Bà Xã Của Ảnh Đế

Hoắc Lăng vừa đi, tâm tình Tần Thi Nghi liền nhẹ nhàng tự tại hơn nhiều. Tuy rằng thân đang tha hương ở nơi đất khách quê người, trời xa đất lạ (lạ nước lạ cái), đúng là có hơi lúng túng. Nhưng điều khiến Tần Thi Nghi không lo lắng nhất chính là thích ứng với hoàn cảnh mới. Hơn nữa thời điểm khó khăn hơn cô cũng đã vượt qua, ví dụ như lúc vừa mới tỉnh lại sau tai nạn giao thông, cô tứ cố vô thân đối diện với thân phận và hoàn cảnh xa lạ, ứng phó với người nhà xa lạ, cố gắng giả dạng dáng vẻ của một người khác, cẩn thận che dấu linh hồn đã bị thay đổi, sợ nhất cử nhất động bị nhìn ra manh mối...

Đối lập với nửa tháng trước kinh hồn táng đảm, Tần Thi Nghi cảm thấy tâm cảnh hiện tại của cô có thể nói là cường đại (lớn mạnh) rồi, tha hương nơi khách quê người thì tính gì?

Dù sao có bánh bao nhỏ ấm áp thời thời khắc khắc ở bên cạnh cô, huống hồ bây giờ cô là thiếu phu nhân nhàn nhã quý giá lại có tiền, tay cầm thẻ của ông xã miễn phí, muốn tiêu tiền như nước cũng không phải nói chơi, càng miễn bàn đến chuyện thích ứng hoàn cảnh lạ lẫm.

Trước mắt Tần Thi Nghi không thiếu nhất chính là thời gian cùng kiên nhẫn.

Buổi chiều không bị ông xã miễn phí quấy rầy, Tần Thi Nghi và con trai trôi qua rất phong phú. Sau giấc ngủ trưa, hai mẹ con dắt nhau ra quảng trường Hoắc Lăng chỉ, dù sao cũng không có chuyện gì làm, Tần Thi Nghi không dám lái xe, hai mẹ con tay nắm tay chậm rãi tản bộ trên quảng trường.

Tháng bảy tháng tám, trong nước đang là giữa mùa hè nóng bức khó chịu, sang tới đầu bên kia trái đất lại là khoảng thời gian thành phố này ấm áp thoải mái nhất, phong cao khí sảng (gió mát, không khí thoáng đãng), mặt trời trên cao, ánh nắng chiếu xuống người không hề tạo cảm giác nóng rực mà là một loại cảm giác ấm áp, hạnh phúc giống như được mặc vào thêm chiếc áo lông mềm mại. Ở dưới ánh sáng mặt trời, lười biếng phơi nắng một ngày cũng không cảm thấy nhàm chán.

Tần Thi Nghi làm đúng như vậy, cô lôi kéo Thịnh Dục Kiệt, ngôi trên ghế dài ở quảng trường tiêu tốn thời gian hơn nửa buổi chiều.

Bên kia quảng trường là đường bờ biển xinh đẹp, nghe nói nhìn gần không có gì đặc biệt. Nhưng ngồi trên quảng trường, quan sát từ phía xa đúng là một phen cảnh đẹp.

Thời điểm theo đường cũ quay về, thành phố xa lạ dường như vẫn khiến người ta xem không đủ, hai mẹ con chậm rãi từ từ bước từng bước tản bộ. Khi hai mẹ con về đến nhà mặt trời đã ngả về tây, bầu trời đang lúc hoàng hôn.

Bên này Tần Thi Nghi và Thịnh Dục Kiệt vừa đến cửa nhà, bên kia Tiểu Trương cũng nắm chặt thời gian từ trên tầng xuống: "Chị Tần, bây giờ chuẩn bị bữa chiều luôn ạ?"

Tần Thi Nghi vừa mở cửa, vừa hỏi Tiểu Trương: "Ngô tiên sinh có nói mấy giờ trở về lấy cơm không?"


"Anh ấy nói khoảng sáu giờ."

Tần Thi Nghi nhìn thời gian, năm giờ, lập tức nghiêng người để Tiểu Trương bước vào nhà trước, dặn dò nói: "Vậy em nắm chặt thời gian."

"Vâng." Tiểu Trương cười trả lời: "Em nấu canh ở trên tầng rồi, giờ xào thêm vài món ăn nữa là xong."

