Tin tức này vừa ra rất nhanh truyền thông trong nước Singapore lan truyền rộng rãi, nhanh chóng lên tất cả trang web tập chí lớn, trong khoảng thời gian ngắn, điểm “nhấn” từ từ đi lên.
Cha mẹ Quan và Giản Mộng Ngữ đều thấy được, ngoại trừ cha Quan tương đối xác định không để ý tới, Trình Nhã Chi cùng Giản Mộng Ngữ tâm tình đều thật không tốt, đây không phải rõ ràng để cho hai người một cái tát sao?
"Tức chết tôi rồi! Xú tiểu tử đây là có tâm muốn cùng tôi đối nghịch!" Trình Nhã Chi vô cùng tức giận.
"Dì Trình, con vẫn là đi thôi, ở chỗnày chỉ làm người ta chán ghét thêm thôi." Giản Mộng Ngữ cúi đầu lau nước mắt, một bộ lê hoa đái vũ đáng thương.
Giả bộ yếu ớt không thể nghi ngờlà điểm mạnh của cô ta, cũng tranh thủ đồng tình của bà.
"Mộng Ngữ, con cứ như vậy nhận thua sao? Chẳng phải là vừa vặn lại để cho người phụ nữ kia như nguyện?" Trình Nhã Chi ngược lại là một lòng đều muốn Giản Mộng Ngữ trở thành con dâu của bà.
"Dì, anh Hạo Lê nói không thích con.
.
." Giản Mộng Ngữ khóc đến nước mắt lượn quanh.
Trình Nhã Chi cầm chặt tay của cô ta, "Đứa nhỏ ngốc, trong miệng đàn ông thích là không thích, sao có thể đơn giản tin tưởng, nói không chừng A Lê chẳng qua là nhất thời cao hứng, qua chuyện này thì tốt rồi."
"Vạn nhất anh Hạo Lê đối với người phụ nữ kia là nghiêm túc thì sao?" Giản Mộng ngữ lo lắng chính là cái này.
"Đứa nhỏ này, con đối với chính mình muốn có lòng tin, không thể để người khác hủy diệt uy phong của mình, dì với bác trai vĩnh viễn đều là chỗ dựa vững chắc cho con, cũng chỉ thừa nhận con là con dâu duy nhất của chúng ta, A Lê sớm muộn gì cũng nhận rõ chuyện này."
Trình Nhã Chi tận tình khuyên bảo, cũng chính là bởi vì bà khư khư cố chấp đối với Giản Mộng Ngữluôn chính xác dẫn dắt, mới khiến cho đường tình của Quan Hạo Lê và Tiết Giai Ny tràn đầy nhấp nhô.
Giản Mộng Ngữ hít mũi một cái, sau khi được dì Trình chỉ điểm, trong lòng cô có chút dao động liền vững chắc.
Tương lai tất cả đều không biết, cô ta không thể liền bỏ qua như vậy, ai thua ai thắng vẫn không nhất định đâu!
Sau khi nghĩ thông suốt, tâm tình cô ta tốt hơn nhiều, liền cùng Trình Nhã Chi một chỗ tính kế, hai phụ nữ ngồi trong phòng khách líu ríu trò chuyện, cha Quan bởi vì thân thể không khỏe, trước hết lên lầu nghỉ ngơi.
Đối với cách làm của vợ, ông không phải là không biết, cũng không ngăn cản, ông tin tưởng đối với hôn nhân con trai mình nó tự có lựa chọn, người bên ngoài dù trộn lẫn như thế nào, cũng là không làm nên chuyện gì.
Suy nghĩ một chút, vẫn là nhắn tin đầu tiên cho con trai: Mẹ con cùng Tiểu Ngữ bên kia, đừng phớt lờ, nên để ý một chút.
Quan Hạo Lê chợt nhìn đến tin nhắn này, còn có chút ngây ngẩn cả người, cha anh lại đứng bên anh? Xem ra chính mình thật sự phải cẩn thận ứng phó rồi.
Chỉ một Giản Mộng Ngữ thì không có khả năng tạo nổi sóng gió gì, nhưng tăng thêm mẹ anh, vậy không thể nói trước rồi.
Vì vậy, cẩn thận một chút dù sao vẫn không sai.
******
Xã hội bây giờ, tin tức với tốc độ truyền bá là nhanh nhất, Tiết Giai Ny tự nhiên cũng nhìn thấy Quan Hạo Lê tổ chức hợp báo, thấy anh trịnh trọng giải thích chuyện này, trong lòng cô oán giận cũng giảm đi một chút, dù sao là anh lừa gạt mình trước đây.
