Bộ dáng kia hận không thể cùng mình phủi sạch quan hệ khiến hàn ý trên mặt Lãnh Tư Thần càng nặng nề, ngay cả người cách hơn mười bước đều cảm giác quanh thân đổ mồ hôi, nhịn không được xoa nắn cánh tay.
Hạ Úc Huân cũng mặc kệ anh tức giận hay không, trực tiếp vòng qua Lương Khiêm lấy lại đồ vật của mình.
Lúc này, vừa lúc xe taxi cô gọi đã tới, vì thế trực tiếp chui vào trong xe, đi mất.
Nhìn bóng dáng cô gái kia tuyệt tình mà đi, Lãnh Tư Thần cảm thấy hai bên huyệt Thái Dương quả thực đau đến sắp nổ mạnh.
Vì thế, lửa giận này rõ ràng liền giận chó đánh mèo tới trên người của người nào đó còn đang sám hối nhận sai……
Cảm giác được ánh mắt Lãnh Tư Thần dừng trên người mình, Trình Tuấn Lương sợ tè trong quần, hắn bất quá là thích nói miệng, nào biết đâu rằng Lãnh Tư Thần ở ngay gần đó!
Tưởng tượng đến lời nói vừa rồi bị anh nghe thấy được, vừa thấy Lãnh Tư Thần thủ đoạn tàn nhẫn trong lời đồn, hắn quả thực hận không thể tự sát, còn có thể thoải mái……
“Người đàn ông như vậy, cô còn gả sao?” Sau một hồi yên tĩnh khiến người ta sợ hãi, Lãnh Tư Thần vừa chỉnh cổ tay áo, vừa không nhanh không chậm hỏi một câu.
Lâm Tuyết cắn cắn môi, không nói lời nào.
“Tiểu tuyết cứu anh! Tiểu tuyết anh sai rồi! Cứu anh! Cứu anh a! Anh thề về sau nhất định sẽ đối tốt với em! Anh không bao giờ đụng chạm nữa!” Trình Tuấn Lương hoảng sợ mà bò qua phía Lâm Tuyết, bị hai bảo tiêu đè lại.
Trình Tuấn Lương biết rõ, một khi Lâm Tuyết nói không gả, hắn liền hoàn toàn xong rồi.
Lâm Tuyết sau một lúc lâu không mở miệng, trầm mặc đã là đáp án.
Lúc này cô bị đánh đến thương tích đầy mình, run rẩy sợ hãi mà đứng ở nơi đó, cho dù cô thấy chết mà không cứu, người vây xem cũng không có một ai trách mắng, mọi người đều biết, một khi hôm nay cô thả người này, chắc chắn sẽ bị trả thù thảm hại hơn.
Không ai đồng tình với Trình Tuấn Lương.
Bản thân một người đàn ông không có bản lĩnh, còn muốn đem lửa giận phát tiết trên người một cô gái, Trình gia cũng không được ít lợi lộc từ Lâm gia, mà lợi lộc của Lâm gia còn không phải do Thiên Úc cho.
Sát ý trong con ngươi Lãnh Tư Thần hiện lên, khiến người ta không rét mà run.
Với thủ đoạn của Lãnh Tư Thần, muốn vô thanh vô tức mà làm một người biến mất có vô số cách, cho dù hôm nay trước mặt công chúng nhìn thấy bọn họ nổi lên xung đột, cũng có năng lực làm cho người ta tìm không ra bất cứ nhược điểm gì.
BOSS đêm nay tâm tình kém như vậy, người này chết chắc rồi!
Ngay lúc Lương Khiêm đang bi ai thay cho tên pháo hôi này, không nghĩ tới thế nhưng nghe được Lãnh Tư Thần mở miệng nói ——
“Tự ngươi cút, hay là ta giúp ngươi cút?”
“Tôi cút…… Tự tôi cút!” Trình Tuấn Lương cũng cho rằng mình chết chắc rồi, lại không nghĩ rằng cư nhiên còn một đường sinh cơ, đầu tiên là không thể tin nổi, tiếp theo thật sự tại chỗ lăn đi.
Đương nhiên, cái cút này không chỉ có ý nghĩa về mặt chữ, chỉ cần hắn còn tính thức thời, sáng mai, thành phố A liền không hề tồn tại Trình gia, trong phạm vi này Trình gia hoàn toàn bị xoá tên, cho dù bị đuổi tới nơi khác, đắc tội với Lãnh Tư Thần, chỉ sợ cũng không có thời gian xoay sở.
Nhưng liền tính là làm ăn mày, cũng coi như là kết quả tốt nhất rồi.
Lâm Tuyết bên cạnh trước sau vẫn đang hồi hộp thấy thế cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu Trình Tuấn Lương chết, Lãnh Tư Thần tất nhiên không sợ, nhưng cô lại gặp phiền toái không nhỏ.
Lương Khiêm lúc này cũng đang khó hiểu, lại đột nhiên chú ý tới BOSS nhà mình đang xuất thần mà nhìn di động, lướt qua vừa thấy, trên màn hình di động của BOSS cư nhiên là hình ảnh ấm áp của Hạ Úc Huân cùng Tiểu Bạch ôm nhau ngủ……
Ưm, khó trách đột nhiên trở nên dịu dàng……
“Lên xe.” Lãnh Tư Thần ném xuống một câu chuyển động xe lăn rời đi.
Lâm Tuyết do dự một chút liền đi theo.
“Cho tôi xuống giao lộ phía trước là đến nơi, tôi có thể gọi xe trở về.” Lâm Tuyết thấp giọng nói.
“Đi vân gian thủy trang.” Lãnh Tư Thần mở miệng.
Lương Khiêm sờ sờ cái mũi, BOSS muốn đem Lâm Tuyết về nhà? Đây là tình huống như thế nào a?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...