"Ừ." Tần Thi Nghi cười, quay đầu nhìn về phía Thịnh Dục Kiệt vẫy tay, cô vừa đi tới phòng khách, vừa nói: "Bảo bối, chúng ta đi gọi video cho bà nội nhé, để tránh cho bà nội quá nhớ thương con."

Hiện tại là năm giờ chiều, trong nước chẳc hẳn đang là buổi sáng.

Thịnh Dục Kiệt tự mình thay dép lê, lon ton chạy theo phía sau Tần Thi Nghi.

Kỳ thật Tần Thi Nghi và Thịnh phu nhân không có nhiều chuyện để nói, hơn nữa người Thịnh phu nhân quan tâm nhất không phải là cô, trò chuyện lúc mở đầu xong, Tần Thi Nghi liền đem điện thoại giao cho Thịnh Dục Kiệt. Cậu nhóc rúc vào sô pha, ôm di động cùng Thịnh phu nhân gọi video hơn nửa tiếng đồng hồ, cũng không biết hai bà cháu lấy đâu ra nhiều chuyện để nói như vậy.

Hơi nhàm chán Tần Thi Nghi liền mở TV xem.

Tần Thi Nghi chưa từng xem phim Âu Mỹ, trên thực tế sản phẩm phim trong nước cô cũng ít xem. Cô không có nhiều hứng thú xem phim truyền hình lắm, mở TV cũng không biết nên xem gì, chỉ có thể cầm điều khiển từ xa không ngừng đổi kênh.

Thay đổi kênh một vòng, cuối cùng Tần Thi Nghi dừng lại ở một tiết mục tin tức giải trí. Hình như cô nhìn thấy trên màn hình thoáng lướt qua gương mặt đã tạm coi là quen thuộc của người nào đó, tay cầm điều khiển từ xa liền dừng một chút, ông xã miễn phí lên tin tức giải trí?


Đối với chuyện ông xã miễn phí là minh tinh, Tần Thi Nghi hiện tại chưa có nhiều cảm nhận chân thực, cô chưa bao giờ theo đuổi thần tượng, nên không biết người đàn ông kia có sức hút khiến người khác điên cuồng. Vài lần tiếp xúc với Hoắc Lăng cũng đều bí mật, đối phương hoàn toàn dỡ xuống hào quang minh tinh, không còn là chúng tinh phủng nguyệt (các chòm sao vây quanh mặt trăng). Dứt bỏ những danh hiệu cùng ưu điểm gì đó, bản chất Hoắc Lăng cũng là người bình thường, cũng có vui giận thích ghét, thất tình lục dục.

Đối diện với Hoắc Lăng sống sờ sờ như vậy, trong lòng Tần Thi Nghi thật đúng là không đem đối phương trở thành đại minh tinh cao cao tại thượng, xa xôi không thể với tới.

Bây giờ bất ngờ nhìn thấy mặt Hoắc Lăng xuất hiện trong tiết mục tin tức giải trí, tâm tình của Tần Thi Nghi không khỏi có chút chuyển biến, trước nay cô quen toàn người bình thường, bỗng nhiên bên cạnh xuất hiện người trở thành nhân vật đề tài, loại cảm giác này thật sự có chút mới lạ.

Không cần tiếp tục chuyển kênh, nháy mắt Tần Thi Nghi liền quyết định xem tin tức về ông xã miễn phí. Sợ quấy rầy đến Thịnh phu nhân và anh bạn nhỏ gọi video, Tần Thi Nghi chỉnh âm lượng TV xuống mức thấp nhất, rồi mới đặt điều khiển từ xa xuống.

Mặt Hoắc Lăng ngoài lúc lướt qua TV, sau đó liền chậm chạp không xuất hiện, người dẫn chương trình đang đưa tin về một minh tinh nước ngoài Tần Thi Nghi không biết.

Đại khái ban nãy chỉ là thông báo trước tin chính, đưa tin chính thức còn phải đợi phía sau mới chiếu.

Tần Thi Nghi dứt khoát đem tiết mục này trở thành bài luyện nghe tiếng Anh, không cần xem phụ đề, người dẫn chương trình nói một câu, trong đầu cô liền có thể tự động phiên dịch thành nghĩa tiếng Trung. Loại cảm giác này thật sự quá hạnh phúc.