Nếu như sớm đi nói với mình, nhất định sẽ ít đi rất nhiều phiền toái.
Về phần anh trước mặt các phóng viên công khai thừa nhận vị hôn thê của mình là một người khác hoàn toàn, Tiết Giai Ny tỏ vẻ im lặng không nói, cô mới tuyệt đối không nhận là mình đâu, mới không cần tự mình đa tình đâu! ╭(╯╰)╮
Quan Hạo Lê gọi điện thoại cho cô, cô một cuộc cũng không có nhận, coi như là hiểu lầm, vậy cũng là chính bản thân anh tạo thành!
Huống chi anh ấy gạt mình và một phụ nữ khác ở chung, đó chính là anh ấy sai! Đương nhiên không thể dễ dàng tha thứ cho anh ấy như vậy!
Cuối tuần là ngày dự tính sinh em bé của Cát gia, hai người liền cách vài ngày, cô đã đáp ứng hai cô ấy phải đi về cùng hai người rồi, đơn giản thu thập mấy bộ quần áo, liền lên máy bay trở về.
Lúc ở phi trường, trong đại sảnh thấy Quan Hạo Lê xuất hiện ở trước mắt cô, liền hiểu được mình lại bị gạt rồi, còn nói phái lái xe tới đón cô, rõ ràng là cố ý đi!
"Nini..."
Quan Hạo Lê cười đùa tí tửng hẳn lên, nhanh nhẹn tiếp nhận hành lý trong tay cô.
"Tránh ra!"
Tiết Giai Ny căn bản sẽ không cho anh sắc mặt tốt, là anh lừa gạt mình trước, đáng đời!
"Nini, anh cùng Giản Mộng Ngữ thật sự không có gì, anh đã cùng cô ta nói rõ, anh vĩnh viễn đều không có khả năng thích cô ta, người anh yêu là em."
Quan Hạo Lê vội vàng giải thích nói, không có nói trước chuyện đó với Giai Ny đúng là anh không tốt.
"Ở đây là sân bay, người đến người đi đấy, anh không sợ mất mặt, nhưng tôi vẫnsợ!"
Tiết Giai Ny tức giận trừng mắt anh một cái, cất bước đi lên phía trước.
Quan Hạo Lê giật mình, buông hành lý trong tay ra, bước đi đến trước mặt cô, quỳ xuống, từ trong túi tiền móc ra nhẫn kim cương chuẩn bị để cầu hôn.
Vốn là anh ý định tìm nơi lãng mạng để cầu hôn , nhưng nghĩ lại, tâm động không bằng hành động.
"Nini, anh yêu em, gả cho anh đi!" Anh thâm tình chân thành nói.
Hành động can đảm của anh, lập tức đưa tới rất nhiều người xì xào bàn tán, có người trầm trồ khen ngợi tán thưởng cũng có người nói xấu anh này kia, cách nói đều không đồng nhất, tâm lý bát quái của mọi người thủy chung rất tràn đầy, xem náo nhiệt gần như là thiên tính.
Tiết Giai Ny xấu hổ đến đỏ bừng cả khuôn mặt, người này rốt cuộc là như thế nào đây? Đột nhiên nổi điên làm gì hả?
"Anh mau đứng lên đi!" Cô bất đắc dĩ thúc giục.
Mắt thấy chung quanh người vây xem cũng càng ngày càng nhiều, Quan Hạo Lê lại như là bám dính trên đất, thẳng tắp quỳ ở đó, trong tay cầm nhẫn kim cương, con mắt màu đen không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Tiết Giai Ny, đang mong đợi cô đáp ứng.
"Em không đáp ứng, anh sẽ quỳ ở chỗ này không đứng dậy." Anh nói thẳng.
Anh từng chữ từng câu nói, trong mắt đều là kiên định mà chân thành.
Trong lòng Tiết Giai Ny không phải là không có cảm động, nhưng ngượng ngùng nhiều hơn cảm động, trong đại sảnh sân bay người tấp nập, cô cảm thấy quá...!Rêu rao rồi.
"Cô bé, đáp ứng cậu ta đi!" Người qua đường giáp giật dây nói.
"Đúng vậy! Khó được người ta thông suốt bỏ đi thể diện ở trước công chúng quỳ xuống, liền cho anh ấy cơ hội đi!" Người qua đường ất phụ họa nói.
"Người có dũng khí! Là một người đàn ông tốt, theo đuổi hạnh phúc nên như vậy!" Người qua đường bính khích lệ nói.
