Bà Xã Giả Vờ Yếu Đuối
Vì sao Hoắc Việt Bách lại biết chuyện này? Đây là bí mật mà ngay cả đàn anh cô cũng không nói! Thời điểm ông cụ muốn gả cô cho nhân vật lớn kia, cô mới có mười tuổi!
Khi nhân vật lớn đó đến tìm ông cụ, Diệp Mộc Châu không muốn gặp người này cho nên cố ý nói mình ngã bệnh.
Ông cụ yêu thương cô, quả nhiên không hề miễn cưỡng.
| Về sau mới biết được nhân vật lớn đó cũng không có hứng thú đối với cô.
Chẳng qua trước lúc rời đi người này có tặng cô một khối ngọc bội, nói là cho trẻ con chơi đùa.
Từ đó về sau Diệp Mộc Châu bắt đầu đối đãi với người chồng sắp cưới này như thể đối đãi với người lớn.
Vì sao Hoắc Việt Bách lại biết chuyện này? Không lẽ là có người lắm mồm?
Nếu như có người lắm mồm, cô nói mình không có chồng chưa cưới, anh có tin không?
Diệp Mộc Châu rơi vào trạng thái bối rối.
Hoắc Việt Bách híp mắt: “Sao vậy? Câu hỏi này rất khó trả lời sao?” Bé con không có lương tâm, xem ra là đã quên anh rồi.
Diệp Mộc Châu nhìn thấy sắc mặt của anh thì càng thêm chắc chắn tiếp theo đây Hoắc Việt Bách sẽ tính sổ!
Thôi được...!Bỗng nhiên cô nghĩ ra một biện pháp tuyệt hảo.
Diệp Mộc Châu nuốt nước bọt, trên mặt nổi lên một vệt đỏ hồng phơn phớt: “Đúng...!đúng là có một người chồng chưa cưới.”
Hoắc Việt Bách nghe vậy thì khẽ cong môi: “Vậy chồng chưa cưới của em đầu?”
Diệp Mộc Châu giật mình một cái!
Nhìn đi, Hoắc Việt Bách tìm đủ mọi cách để tìm ra tung tích người chồng chưa cưới của cô, tưởng là cô và người này chưa chấm dứt tình cảm!
Đường đường là ngài Cửu, tìm một người còn không dễ dàng sao?
Cô hơi run rẩy, sau khi hít sâu mấy hơi, lúc này mới mỉm cười nói: “Ngài Cửu à, anh ta đã chết rồi!”
Biểu cảm trên mặt Hoắc Việt Bách cứng đờ.
Diệp Mộc Châu hết sức trịnh trọng và nghiêm túc nói: “Cái người chồng chưa
cưới kia là do ông nội tự ý quyết định giúp tôi, nhưng lúc trước tôi chỉ xem người đó như một người có vai vể lớn hơn mình, mà người ta cũng chỉ xem tôi như con cháu! Về sau nghe nói người đó chết rồi, cho nên hiện tại tôi không có chồng chưa cưới!”
“Là người thì phải nhìn về phía trước, hiện tại tôi đã gả cho anh rồi.
Tôi tin tưởng chồng chưa cưới của tôi ở trên trời có linh thiêng thì nhất định cũng sẽ cảm thấy vui mừng!”
Dù sao cũng là chồng chưa cưới hợp cách, vậy thì hãy lặng lẽ làm một người chết.
Hơn nữa mấy năm nay nhân vật lớn đó còn cố ý biến mất, để cho bọn họ tìm kiếm lâu như vậy, cảm giác của Diệp Mộc Châu đối với người này cũng không tốt lắm.
Sắc mặt Hoắc Việt Bách hơi trầm xuống.
Quả nhiên là cho rằng anh đã chết.
Trong xe yên tĩnh một hồi lâu, Diệp Mộc Châu lặng lẽ ngẩng đầu, phát hiện sắc mặt của anh cũng không thay đổi gì.
Cô thở dài một hơi, xem ra chuyện này đã xong rồi đúng không? Hẳn là Hoắc Việt Bách không có hứng thú đối với người chồng chưa cưới “đã chết” kia của cô đâu nhỉ.
Diệp Mộc Châu liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, cười híp mắt nói: “Ngài Cửu, ngài có thể dừng xe ở đây một chút không, tôi muốn đi.”
Xe rít gào chạy ngang qua.
Hoắc Việt Bách chậm rãi nói: “Em cứ coi như tôi chết rồi đi, người chết không biết đỗ xe”
Vẻ tươi cười của Diệp Mộc Châu chợt cứng đờ.
"..” Cô nói chồng chưa cưới của cô đã chết, tại sao Hoắc Việt Bách lại muốn thể chỗ rồi?
Sự đồng cảm giữa những người đàn ông với nhau sâu sắc như vậy sao?
*
Tin tức nhà họ Giản nhận được bộ lễ phục Nguyệt Tực của cô Star đã lan ra khắp xã hội thượng lưu.
Hầu như những dòng họ có quan hệ tốt với nhà họ Giản hoặc có sản nghiệp liên quan đến thời trang đều nhận được thiệp mời của bọn họ.
Nhà họ Diệp cũng không ngoại lệ.
Diệp Mộc Châu nghe anh Ba nói địa điểm gặp mặt xong, có kinh ngạc: “Anh ở tập đoàn Diệp thị sao?”
Giọng điệu lười biếng của anh Ba cất lên: “Ừm, anh đến tập đoàn Diệp thị trút giận thay em”.
Diệp Mộc Châu suy nghĩ một lát, hình như gần đây Hoắc Việt Bách bề bộn
nhiều việc.
Hơn nữa từ ngày cô nói chồng sắp cưới của mình đã “chết”, anh không quá nguyện ý phản ứng với cô thì phải...
Vì vậy cô dứt khoát đi tìm đàn anh.
Hoắc Việt Bách cười lạnh một tiếng, vo hợp đồng trong tay thành một cục, nhắm mắt lại tĩnh dưỡng một lát.
“Lâm Khiếu Phương” “Ngài Cửu, anh có gì cần dặn dò sao?” “Đi tìm tiền bối Tri Hành, cảnh cáo lão Tam một chút” Dám cướp người trên đầu anh sao?
Anh Ba của cô ấy thì thế nào? Vậy mà lại cướp người ngay trước mặt chồng chưa cưới của cô!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...