Vì thế Tần Thi Nghi mười phần kiên nhẫn chờ đợi, mặt người nào đó cuối cùng cũng hoàn toàn xuất hiện ở trước TV. Chỉ là khi nhìn thấy Hoắc Lăng đứng bên cạnh cô em tóc vàng mắt xanh nóng bỏng, mặt Tần Thi Nghi đang hứng thú bừng bừng bỗng chốc cứng đờ.

Xem thời gian nói là ảnh chụp đêm qua, đêm khuya tĩnh lặng, dưới ánh đèn mờ nhạt, trai đơn gái chiếc, tư thế ái muội, ngay cả tiêu đề tin tức cũng không hề keo kiệt, từ hàng chữ "Tình yêu được công khai ngoài ánh sáng" liền có thể hiểu chụp được bức ảnh này, đối với mọi người là chuyện hưng phấn đến mức nào.

Hiện tại Tần Thi Nghi thật sự không hề tức giận vì bị phản bội, tuy rằng Hoắc Lăng là ông xã miễn phí của cô, nhưng trên thực tế hai người không có nhiều quan hệ lắm, bản thân nguyên chủ và anh cũng không có tình cảm gì, nếu bên ngoài anh thật sự có người khác, hảo tụ hảo tán không phải là không thể.


Nhưng mà đối với loại hành vi đã ăn trong bát lại nhòm trong nồi của Hoắc Lăng, Tần Thi Nghi cảm thấy mình có tư cách để khinh bỉ.

Nói cái gì đêm qua có việc, rõ ràng chính là đi hẹn hò cùng cô em! Có thời gian hẹn hò, nhưng lại không có thời gian ra sân bay đón con trai. Thậm chí còn vì ở cùng cô em xinh đẹp, mà vứt luôn con trai ruột vừa mới tới nước Mỹ sang một bên, quả thật không phải người!

Tần Thi Nghi ở trong lòng liệt kê từng cái, có đủ các loại hành vi phạm tội của người nào đó, càng nghĩ càng cảm thấy đau lòng cho bánh bao nhỏ. Con trai cô ngoan ngoãn đáng yêu chọc người thương tiếc như vậy, sao lại gặp phải một người ba vô trách nhiệm thế chứ!

Tần Thi Nghi tâm tình bi phẫn, không phát hiện ra anh bạn nhỏ vốn rúc vào sô pha, toàn tâm toàn ý cùng Thịnh phu nhân gọi video, không biết đã tắt video từ khi nào. Khuôn mặt nhỏ căng chặt, mặt không biểu tình nhìn TV.

Thời điểm Tiểu Trương từ phòng bếp đi ra, liền nhìn thấy hai mẹ con gắt gao nhìn chằm chằm TV, biểu tình nghiêm túc giống hệt nhau, lập tức hoảng sợ. Tiểu Trương cho rằng xảy ra chuyện lớn gì, ánh mắt cũng hướng lên TV xem. Nhưng hình ảnh phía trước đã cắt ra, người dẫn chương trình đang giới thiệu Hoắc Lăng cùng thân phận người phụ nữ anh bí mật hẹn hò.

Bởi vì theo đuổi thần tượng là siêu sao quốc tế, vòng giao hảo bao gồm cả một đám minh tinh Âu Mỹ, nên Tiểu Trương cũng đi theo bổ sung rất nhiều kiến thức về minh tinh Âu Mỹ. Lúc này nhìn thấy hình ảnh cô em tóc vàng mắt xanh xuất hiện trên TV. Tiểu Trương hơi cố gắng liền nhớ ra: "Ồ, đây không phải là Elissa sao?"

Tần Thi Nghi vốn không chú ý tới Tiểu Trương, nghe được lời này cũng quay đầu nhìn sang: "Em biết cô ta?"

"Mấy năm nay Elissa rất nổi tiếng đó. Tuy rằng không phải diễn vai nữ chính, nhưng mà bộ phim điện ảnh cô ta diễn đã đại thắng phòng bán vé. Chắc hẳn rất nhanh có thể chen vào một đường. Chẳng qua..." Tiểu Trương dừng một chút, hơi ngượng ngùng nói: "Em biết cô ta, bởi vì cô ta được xưng là nữ nghệ sĩ Âu Mỹ mê muội Tam thiếu gia nhất trong giới. Từ hai năm trước Tam thiếu gia sang bên này phát triển, Elissa liền trong sáng hoặc ngoài tối ném không ít cành oliu về phía Tam thiếu gia."

