả nhiên, giây tiếp theo, Âu Minh Hiên vẻ mặt lên án mà nhìn cô, kích động nói: “Nếu kỹ thuật hoá trang của em đạt đến trình độ giả trang, sao không thể dạy cho Tiểu nguyệt nha một chút! Mắt thấy cô ấy xấu thành như vậy, ngay cả chồng cũng bỏ mặc không muốn về nhà! Em làm bạn bè như vậy sao? Người ta vì giúp em che dấu thân phận mà tận tâm tận lực!”
Hạ Úc Huân: “……”
Thực xin lỗi, đánh giá cao anh quá rồi……
Kỳ thật phải nói là xem nhẹ chị Mộng Oanh, phương pháp tâm lý ám hiệu của chị ấy quả thực xuất thần nhập hóa, nhìn dáng vẻ học trưởng có vẻ như đã hoàn toàn bị chị ấy tẩy não.
[ Trò chuyện bí mật ][ phi thương cử bạch: ] mẹ, Tương Nhu hình như đã trở lại, con phải offline!
[ Trò chuyện bí mật ][ Dĩ Mạt: ] Được, tạm biệt bảo bối, đi ngủ sớm một chút! Nhớ đừng nhúng tay vào chuyện này!
Cô cố ý dặn dò một câu, chỉ lo lắng Tiểu Bạch bởi vì bài xích cô gái kia mà làm mọi chuyện thất bại.
[ Trò chuyện bí mật ][ phi thương cử bạch: ] đã biết mẹ, tạm biệt mẹ, mẹ cũng phải ăn đầy đủ, ngủ ngon, đừng quá nhớ con nha!
[ Trò chuyện bí mật ][ Dĩ Mạt: ] Uhm uhm, bảo bối moa moa ~
“Học trưởng, thời gian không còn sớm, em phải về nhà! Hôm nay cám ơn anh!”
Không nghĩ tới trong game gặp được Tiểu Bạch, cũng coi như là thu hoạch ngoài ý muốn.
Sau khi bị trịnh trọng cảnh cáo, Âu Minh Hiên rốt cuộc tạm thời ngừng nghỉ, từ tiệm net ngoan ngoãn về nhà, không đi theo cô.
Lúc về ngồi trên xe buýt, Hạ Úc Huân dựa vào cửa sổ xe, tiện tay mở Weibo một chút.
Quả nhiên, trên mạng che trời lấp đất đều là scandal của Lãnh Tư Thần cùng Lâm Tuyết.
Còn có phân tích mối quan hệ ái muội và khó hiểu giữa Lãnh Tư Thần cùng Lâm Tuyết từ các dấu vết để lại một năm trước, còn vạch trần sau lưng một vài chuyện cũ không muốn người biết.
Căn cứ thiệp mà nói, thân thế Lâm Tuyết tựa hồ rất đáng thương.
Mẹ Lâm Tuyết tên Diệp Nhược Tích, là ca sĩ nhỏ không chút tiếng tăm, cùng đại thiếu gia Lâm gia Lâm Phong từng có một đoạn tình cảm.
Điều kiện Lâm gia kỳ thật rất bình thường, nhưng Lâm Phong cưới người vợ lại là Vương Ngọc – đại tiểu thư Vương gia làm ăn phát đạt nhất năm đó, gia thế rất tốt, chỉ tiếc kết hôn bảy năm cũng chưa thể có con.
Lâm Phong tuy rằng cũng sốt ruột, nhưng nhà mẹ vợ quá lợi hại, vẫn không dám có tâm tư khác, chỉ dám lén lút nuối dưỡng tình nhân.
Diệp Nhược Tích ôn nhu săn sóc biết thương biết nhiệt, để bù đắp cho lòng hư vinh cực lớn của đàn ông, mặt khác hắn cũng không chiếm được thứ gì từ Vương Ngọc, cho nên hắn đối với Diệp Nhược Tích cũng là càng ngày càng yêu thích.
Nhưng không nghĩ tới chính là, lúc này Diệp Nhược Tích cư nhiên ngoài ý muốn mang thai, đứa nhỏ này hắn vừa muốn lại cũng không dám muốn, cứ như vậy vẫn luôn kéo dài tới khi Diệp Nhược Tích sinh ra đứa bé.
Vốn tưởng rằng đứa bé đã sinh, vợ mình nhiều lắm không vui một thời gian, huyết mạch của hắn khẳng định vẫn đón về không thể lưu lạc bên ngoài, lại nói trong vòng luẩn quẩn, đều là như vậy mà tới.
Mà Diệp Nhược Tích cũng rất dễ nói chuyện, tỏ vẻ không cùng Vương Ngọc tranh đoạt, chỉ cần có thể cùng hắn ở bên nhau đã thỏa mãn, sẽ không phá hoại gia đình hắn.
Lâm Phong đầy hy vọng cho rằng có thể đem con về nuôi dưỡng, trong nhà có vợ quyền thế chống đỡ một vùng, bên ngoài còn có Diệp Nhược Tích ôn hương nhuyễn ngọc, cho dù lúc này sinh con gái, nói không chừng lầm sau có thể sinh con trai cho hắn……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...