Bà Xã Đừng Chạy

“Tổng giám đốc Lý, không thể cứ như vậy bỏ qua cho con bé kia! Qua cuộc nói chuyện của Rams ngày hôm nay, ánh mắt của mọi người nhất định sẽ dồn vào con bé kia, hơn nữa, những tác phẩm lúc trước của con bé đều sẽ bị tìm ra.” Joe phát điên đi thẳng vào phòng của Lý Trung Khải “Đến lúc đó mấy sản phẩm kia cũng sẽ bị lật tẩy! Tôi liền xong đời! Cậu không thể ngồi đợi người ta đánh chết được!”

Lý Trung Khải im lặng ngồi trên ghế của mình, đôi tay cầm cây bút máy, vẻ mặt khó lường, nhìn chằm chằm đoạn video trên máy tính, thật không nghĩ tới Tân Đồng một đêm có thể trở thành nhà thiết kế nổi tiếng, không phải cô nhóc này biết cách ngụy trang, mà là đằng sau lưng có người giúp......

“Tổng giám đốc Lý, ba anh yêu cầu anh tới gặp.” Thư ký Lý Trung Khải đứng ở cửa thông báo.

Anh ta ngẩng đầu lên, khẽ gật đầu ý đã biết, cơ thể vẫn duy trì động tác như cũ, lúc này ông già tìm anh nhất định là có liên quan đến tình hình Tống Thị gần đây, mà tìm anh ta chủ yếu là vì BTD.....Anh ta thu tầm mắt, tiếp tục quan sát đoạn video kia, có liên quan đến chuyện này không? Chẳng lẽ là do người đàn ông tên Trâu Thần kia? Không khí trầm thấp bao quanh căn phòng, ngay cả Joe vừa mới còn nhảy tưng lên cũng không dám động đậy......

Không khí lạnh lẽo qua đi, nhiệt độ thành phố A dần dần ấm lên, ngay cả đám mây trên trời cũng như muốn tới gần mặt đất một chút, ánh nắng ấm áp chiếu lên từng người đi trên đường.


“Không khí thật tốt!” Trần Duệ đứng dưới ánh mặt trời há miệng hít không khí trong lành.

“Ừ, nhưng mà gió hơi lớn một chút, nhanh lên, lát nữa sẽ không đến kịp buổi hội chợ việc làm!” Tân Đồng không yên lòng ôm túi của mình, sơ yếu lý lịch, tập tác phẩm, chứng chỉ giành giải thưởng.....Giống như đã mang đủ, gió xuân xen lẫn cảm giác chán nản thổi qua sợi tóc mềm mại của cô, cô có chút nóng nảy giơ tay vuốt mái tóc rối “Chúng ta đón xe đi, giao thông ở thành phố A thật sự khiến người ta không yên lòng!”

“Đợi một chút!” Trần Duệ lập tức tóm lấy cánh tay đang muốn hạ xuống của Tân Đồng, dưới ánh nắng mặt trời, giữa bàn tay phát ra ánh sáng chói mắt “Cậu đính hôn với Trâu Thần sao? Tại sao như vậy, sao không nói với mình một tiếng?” Nét mặt Trần Duệ rõ ràng hưng phấn, cố tình mang theo một chút oán trách “Mình đều móc tim móc phổi ra với cậu rồi, sao vậy, cảm thấy mình không xứng đáng tham gia sao?” Miệng vểnh lên.

Tân Đồng trừng to hai mắt, xác định mình không có nhìn nhầm, thu tay lại cẩn thận quan sát chiếc nhẫn kim cương trên tay, cảm giác rất quen, theo bản năng kéo sợi dây chuyền ra.

“Oa, nhẫn tình nhân” Trần Duệ lập tức nắm chiếc nhẫn trên sợi dây chuyền kia “Thì ra tiểu Đồng muốn cầu hôn? Thật là một ý tưởng táo bạo! Muốn đưa chiếc nhẫn này cho Trâu Thần sao?” Cô giơ chiếc nhẫn trên sợi dây chuyền lên, cố ý nháy mắt ra hiệu, vẻ mặt chế nhạo.

