Cùng lúc đó, biệt thự Nam Cung Lâm.
Lâm Na kinh ngạc mà nhìn người da đen thân hình cao lớn ở trước mặt, nói: “Mike, ngươi nói cái gì? Đã có người động thủ trước?”
“Đúng vậy, lúc người của chúng ta đuổi tới, vừa lúc nhìn thấy cô ta bị ngất xỉu trói vào trong xe. Hơn nữa giống như còn nghe được bọn họ nói…… Người thuê bọn họ muốn đem cô ta đưa đi Indonesia làm kỹ nữ.” Mike dùng tiếng Trung sứt sẹo đúng sự thật báo cáo.
Lâm Na không thể tin nổi mà lắc lắc đầu, hoàn toàn không nghĩ tới bà thật vất vả hạ quyết tâm, tỉ mỉ bố trí, lại là loại kết quả này.
Vốn dĩ bà vẫn chưa xác định muốn rat ay với Hạ Úc Huân, nhưng, ngày đó bà vô tình nghe được Nam Cung Lâm cùng nam nhân kia nói chuyện, biết được Hạ Úc Huân cư nhiên là con gái Nam Cung Lâm cùng người phụ nữ kia.
Mà Nam Cung Lâm cư nhiên còn ở trong điện thoại nói muốn đem toàn bộ tài sản đều để lại cho Hạ Úc Huân.
A, bà cùng Tiểu Mặc ở bên cạnh ông ta nhiều năm như vậy, cư nhiên còn không bằng một cô gái vừa mới xuất hiện?
Vì tương lai bà cùng Tiểu Mặc, bà không thể lại chờ, bà cần phải trừ bỏ chướng ngại này.
“Ta đây lại bớt việc rồi!” Lâm Na cười lạnh một tiếng, lại không yên tâm hỏi, “Những người đó làm việc có thể tin được không? Nếu hỏng việc, lần sau lại động thủ có thể không dễ dàng như vậy.”
“Người bên kia ra tay rất nhanh, hiện tại đều đã xuất cảnh. Indonesia bên kia ta tương đối quen thuộc, có thể phái người đi điều tra một chút.” Mike đáp.
“A, xem ra lần này người động thủ tám phần chính là Bạch Thiên Ngưng kia, nếu không, trực tiếp giết cô ta là được, hà tất nghĩ ra thủ đoạn độc ác như vậy!” Lâm Na dừng một chút nhíu mày nói, “Cô ta hẳn sẽ không thể tự mình chạy về đây chưa? Nha đầu kia cũng không phải là người dễ chọc!”
“Điểm này ngài có thể yên tâm, tuyệt đối không có khả năng, đi đến nơi đó không phải tự sát thì cũng là bị đàn ông đùa chết.”
Lâm Na lúc này mới hài lòng gật gật đầu, vừa muốn nói chuyện, “Phanh ——” một tiếng, cửa phòng đột nhiên bị người từ bên ngoài phá ra.
Lâm Na lắp bắp kinh hãi, sau khi nhìn thấy là Nam Cung Mặc, thoáng nhẹ nhàng thở ra, lập tức để Mike đi đóng cửa phòng lại.
“Các người nói đó là ai? Là Hạ Úc Huân đúng hay không?” Hai tròng mắt Nam Cung Mặc bốc hỏa, vẻ mặt vô cùng kích động.
Lâm Na thoải mái mà cười đi qua: “Tiểu Mặc, con nói bậy gì đó?”
“Trả lời con, có phải hay không?” Nam Cung Mặc gằn từng chữ một hỏi bà.
Lâm Na chưa từng thấy dáng vẻ Nam Cung Mặc kích động như vậy, đứa nhỏ này từ nhỏ đến lớn đối với cái gì cũng chẳng hề để ý, mà hiện tại cư nhiên vì cô gái kia mà thành như vậy.
“Không phải, chỉ là một người không liên quan.” Lâm Na mặt không đổi sắc mà nói, cũng may vừa rồi không có nói tên họ.
“Không phải?” Nam Cung Mặc đột nhiên vọt tới bàn sách của bà lục lọi loạn.
“Tiểu Mặc, con làm cái gì nha?” Lâm Na chạy nhanh giữ chặt cậu, nhưng, đã không còn kịp rồi.
Xôn xao…… Một đống tư liệu lớn từ ngăn kéo rớt ra……
Có ảnh chụp Hạ Úc Huân, còn có toàn bộ tài liệu từ nhỏ đến lớn của cô.
“Vậy, đây là cái gì?” Hai tròng mắt Nam Cung Mặc phun hỏa cầm một ảnh chụp Hạ Úc Huân.
“Đó là…… Bởi vì gần đây Hạ tiểu thư cùng nhà chúng ta tương đối gần gũi, cho nên, mẹ cảm thấy cần điều tra một chút về cô ấy, con cũng biết, tình huống nhà chúng ta rất đặc thù……”
“Đủ rồi! Mẹ con muốn gạt con!” Nam Cung Mặc gầm nhẹ một tiếng xông ra ngoài.
“Mike, ngăn nó lại!” Lâm Na vội vàng nói.
Vốn đang lo lắng chuyện này bị Nam Cung Lâm biết sẽ có phiền phức, hiện tại có người giúp bà làm, quả thực là không thể tốt hơn, như vậy bà liền có thể hoàn toàn kê cao gối mà ngủ, bà tuyệt đối không thể để bất cứ ai cản trở cơ hội làm cô gái kia biến mất hoàn toàn lần này, cho dù người này là Nam Cung mặc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...