“Tôi thật sự rất rõ ràng a!” Nam Cung Lâm vẻ mặt nghiêm túc, nói:“Ai, tôi đứng ngoài cửa lâu như vậy, tiểu bảo bối, không mời tôi vào bên trong ngồi sao?”
Hạ Úc Huân đành phải bất đắc dĩ mà đem Nam Cung Lâm mời vào, sau đó tiến đến bên tai Âu Minh Hiên nhỏ giọng nói, “Mặc đã chạy đi đâu?”
“Để tôi tìm xem.” Âu Minh Hiên thở dài.
Trong phòng, Nam Cung Mặc tức giận đến một tay đem bức màn kéo xuống, vừa thấy ánh mắt Nam Cung Lâm nhìn Hạ Úc Huân, cậu liền biết ông đối với cô không có hảo tâm.
Cái gì ân cứu mạng, chẳng lẽ ông muốn lợi dụng cái này để Hạ Úc Huân lấy thân báo đáp? Nam Cung Mặc càng nghĩ càng kinh hãi.
Cô gái kia ngu ngốc như vậy, nhất định chơi không nổi Nam Cung Lâm, vạn nhất thật xảy ra chuyện……
Không thể, người khác cậu có thể mặc kệ không hỏi, nhưng Hạ Úc Huân, tuyệt đối không được!
-
Âu Minh Hiên đi tìm Nam Cung Mặc, phòng khách chỉ còn lại hai người Hạ Úc Huân cùng Nam Cung Lâm.
Nam Cung Lâm thu hồi vẻ mặt vui đùa, sắc mặt ngưng trọng nói, “Úc huân, đừng làm việc ngốc.”
Hạ Úc Huân cơ hồ là lập tức liền hiểu ra ý tứ của Nam Cung Lâm, nói: “Cám ơn Nam Cung tiên sinh quan tâm, tôi có chừng mực.”
“Vậy Âu Minh Hiên……” Nam Cung Lâm nhíu mày.
“Tôi cùng anh ấy không có gì.” Hạ Úc Huân lập tức nói.
“Chỉ mong…… Tiệc hôm đó tôi liền nhìn ra tiểu tử này đối với cô có chút ý tứ, tôi sợ cậu ta sẽ nhân cơ hội này đối với cô đưa ra yêu cầu quá đáng, cô nha đầu này lại cố chấp như vậy, thật đúng là sợ cô làm ra chuyện gì kinh thiên địa quỷ gì nữa.” Nam Cung Lâm nói.
Hạ Úc Huân bỗng nhiên trừng lớn hai mắt, cả giận nói, “Nam Cung tiên sinh, ngài đừng nói bậy, học trưởng tuyệt đối không phải người như vậy!”
Nam Cung Lâm bất đắc dĩ mà lắc đầu, “Lãnh Tư Thần có thể đả thương người vô hình, đối với cậu ta không thèm để ý người cùng sự vật từ trước đến nay không chút lưu tình, ra tay độc ác không để lối thoát. Nhưng, úc huân, tôi còn muốn nhắc nhở cô chính là, cái loại đàn ông nhìn như vô hại kỳ thật mới là nguy hiểm thực sự. Âu Minh Hiên người này tuyệt đối không phải dáng vẻ giống như cô thấy. Cô tiểu nha đầu đơn thuần, chọc đến hai người nhưng không một ai là dễ chọc.”
“Là ngài đem sự tình nghĩ quá mức phức tạp, tôi không cảm thấy bọn họ giống ngài nói.” Hạ Úc Huân thở phì phì mà cãi lại.
Nam Cung Lâm tẩy não không thành, vẻ mặt bất đắc dĩ cùng lo lắng.
Một lát sau, Nam Cung Mặc bị Âu Minh Hiên mang ra, khoảnh khắc nhìn thấy Nam Cung Lâm, cả người liền biến thành một con nhím nhỏ.
Hai người kia nơi nào có dáng dấp cha con? Rõ ràng là một tư thái kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt.
“Úc huân, mấy ngày nay phiền cô rồi.” Nam Cung Lâm nói lời cảm ơn.
“Không phiền không phiền, Mặc thực đáng yêu.”
Nằm ngoài dự liệu của Hạ Úc Huân, Nam Cung Mặc cư nhiên không nói hai lời liền cùng Nam Cung Lâm trở về, lại còn chủ động thúc giục cậu nhanh lên đi.
“Tôi không phải nằm mơ chứ!” Hạ Úc Huân lúc phất tay đưa tiễn còn có chút không dám tin tưởng.
Cô đều chuẩn bị sẽ có một hồi đại chiến……
“Học trưởng, vừa rồi ở trong phòng anh rốt cuộc nói với Mặc cái gì?” Hạ Úc Huân tò mò không thôi hỏi.
Âu Minh Hiên nhún vai, “Chưa nói cái gì, cậu nhóc kia đại khái cũng nhớ nhà.”
Anh xác thật chưa nói cái gì, anh chỉ là nói, cậu cũng biết ba cậu phong lưu thành tánh, cậu muốn ở lại cũng có thể, như vậy ba cậu liền có lý do mỗi ngày đi đến đây……
Hiện tại chân chính là thế giới của hai người, Âu Minh Hiên vạn phần chờ mong buổi tối đến.
Tiểu bảo bối, lần này còn bắt không được cô sao!
Lãnh Tư Thần, bất luận là thương trường hay tình trường, tôi muốn dùng một lần hoàn toàn đánh bại anh!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...