...!
Tiết Giai Ny bị nói nên đâm lao phải theo lao, tức giận trừng người đàn ông đang quỳ trên đất, đều do anh!
"Nini, gả cho anh, được không?"
Quan Hạo Lê lên tiếng lần nữa, từng lời chân thành.
"Oa! Thật lãng mạn nha! Nếu có người đàn ông trước mặt mọi người quỳ xuống cầu hôn tôi như vậy, tôi khẳng định lập tức đáp ứng anh ấy!"Nữ sinh vây xem hâm mộ ước mơ nói.
"Đáp ứng anh ấy! Đáp ứng anh ấy!"
Bên cạnh nhiều người bắt đầu ồn ào hẳn lên, đối với kiểu chuyện như vậy, tất cả mọi người rất hưng phấn, lại có người nào không muốn thấy người có tình đến với nhau chứ?
Tiết Giai Ny đã xấu hổ đến bên tai rồi, côrất muốn né ra, nhưng vừa nhìn tư thế của mọi người xung quanh, còn có từ ngữ của những người kia, không biết như thế nào, nhưng không có dũng khí.
Quả thật, cô luôn hy vọng nơi cầu hôn sẽ lãng mạn, ở đây mặc dù không bằng trong tưởng tượng của cô, nhưng lại mang đến của cô một loại rung động khó nói.
Người đàn ông bình thường, sẽ ít ai chịu quỳ trước nhiều người như vậy đi.
Cũng chỉ có Quan Hạo Lê, mới làm ra được, trong lòng chảy qua một chút ấm áp, nhấc chân đi qua, mấp máy môi, giọng nói nhỏ yếu ruồi muỗi, “Vâng."
Tuy rằng giọng nói của cô rất nhỏ, nhưng Quan Hạo Lê vẫn nghe được, trước tiên đeo nhẫn kim cương trên ngón vô danh của cô, không hề cho cô cơ hội phản bác.
Đứng dậy ôm chặt cô vào trong ngực, người chung quanh lập tức vỗ tay nhiệt liệt.
"Nini, sau này, anh nhất định sẽ đối với em thật tốt." Quan Hạo Lê cam kết, ôm cô vào ngực vui vẻ quay một vòng.
"Nhanh thả em xuống!..
á…! Thật nhiều người nhìn kìa..." Tiết Giai Ny vẫn còn có chút thẹn thùng.
Quan Hạo Lê lại không quan tâm, "Anh chính là muốn cho tất cả mọi người thấy hạnh phúc của chúng ta, thấy thời khắc quan trọng của chúng ta."
Anh nói khiến cho trong lòng Tiết Giai Ny ấm áp, cảm động, cùng lắm cũng chỉ như vậy thôi.
"Người điên!"
Tiết Giai Ny nhỏ giọng mắng, khóe miệng vui vẻ thủy chung chưa từng buông ra, giờ phút này, cô cảm giác được hạnh phúc.
"Bà xã, cái này gọi là khó có cơ hội điên một lần." Quan Hạo Lê thừa cơ hôn một cái trên khuôn mặt của cô.
"Chán ghét!"
Đôi bàn tay trắng như phấn của Tiết Giia Ny nện lên bờ vai của anh, Quan Hạo Lê đành phải buông cô ra, một tay lôi kéo hành lý, một tay nắm tay cô, đi ra ngoài cửa phi trường.
Thật tình không biết, một màn này sớm bị mấy phóng viên mắt sắc quay lại rồi, đã đầu đề trang đầu của các tạp chí, trang web lớn.
Ngồi ở trên xe, Tiết Giai Ny sững sờ nhìn nhẫn kim cương trong tay mình, còn có chút chưa phục hồi tinh thần lại, cô rõ ràng sẽ không có tha thứ cho người nào đó?
Làm sao lại đần độn, u mê đáp ứng gả cho anh ấy rồi hả?
Như vậy cũng quá tiện nghi cho anh ấy quá đi?.
Nhưng nhẫn đã đeo lên tay rồi lại không thể tùy tiện lấy xuống, trong lòng cô khó tránh khỏi cảm thấy buồn bực, hoàn toàn là không hiểu nổi!
"Em cảm thấy mấy người xung quanh lúc nảy là anh mời tới phải không? Vì cái gì cả đám đều hướng về anh không vậy?" Tiết Giai Ny buồn bực mà hỏi.
"Bà xã, trời đất chứng giám, những người kia chẳng qua là bị anh làm cho cảm động mà thôi." Quan Hạo Lê liền vội mở miệng.
----------------------------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...