Cô bé hóa trang thỏ hoang dưới trăng chớp chớp mắt, một bộ người thật ngu dốt, nói: “Đương nhiên là ánh trăng a!”
Vì thế, ma cà rồng nho nhỏ rốt cuộc sụp đổ, nói: “Ngươi tên ngốc này!”
“Hạ Tiểu Bạch! Ngươi mớilà đồ ngốc a! Hừ! Tân Tiểu Bảo chúng ta đi! Ta không cứu ngươi nữua, chờ ngươi bị yêu tinh kéo vào động ăn thịt luôn đi!”
Mấy người lớn nhìn ba đứa trẻ nói chuyện cười thành một mảnh, thật sự là quá đáng yêu.
Lúc này một cô gái trước ngực đeo thẻ nhân viên thần sắc vội vàng mà chạy tới, nói: “Tiểu Bạch! Mẹ em đâu? Sao cả một đêm cũng chưa nhìn thấy cô ấy?”
Hạ Tiểu Bạch thở dài: “Bệnh cũ tái phát, còn đang ở nhà.”
“Trời ơi! Salad và bò bít tết cung cấp không đủ, khách mời thì chê rượu vang cấp bậc quá thấp, còn nữa, trang phục cùng mặt nạ mới đến rốt cuộc để ở chỗ nào? Ông chủ cung cấp cho chúng ta đêm nay muốn đích thân lại đây thị sát, cô ấy cư nhiên lúc này chơi trò mất tích với tôi, đây không phải muốn mạng người sao?”
Nghe nhân viên công tác ầm ầm không ngừng oán giận, Hạ Tiểu Bạch xoa xoa ấn đường, nói:“Chị bình tĩnh một chút.”
“Em nói chị làm sao mà bình tĩnh đây ô ô ô……”
“Đưa tay cho em.” Cậu nhóc rút ra chiếc bút trước túi, viết vào lòng bàn tay cô một dãy số, nói:“Thực phẩm cung cấp không đủ gọi số điện thoại này, trong vòng mười lăm phút sẽ đưa đến. Tủ chưa rượu số 7 còn có vài rương BeaujolaisNouveau của Pháp cùng PinotNoir của Nam Phi. Trang phục đã sớm tới rồi, ở phòng hóa trang mới xây số 1. Về phần ông chủ cung cấp, để Lisa đi tiếp đón một chút là được.”
Cô gái kia vạn phần sùng bái, hai mắt xúc động mà nhìn Tiểu Bạch, sau đó ôm cậu lại hôn cậu, nói: “Tiểu Bạch, chị yêu em chết mất, em thật sự là quá đáng yêu!”
Hạ Tiểu Bạch xoa xoa nước miếng trên mặt, nói: “Phụ nữ thật là phiền toái!”
Một màn này tất cả đều rơi vào mắt Lãnh Tư Thần cách đó không xa.
Đứa nhỏ này…… Rất có ý tứ, hơn nữa, không hiểu sao cho anh một loại cảm giác rất thân thiết……
Đại khái là đứa bé kia xác thật quá khiến người ta yêu thích…
Lúc Hạ Úc Huân vội vàng đuổi tới hiện trường, Tiểu Bạch cùng Lạc Lạc hai người chủ trì nhí đáng yêu này đang tuyên bố vũ hội bắt đầu.
Tiếp theo, Tiểu Bạch cùng Lạc Lạc xuống sân khấu, người chủ trì chuyên nghiệp lên sân khấu.
“Phía dưới, đàn ông số lẻ, phụ nữ số chẵn, chúng ta theo thường lệ sẽ rút ra tên mười vị khách nam mười vị khách nữ, mời nhóm khách quý được rút trúng số đi lên sân khấu!”
“Số 8, số 91, số 27, số 363……”
Rất nhanh, hai mươi vị khách quý bị rút chậm rãi lên sân khấu.
Cuối cùng còn sót lại hai người chưa đi lên.
Người chủ trì lặp lại thông báo: “Số 27! Vị khách số 27 cùng số 82 nghe được mời lên sân khấu!”
Sau vài lần liên tục thông báo, vẫn không có người đi lên, người chủ trì có chút chống đỡ không nổi nữa.
“Chú là số 27, vì cái gì không đi lên?”
Ngay lúc Lãnh Tư Thần đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình, bên tai đột nhiên vang lên tiếng trẻ con quen thuộc.
Ma cà rồng nho nhỏ vừa rồi đang đứng ở trước mặt anh, nhìn số trong tầm tay anh.
Lãnh Tư Thần lúc này mới phản ứng lại, chính mình cư nhiên bị rút trúng: “Xin lỗi, ta không chú ý số của mình.”
Ngửa đầu lên nhìn người như vậy thực không thoải mái, Tiểu Bạch ý muốn bò lên trên ghế, bất đắc dĩ thử rất nhiều lần đều không thành công.
“Cần giúp chứ?” Con ngươi Lãnh Tư Thần hiện lên một tia ý cười.
Tiểu Bạch bất đắc dĩ mà dang tay ra, cậu từ trước đến nay co được dãn được.
Khoảnh khắc cậu nhóc kia dang hai tay hướng về phía mình, Lãnh Tư Thần sửng sốt một chút, bởi vì vốn tưởng rằng cậu nhóc như vậy nhất định sẽ cậy mạnh không cần sự giúp đỡ của anh, không nghĩ tới thật đúng là co được dãn được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...