Tiểu Trương không thích Elissa, minh tinh Âu Mỹ tác phong hào phóng, Elissa không hề che dấu ý đồ của cô ta đối với nam thần, cứ thời thời khắc khắc mơ ước da thịt/thân thể nam thần nhà mình, còn thường xuyên ở trước mặt công chúng thổ lộ một phen tình ý, là phụ nữ đều thích không nổi.

Đương nhiên, Tiểu Trương không thích Elissa, nhưng ở trước mặt Tần Thi Nghi nói này mấy câu này không phải chỉ vì tâm tư của bản thân. Suy cho cùng hiện tại nam thần đã cưới vợ sinh con, tuy rằng vẫn luôn giữ mình trong sạch, nhưng nếu không chịu nổi mị lực quá lớn, nhất định sẽ trêu hoa ghẹo nguyệt.

Mê muội bình thường kỳ thật không hề có sức uy hiếp, dù sao cũng không tiếp xúc được với nam thần, chỉ có thể liếm liếm bình. Mà cứ tính là có thể tiếp xúc với nam thần, cũng không dám dùng gan chó thật sự đem người hạ gục, giống như Tiểu Trương cô thấy nam thần chỉ dám ở trong lòng thét chói tai thôi.

Nhưng mà tiểu yêu tinh Elissa không giống, Elissa cũng là diễn viên, không ít chỗ liên quan đến nam thần. Có câu nói nói rất đúng, không có cọc nhân duyên nào không phá được, chỉ có tiểu tam không đủ nỗ lực, tiểu yêu tinh lớn lên không tồi, hơn nữa lòng vốn mang ý xấu, nếu cứ tiếp xúc nhiều với nam thần, khó đảm bảo ngày nào đó xảy ra chuyện.


Tiểu Trương nói mấy câu này là vì muốn cảnh tỉnh Tần Thi Nghi.

Chỉ là Tiểu Trương không ngờ mấy câu nói này cực kỳ hiệu quả, người được nhắc nhở ngay lập tức nghiến răng nghiến lợi.

Thì ra mấy năm trước đã dính dáng? Chẳng lẽ người nào đó vứt nhà bỏ con, sống chết phải tới nước Mỹ phát triển, vì thoả mãn nụ cười người đẹp?

Tần Thi Nghi không nhịn được bắt đầu động não.

Anh bạn nhỏ ngồi trên sô pha nghe được lời này, miệng nhỏ mím lại, lông mày càng nhíu chặt gần như có thể kẹp chết con ruồi, quay đầu nhìn về phía Tiểu Trương.

Tiểu Trương bị ánh mắt anh bạn nhỏ nhìn đến ngẩn ra, theo bản năng lui về sau một bước. Đợi khi phục hồi tinh thần Tiểu Trương có chút muốn che mặt lệ ròng chạy đi. Sao mình có thể sợ thành như vậy!

Con trai nam thần tuy rằng có tư chất tổng tài bá đạo, nhưng giờ vẫn chưa phải là tổng tài bá đạo mà. Tiểu Trương cô sao có thể bị anh bạn nhỏ tuổi chỉ bằng số lẻ tuổi mình doạ nạt chứ!

Tự khắc sâu cảnh tỉnh một phen, Tiểu Trương vừa định bình thường đối diện với anh bạn nhỏ, thì chuông cửa bỗng nhiên vang lên. Tiểu Trương vừa vặn tranh thủ cơ hội đi mở cửa để tránh khỏi ánh mắt của anh bạn nhỏ.

Tiểu Trương ân cần đón người vào: "Ngô tiên sinh, đã trở lại? Đồ ăn chuẩn bị không sai biệt lắm, anh chờ tôi một chút."

Ngô Triết gật đầu, không nghe thấy giọng Tần Thi Nghi và Thịnh Dục Kiệt, liền hỏi: "Mẹ con Tiểu Kiệt đang làm gì thế?"

"Đang xem tin tức giải trí đó, đúng lúc có đưa tin về Elissa."

"Elissa?" Ngô Triết nghĩ đến cái gì, sắc mặt biến đổi. Vốn dĩ không định đi vào, lúc này lại vội vàng cởi giày vào nhà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui