Bà Xã Muốn Trốn Tôi Sao ? Mơ Đi !
Minh Hạ hoàn hồn , đẩy người anh ra , bật người đứng dậy khỏi anh.
-Anh mơ tưởng sao ? Dù thế nào cũng được tôi quyết không đồng ý cuộc hôn nhân này !
- Vậy em làm gì ? Nói thử xem…! – Khắc Hàn dựa mình vào ghế lấy ly rượu hưởng thức
- Tôi…tôi sẽ bỏ trốn !
- Haha…với quyền lực của Vương Khắc Hàn , anh đây , em nghĩ em có thể trốn sao ?
- Anh..anh đừng có mà lên mặt …tôi đã nói trong cuộc đời này tôi sẽ yêu một người..và người đó là Vương Khắc Anh !
Lập tức cơ thể Minh Hạ ngã mạnh xuống ghế sô pha , cả người cô nằm dưới người Khắc Hàn . Cô hoảng sợ định vùng vẫy bỏ đi thì cả 2 đã bị anh khống chế . Cả 2 ánh mắt chạm vào nhau , Minh Hạ nhìn anh. Đôi mắt này đã khác , nó chứa sự căm phẫn tột cùng khiến người khác phải sợ , cả người cô hoàn toàn run rẫy trước anh.
-Buông..buông tôi ra ! – Minh Hạ nói
- Đừng bao giờ nhắc tên hắn trước mặt tôi ! – Khắc Hàn nói lạnh
Nhịp thở cô dồn dập , tim đập mạnh hơn . Con người này quả thật khác thường , mới lúc nảy còn đùa cợt chọc tức cô mà chỉ sau khi nghe tên của Khắc Anh liền thay đổi , đã trở nên lạnh lùng tàn khốc như muốn giết người vậy .
-Anh…! – Minh Hạ run sợ
- Cho đến giờ em vẫn chưa định hướng được mọi thứ sao ? Cho dù…bây giờ..tôi làm gì em..!
Khắc Hàn tiến sát người xuống cô , tay kéo sơ tia váy cô xuống . Gương mặt sát gần lại gần mặt cô , gần đến mức cô cảm nhận được hơi thở của anh .
-Thì chả ai dám nói gì đâu !
-Anh ..!
Minh Hạ giơ tay lên định tát vào gương mặt sở khanh này nhưng…sao cô không thể .
-Sao .. muốn đánh à..! – Khắc Hàn nhìn cô
- Tôi…! – Minh Hạ dao động
Gương mặt này sao lại giống ác quỷ hơn là thiên thần chứ. Đáng ra cô phải xuống tay nhưng sao cứ cứng đơ ra như vậy ? …Cô không xuống tay được là vì .. cô đang có cảm giác đánh người mà cô luôn thầm thương hay…vì cô không nỡ ..
-Không nỡ à ! – Khắc Hàn khẽ cười
- Anh…nghĩ sao vậy ? Tại anh…! – Minh Hạ ngồi bật dậy
Khắc Hàn nhìn cô , môi mím chặt , nghiến răng , nói :
-Đừng bao giờ làm tôi tức giận em không gánh nỗi đâu !
Minh Hạ nhìn anh run sợ , miệng mấp máy nói :
-Quả thật anh rất giống…A..!
Bộ váy trên người cô lập tức rách tẹt ra , Khắc Hàn uống ực ly rượu , ánh mắt cô nhìn anh run sợ , hai tay che lấy thân . Khắc Hàn tiến lại gần , đôi môi mạnh bạo hôn lấy môi cô , anh dồn hết sự tức giận vào đôi môi cô . Minh Hạ như bị lấy hết hơi thở , Khắc Hàn cảm nhận được liền rời khỏi đôi môi , anh di chuyển xuống cổ , xuống 2 bầu ngực căng tròn . Minh Hạ đau đớn , nước mắt dâng lên . Bỗng Khắc Hàn đứng lên, cởi bỏ hết quần áo . Minh Hạ nhân cơ hội liền định chạy vào một căn phòng nào đó hay chỗ nào đó để trốn nhưng chưa kịp trốn thì cô đã bị anh túm lấy kéo lại khiến cả người cô ngã vào lòng anh .
-Rất giống sao ? ..Nghe nói em không biết uống rượu mạnh giờ thì phận làm chồng anh sẽ tập cho em !
Khắc Hàn cầm chai rượu tu một hơi , rồi lấy tay bóp miệng cô ép cô uống bằng miệng anh . Độ cồn không hề nhẹ làm cho đầu óc cô choáng váng mọi thứ trở nên mờ ảo . Khắc Hàn mỉm cười bế cô lên phòng ngủ , đặt cô xuống giường một cách nhẹ nhàng , anh nhìn vào cơ thể quyến rũ của cô mà kìm chế không được liền tiến thẳng vào một cách thô bạo khiến cho Minh Hạ đau đớn la lên :
-A…đau ..đau quá !
- Đây chính là sự trả giá cho việc chọc giận tôi đấy !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...