Trước mắt cô là một đổi tra nam và tiện nữ Anh Thư và Hoàn Vũ.
Họ đang hôn nhau ngay trong chính căn nhà mà Nhã Thanh đã mua cho cho hắn ta.
“ Anh và chị hai đang làm gì vậy? Hai người đang làm gì vậy hả?” thấy cảnh tượng trước mắt, cô không thể nào tin vào mắt mình là Hoàn Vũ đã phản bội cô
“ Em về rồi hả? Sao sớm vậy? Tối qua có vui không?” thấy cô em gái bé bỏng của mình về, cô ta liền buông môi cô ta ra khỏi mỗi hắn nhưng vẫn ôm eo và dựa vào hắn nói
“ Tối qua em nhớ là em nhờ chị dìu em về phòng vì em mệt quá, không đi được, nhưng tại sao sáng nay em lại ơi phòng một nam nhân lạ mặt? Có phải là chị cố tình không?”
“ Em đang nói gì vậy chứ? Chị không hiểu”
“ Chị không hiểu sao? Vậy chị giải thích sao về chuyện chị và chồng của em thân mật ngay trong căn nhà của em?”
“ À đây hả, sẵn chị cũng nói luôn, chị và Hoàn Vũ đang quen nhau, tụi chị quen nhau được 1 năm rồi.
Và chuyện tối qua á cũng là chị và Hoàn Vũ lập kế hoạch để gài bẫy em đó.
Hôm qua em có cảm thấy sung sướng không, em gái yêu của chị?”
“ Chị....vậy là 1 năm qua là anh cắm sừng tôi hả? Tại sao hai người lại đối xử với tôi như vậy? Tôi đã làm gì sai mà hai người lại làm vậy hả?” cô gào thét
“ Cô đã làm gì mà chúng tôi phải làm như vậy à? Cô nhìn lại đi, tôi cũng là con gái của nhà họ Lưu mà tại sao lại không được đồng cắc bạc nào cả, trong khi cô , cô sống trong nhung lụa, được cha bảo bọc từ nhỏ đến lớn, được nuông chiều như công chúa, người hầu luôn luôn bên cạnh, hầu hạ từng chút một, bây giờ tôi chỉ cướp đi người cô yêu thì có gì to tát chứ? Vả lại anh ấy cũng đâu có yêu cô.
Ngay từ đầu, anh ấy tiếp cận cô chỉ vì cái gia sản nhà cô thôi.
Bây giờ cô đã gả cho anh ấy rồi, gia sản nhà cô trước sau gì cũng thuộc về tay anh ấy mà thôi, đúng không anh yêu?” cô ta vừa nói vừa lấy tay sờ mó khắp người Hoàn Vũ
“ Anh....cô ta, nhưng gì cô ta nói là thật chứ?” cô hoang mang chỉ tay vào mặt Anh Thư và hỏi Hoàn Vũ
“ Đúng vậy, những gì Thư Thư nói đều đúng cả.
Tôi đâu có yêu cô, tôi chỉ yêu cái gia sản bạc tỷ nhà cô thôi, người tôi yêu chính là Thư Thư.
Bao nhiêu lâu qua, tôi quá chán nản khi ở cạnh cô rồi, bây giờ tôi cần phải tự giải thoát bản thân.
Thời gian ơi bên cô, coá bao giờ cô cho cô đụng vào người cô không? Đàn ông thì người ta cũng phải có ham muốn chứ, lúc nào cô cũng giữ cho mình trong sạch, lúc nào cô cũng nói đến đêm Tân hôn mới cho mọi thứ, tôi quá chán với câu nói đó của cô rồi.
Anh Thư luôn đáp ứng mọi nhu cầu của tôi.
Bên cô ấy tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Mọi thứ cô đều biết hết rồi, cô muốn ly hôn thì ly hôn.
Mà ly hôn thì cô cũng cần phải chia một nửa tài sản cho tôi chứ không phải nói đi là đi nhé” hắn ta vừa nói vừa hôn lên mái tóc của Anh Thư
“ Hai...hai người được lắm.
Rồi tôi sẽ trả thù, hãy chờ đó.
Bao lâu nay tôi đã nhìn lầm anh rồi” cô nói rồi tức giận bỏ đi
Bên ngoài trời mưa tầm tả, người ta thấy một cô gái hết người ướt nhem, buồn bã đi dưới trời mưa lạnh buốt.
Nhã Thanh đang nhớ lại những khoảnh khắc vô cùng Hoàn Vũ vui đùa bên nhau, nhưng khi trời mưa như thế này đều có hắn che cho cô không bị ướt, hắn luôn bảo vệ cô ừng chút một.
Cô đã tưởng cô đã gặp đúng người đúng thời điểm, vậy mà bây giờ hắn quay lại lật mặt với cô, lại còn đi ngoại tình với chị kế của cô và cùng chị ta lập kế hoạch gài bẫy cô để cô mất đi đời con gái của mình.
Tại sao vậy chứ? Hắn bước vào cuộc đời cô rồi lại phản bội và ra đi như vậy, vậy thời gian qua hắn coi cô là gì? Là món đồ chơi hay cái máy ATM tự động để hắn muốn lấy tiền tiêu xài lúc nào cũng được.
Bây giờ tâm trí cô rối bời, cô không ngờ người đàn ông cô yêu thương bao nhiêu lâu nay lại là loại người vô liêm sỉ như vậy.
Bỗng có một chiếc xe Ferrari màu đen chạy đến và đậu kế bên cô.
Tài xế xe ấy không ai khác chính là Hách Trần Phong.
Từ xa anh đã thấy bóng dáng cô gái đêm hôm qua đi dưới trời mưa to như thế này.
Anh sợ cô bị cảm lạnh nên quyết định đi đến để đưa cô về nhà an toàn.
Anh hai kính xe xuống và hỏi:
“ Này cô, đi đâu mà thẫn thẫn thờ thờ vậy? Nhà cô ở đâu? Để tôi chở cô về”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc bên cạnh, cô quay đang thì thấy người đàn ông tôi qua cùng mình ơi khách sạn.
Cô thầm nghĩ:
“ Trời đất ơi, nay là ngày gì vậy trời, sao gặp toàn chuyện gì đâu không vậy?” Rồi nói với anh:
“ Không cần đâu, bây...bây giờ tôi cũng không biết phải đi đâu nữa”
“ Vậy cô đến nhà tôi ở tạm đi.
Dù sao nhà cũng có mình tôi ở, chán lắm”
“ Nhưng....nhưng như vậy có phiền anh quá không?”
“ Không đâu, về nhà tôi đi cho tôi có người bầu bạn”
“ Vậy phiền anh cho tôi ở vài ngày nhé, trong thời gian đó tôi sẽ tìm phòng trọ”
“ Cô ở bao lâu cũng được”
“ Cảm ơn anh nha”
“ Không có gì đâu, lên xe đi”
“ Ừm” nói rồi cô liền đi qua ghế phụ kế bên mở cửa bước vào xe
“ Bước đầu thành công, hehe” anh nghĩ thầm và lái xe mất hút giữa dòng xe đông đúc ấy
***************************************************
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...