Cô gái này là……?
Ngay lúc Hạ Úc Huân đang hồ nghi, cô gái kia mở miệng hỏi: “Lãnh tiên sinh, vị tiểu thư này là?”
Lãnh Tư Thần nhìn Hạ Úc Huân một cái, tựa hồ là đang quan sát thần sắc cô, sau đó không nhanh không chậm mà mở miệng đáp: “Vợ tôi……”
Hạ Úc Huân mau tay nhanh mắt mà che miệng anh lại, cười tủm tỉm mà đáp: “Tôi là người săn sóc đặc biệt của anh ấy.”
Tức khắc, toàn bộ nhân viên cửa hàng đang suy đoán thân phận của Hạ Úc Huân đều là ánh mắt khác thường.
Có khinh thường, càng có rất nhiều hâm mộ.
“A, tôi nghe nói ngày hôm qua Lãnh tiên sinh thiếu chút nữa ở tiệc rượu bị kẻ bắt cóc làm bị thương, là người săn sóc đặc biệt bên cạnh cứu anh ấy, vậy thì ra người săn sóc đặc biệt kia chính là cô a! Cô thật sự quá lợi hại!” Lâm Tuyết hiểu rõ, trên mặt có sùng bái, còn có một tia cảm kích ẩn nấp.
Vì thế, nhân viên cửa hàng lại thay đổi sắc mặt, khó trách Lãnh tiên sinh cư nhiên mang một cô gái đi mua quần áo, thì ra là vì cảm ơn!
Quả nhiên không nên dùng ánh mắt tục tằng như vậy mà đối xử với nam thần!
Hạ Úc Huân che lại đột nhiên cảm giác trong lòng bàn tay ngưa ngứa, cư nhiên là bị tên kia không biết xấu hổ mà liếm một cái, vì thế vội vàng như bị điện giật rút tay về, ngầm hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái.
“Xin chào, tôi tên Lâm Tuyết.” Lâm Tuyết chủ động tự giới thiệu nói.
“Xin chào.” Hạ Úc Huân thuận miệng tiếp đón một câu.
Đối với cô gái trước mắt có khuôn mặt vô cùng giống mình này, cô tuy rằng khá tò mò, bất quá cũng không có hứng thú miệt mài theo đuổi, hiện tại lòng cpp đều là con trai bảo bối, nào có thời gian rỗi quản những việc này.
“Mua quần áo sao?”
Lâm Tuyết ý thức được Lãnh Tư Thần là đang cũng mình nói chuyện, có chút thụ sủng nhược kinh, gãi gãi đầu đáp: “Đúng vậy! Tháng sau tôi đính hôn, quần áo vẫn chưa chọn được, cho nên lại đây xem, bất quá không khéo đã tới chậm một bước, kiểu dáng này đều bị lãnh tiên sinh mua hết.”
Ánh mắt Lãnh Tư Thần nhìn lướt qua cửa hàng, tiện tay chỉ vào một chiếc váy đuôi cá bó sát ren, hướng nhân viên cửa hàng nói: “Đem cái này gói cho Lâm tiểu thư.”
Lâm Tuyết nghe vậy vẻ mặt có chút kinh ngạc: “Vậy…… Vậy sao được?”
Lãnh Tư Thần không có giải thích nhiều, chỉ nói hai chữ: “Nhận lấy.”
Ngữ khí không cho cự tuyệt.
Lâm Tuyết biết anh đây xem như đoạt quần áo của mình mà bồi tội, cũng không làm ra vẻ, hào phóng nhận lấy, đáp: “Vậy cám ơn Lãnh tiên sinh!”
Nhân viên cửa hàng bên cạnh đúng lúc vuốt mông ngựa: “Ánh mắt của Lãnh tiên sinh cũng thật tốt, nếu là trường hợp đính hôn, cái Lâm tiểu thư ngài chọn tuy rằng cũng không tồi, nhưng quá thuần tịnh đơn giản, vẫn là cái này Lãnh tiên sinh lựa chọn thích hợp hơn.”
“Đúng vậy, tôi cũng rất thích.” Lâm Tuyết cười nói: “Hôm nay nhận được một bộ quần áo, Lãnh tiên sinh, lần sau rảnh nhất định phải mời ngài dùng cơm!”
Lâm Tuyết hàn huyên vài câu, nói tạm biệt liền đi trước.
Quần áo đóng gói xong, Hạ Úc Huân cùng Lãnh Tư Thần cũng rời khỏi cửa hàng.
Hai người mới vừa rời khỏi, phía sau nhân viên cửa hàng liền bắt đầu khe khẽ nói nhỏ.
“Tình huống này là như thế nào a? Niềm vui mới? Vị Lâm tiểu thư kia không phải léng phéng cùng Lãnh tổng sao? Sao lại như người không có việc gì? Tôi ở bên cạnh nhìn đều cảm thấy xấu hổ chết!”
“Người ta nói Lâm tiểu thư là người thông minh, biết Lãnh tổng người như vậy chỉ là cùng cô chơi đùa mà thôi, không thể nào cùng cô ấy đến cùng, đúng lúc bứt ra!”
“Còn không phải sao, hơn nữa cô ấy hoàn toàn không thiệt thòi, theo Lãnh tổng không bao lâu, được bao nhiêu chỗ tốt? Nếu không phải Lãnh tổng hỗ trợ, Lâm gia lúc này đã sớm phá sản!”
“Nói, các người có phát hiện ra không? Lâm Tuyết cùng tiểu săn sóc đặc biệt kia khuôn mặt rất giống nhau!”
“Vô nghĩa, cũng không phải người mù! Đương nhiên phát hiện! Nói khẩu vị Lãnh tổng đúng là chuyên nhất! Thích phụ nữ có khuôn mặt đều không sai biệt lắm a!”
“Nông cạn! Khẳng định là vì các cô ấy có khuôn mặt rất giống với cô gái mà trong lòng Lãnh tổng yêu thương rồi? Tôi dám khẳng định, Lãnh Tư Thần người đàn ông như vậy, tuyệt đối có cố sự!”
“Uhm uhm……”
Cách nói này được mọi người nhất trí tán thành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...