Tân Đồng kéo chiếc nhẫn trên tay cô về, lại thả vào bên trong người, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn ở ngón giữa, đây hẳn là một đôi, khóe miệng khẽ nhếch, không trách được hôm qua lúc cô ngủ tới nửa đêm luôn Cảm thấy người bên cạnh đang bận bịu làm gì đó, thì ra là......Giúp cô đeo nhẫn, sử dụng chiếc nhẫn của mình để thay vị trí của chiếc nhẫn trên sợi dây chuyền, chẳng lẽ muốn cô giúp anh đeo sao? Khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ ửng hồng.

“Khụ khụ, nghĩ gì vậy, nghĩ đến nỗi mặt đỏ rần!” Trần Duệ dùng cùi chỏ đụng vào người Tân Đồng, nhắc nhở mình vẫn còn ở bên cạnh.

“Mình đang gấp, nhanh lên một chút! Đừng chờ tới lúc đến nơi người ta đều đi hết rồi!” Tân Đồng giơ tay vẫy một chiếc taxi.


Bên trong hội chợ việc làm có rất nhiều người, vai kề vai không nhất định có thể chen vào, hơn nữa trước công ty lớn, có rất nhiều người xếp hàng, Tân Đồng vừa nhón chân nhìn tên công ty, vừa kéo Trần Duệ di chuyển một cách khó nhọc “Có thích hợp không?”

“Đợi một lát, mình thấy TK rồi! A, đây chính là tập đoàn quốc tế nổi tiếng, năm ngoái bọn họ mới thành lập chi nhánh ở Trung Quốc, không thể bỏ qua cơ hội này!” Trần Duệ lôi Tân Đồng chen vào trong bể người.

Xếp hàng gần nửa tiếng, rốt cuộc Tân Đồng có cơ hội nhìn thấy tập đoàn TK, lúc đưa sơ yếu lý lịch, cô hoàn toàn sửng sốt.

“Tiểu Đồng?” Vu Phi ngẩng đầu nhận sơ yếu lý lịch, nhìn sơ lược hình trong sơ yếu lý lịch, lại nhìn người ở trước mặt “Không phải cậu ở BTD sao? Mình còn tưởng mình nhận nhầm người?” Vu Phi đeo giày tây mang lại một vẻ nam tính, khí chất lạnh lùng, không giống như lúc còn học cấp ba, thậm chí là dịu dàng lúc trước.

Tân Đồng mím môi, không muốn nói nhiều về BTD, càng không biết nên biểu hiện khuôn mặt thế nào.

“Giám đốc Vu, lát nữa anh còn có cuộc họp.” Một nam thư ký cúi đầu nhắc nhở bên tai Vu Phi.


Vu Phi nhìn đồng hồ đeo tay, lại ngẩng đầu nhìn Tân Đồng còn đang lúng túng “Như vậy đi, cậu cứ để hồ sơ ở chỗ mình, mình xem xong sẽ liên lạc với cậu.” Dừng một chút nói tiếp “Tiểu Đồng, đừng quên chúng ta là bạn, có chuyện gì nhớ tìm mình.” Câu nói sau cùng có chút bất đắc dĩ, rồi lại đè nén tình cảm, có lẽ sau khi tốt nghiệp trung học, mọi việc đều đã định như vậy, nhưng mà, nhiều năm cố gắng như vậy, thật sự phải buông tay sao?

Tân Đồng gật đầu một cái, cảm giác giống như tránh được một kiếp nạn, xoay người rời đi.

Trần Duệ đi phía sau cô nói to “Còn có hồ sơ của tôi, xin hãy nhận lấy hồ sơ của tôi!” Cô cố gắng lướt qua Tân Đồng, đưa hồ sơ tới tay Vu Phi.

“Được rồi, người ở phía sau xin hãy đưa hồ sơ tới, sau khi chúng tôi xem xét sẽ mau chóng thông báo cho mọi người!” Vu Phi đứng lui về phía sau một bước, để hai thư ký ở bên cạnh cầm giúp hồ sơ.

Cách rất nhiều người, cậu ta hơi mong đợi nhìn bóng dáng Tân Đồng đang chậm rãi rời đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui