Bà Xã, Anh Chỉ Thương Em


Chẳng mấy chốc đã tới tiệc liên hoan cho sinh viên năm cuối, Cát Xuyến và Giai Ny đành phải xin phép tới trường giải quyết thủ tục tốt nghiệp, tiện thể họp mặt với bạn học,bốn năm học chung thoáng chốc phải chia tay.

"Giai Ny, đêm nay là đêm cuối cùng của đời sinh viên, nhất định phải vùng dậy mới được đó!" Cát Xuyến hưng phấn nói.

"Thời gian qua thật nhanh a!Thấm thoát đã qua bốn năm ." Tiết Giai Ny thu dọn đồ đạc trong ký túc xá, qua đêm nay, cái gì cũng phải mang đi.

"Chúng ta cùng nhau tiến bước, những khuôn mặt này! Chứa đầy dấu vết năm tháng, càng ngày càng tiều tụy ." Cát Xuyến khoa trương cảm khái.

"Mình nhớ những ngày ờ cùng Chân Chân ,theo lời cô ấy thì sau vũ hội đêm nay cô ấy sẽ về."
Cát Xuyến xích lại gần cô: "Không phải cậu nói mấy ngày nữa Chân Chân sẽ trở về sao?"
"Cô ấy rất nhớ người thân, không biết lần này trở về có ở lại hay không." Tiết Giai Ny biết nếu không phải cô nói về bệnh tình của mẹ Diệp, Chân Chân cũng sẽ không quyết định trở về.

Nơi này là nơi khiến cô ấy đau lòng, chịu đựng nhiều đau khổ, nếu trở về sẽ chỉ vạch trần vết sẹo tàn khốc chôn dưới đáy lòng của cô lộ ra mà thôi.

"Mình có linh cảm, sau khi cô ấy trở về sẽ không đi đâu nữa ." Dáng vẻ Cát Xuyến thần bí.

Tiết Giai Ny liếc mắt nhìn cô: "Khi nào thì cậu học được thuật xem bói vậy?"
"Hừ! Cậu đừng có khinh thường mình, bây giờ đang đặc biệt lưu hành bói toán Tarot,nếu được sau này mình có thể học thêm nghành tâm lý học mở một cửa tiệm, chuyên môn nghiên cứu Tarot." Cát Xuyến dương dương tự đắc nói.

"Mình chắc chắn sẽ ra sức ủng hộ tinh thần cho cậu!" Tiết Giai Ny thực thân mật vỗ vỗ bả vai của cô ấy.

"Không riêng gì ủng hộ tinh thần, mình mở cửa tiệm thì cậu phải tới ủng hộ." Cát Xuyến cười hì hì ôm cô.

"Mình có tin cậu có ba phần tâm huyết ."
"Vậy cũng không nhất định, mình là người một khi đã vùng dậy rồi thì so với giết gà thì còn hăng hơn!"
"Phốc! Vũ hội sắp bắt đầu, nhanh thay quần áo thôi." Tiết Giai Ny vội vàng nói sang chuyện khác.

.

“Ui da! Đêm nay mình phải ăn mặc thật là xinh đẹp lộng lẫy, thật quyến rũ, khiến cho bọn đàn ông chết mê chết mệt mới được." Dáng vẻ Cát Xuyến ăn mặc thật xinh đẹp.


Tiết Giai Ny hít một hơi giữ bình tĩnh, Cát gia không bị gò bó không phải chuyện mới đây, đã trở thành thói quen rồi.

"Thực mệt cho Đỗ Triêu Hàng nhà cậu phải chịu đựng như vậy!"
"Cái này cậu sai rồi, anh ấy rất thích mình như vậy, phụ nữ mà, cần phải xinh đẹp một chút, nhất là ở nơi….

chỉ có hai người." Cát Xuyến cười gian trá.

Nói xong, cô liền khoe bộ váy đang mặc: "Như thế nào? Cái này váy đẹp không?"
"Không chỉ là đẹp không thôi đâu, phải nói là đẹp không gì bằng!" Tiết Giai Ny rất phối hợp ca ngợi nói.

"Đừng nói như vậy! Mình sẽ mắc cỡ lắm đó." Cát Xuyến vuốt hai má, làm ra dáng vẻ thẹn thùng.

Sấm sét hỗn độn, Tiết Giai Ny đánh lại: "Nói chuyện đàng hoàng lại giùm mình đi."
Cát Xuyến vội vàng né tránh: "Giai Ny, cậu ngày càng dã man , khi ở một mình với bác sĩ Quan cậu cũng động tay động chân như vậy sao? Anh ấy giỏi võ như vậy, cậu chắc chắn là người thua cuộc rồi."
"Cát Xuyến!Cậu có dáng vẻ nào của phụ nữ không hả!" Tiết Giai Ny nổi giận.

"Chẳng lẽ cậu không biết mình có biệt hiệu là Cát gia sao? Cũng đều là đàn ông mà." Cát Xuyến cười hì hì tránh né cô.

Tiết Giai Ny nhìn chằm chằm cô ấy vài giây, vào lúc mà Cát Xuyến thả lỏng phòng bị cô mạnh mẽ nhào tới, hung hăng chà đạp mặt của cô ấy.

"Ngừng! Mình cực khổ lắm mới trang điểm xong!" Cát Xuyến khóc.

"Hừ.

.

.

.

.


.

Xứng đáng!" Tâm tình Tiết Giai Ny rất tốt.

*****
Chờ đến khi hai người tới kịp hội trường, bên trong đã sớm là cảnh tượng ca múa mừng cảnh thái bình cảnh tượng ,các nam sinh nữ sinh đều chính thức ăn mặc, nhóm tiểu thư công tử nhà giàu đã sớm ăn mặc những bộ lễ phục quý báu xa hoa, đều muốn hôm nay có thể thu hoạch được gì ngoài ý.

Đêm cuối cùng mặc sức vui chơi ở trường đại học, chắc chắn là chân chính điên cuồng.

Cả người Tiết Giai Ny mặc bộ váy vàng nhạt, vô cùng thanh cao, vốn Cát Xuyến đề nghị cô mặc bộ váy liền màu đỏ rực, cô suy nghĩ vẫn quyết định chọn một bộ thanh nhã hơn.

Đến hiện trường vũ hội, cô thực may mắn vì lựa chọn của mình đúng, bởi vì có rất nhiều bộ váy màu đỏ rực, đến đâu cũng gặp,thật mất mặt.

Cát Xuyến chọn một cái váy màu đen, cổ chữ V, váy ngắn,để lộ dáng người nóng bỏng của cô ấy, không sót một chút nào, vừa bước vào, liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt nóng bỏng của nam sinh.

"Thợ săn bắt đầu hành động !" Cát Xuyến xinh đẹp cong môi , đi giày cao gót từng bước một vào trong hội trường.

"Đừng chơi với lửa!" Tiết Giai Ny nhỏ giọng nhắc nhở cô, cũng đã có hôn phu rồi mà còn ham chơi như vậy.

"Yên tâm đi! Cậu cũng đừng có mà chọc mình nữa, xuống khiêu vũ thôi!" Cát Xuyến mở miệng nói với cô, sau đó tao nhã hòa vào trong đám người.

Tiết Giai Ny đi đến trước bàn ăn tiền, gọi một ly nước trái cây, im lặng ngồi trên sô pha.

Rất nhanh, liền có nam sinh đi tới mời cô khiêu vũ, cô khéo léo từ chối, nhưng từ chối một hai, không từ chối được bốn năm sáu, chỉ có thể đứng dậy hòa mình vào sàn nhảy với nam sinh xa lạ.

Một khúc kết thúc, cô vừa mới chuẩn bị rời khỏi trốn vào toilet.

"Tiết Giai Ny?" Có một giọng nói quen thuộc vang lên.


Cô nghi hoặc xoay người, khi nhìn thấy khuôn mặt người đó thì ngạc nhiên:"Cố Thừa An? Tại sao anh lại ở đây?"
"Đêm nay cũng là tiệc liên hoan tốt nghiệp ở trường học của anh, muốn tiến vào, đều không phải là việc khó." Cố Thừa An cười giống như ánh mặt trời.

"Thật là trùng hợp ." Tiết Giai Ny mím môi, cô không có nghĩ nhiều, tuy rằng lần trước hai người tán gẫu thật sự rất vui vẻ, nhưng Quan Hạo Lê đã tuyên bố cô là bạn gái của anh rồi, anh ta cũng biết ý tứ duy trì khoảng cách với cô.

Vốn tưởng rằng, anh ta cũng chỉ như một người khách qua đường, không ngờ, đêm nay lại gặp lại.

Cô sẽ không tự mình đa tình nghĩ rằng anh ta vì cô mà đến, gặp gỡ chỉ là trùng hợp, chào hỏi nhau giống như bạn bè bình thường mà thôi.

"Có thể mời em khiêu vũ với anh một điệu nhảy không?" Cố Thừa An xoay người rất điêu luyện.

Theo lời nói và hành động của anh ta, không khó nhìn ra anh là người được bồi dưỡng văn hóa và đạo đức rất tốt, nếu không có hoàn cảnh tốt, làm sao lại có đủ tiền mua sắm nhiều đồ trang bị đắt giá bên ngoài đây?Lại có thời gian tham gia những hoạt động lữ hành ngoài trời.

"Uhm." Cô gật đầu, đưa tay để vào lòng bàn tay của anh ta.

Cùng lắm thì khiêu vũ một khúc, cô nghĩ như thế.

Cũng không dự đoán được là, một khúc lại một khúc, Cố Thừa An vốn không có ý để cô đi, đêm nay cô mang giày cao gót,khiêu vũ hơi mệt, nhiều lần muốn rời đi nhưng còn chưa có cơ hội mở miệng.

Trong giây lát là điệu Waltz thong thả vang lên, trong chốc lát dâng lên khúc Latin nhiệt tình, tất cả mọi người chơi đùa thật sự vui vẻ, có không ít nam nữ xa lạ nhờ vậy mà có hảo cảm, nhanh chóng trở thành người yêu.

Đột nhiên, tiếng âm nhạc dừng lại.

Đang lúc khiêu vũ, tình cảm nam nữ mãnh liệt mênh mông không dừng lại được, buồn bực nhìn người chủ trì ở trung tâm đài, Kiều Viễn, anh ta là người thiết kế những trò vui chơi tiêu khiển ờ đây cho mọi người, vũ hội đêm nay cũng là do tự tay anh sắp đặt.

"Im lặng! Tất cả mọi người im lặng!" Kiều Viễn lên tiếng: "Kế tiếp, là phần vô cùng đặc biệt, cũng là cao trào vũ hội của đêm nay, mọi người có háo hức không nào?"
Lời này vừa nói ra, đều gợi lên hứng thú của tất cả nam sinh và nữ sinh, trong mắt lấp lánh ánh sáng, cũng có rất ít người ồn ào.

"Có cao trào gì đặc biệt! Đừng làm mất hứng thú của mọi người nữa, nói mau đi!"
Khóe miệng Kiều Viễn mỉm cười: " Học chung bốn năm đại học, trong giây lát tất cả mọi ngườ đều phải chia tay nhau, có đúng như vậy không?"
"Đúng!"
"Nếu như vậy, đêm nay chúng ta sẽ hoàn toàn nổi dậy! Mặc kệ trước kia là bạn bè hay kẻ thù, qua đêm nay hết thảy đều tan thành mây khói được không?"
"Được thôi, nhưng cậu còn chưa nói đến chủ đề đó!" Có người bất mãn.

"Khoảng thời gian tiếp theo, là thời khắc vui vẻ hết mình thật sự của chúng ta, mặc kệ nam sinh nữ sinh, chỉ cần là cậu từng thầm mến hay là bây giờ có hảo cảm, cũng có thể đi thổ lộ, ôm.


.

.

.

.

.

Thậm chí hôn môi."
Anh ta cố ý tạm dừng một hồi, cuối cùng hai chữ vừa ra, liền kéo theo tiếng hoan hô nhiệt liệt ở hội trường, thậm chí có người hiểu chuyện, còn thổi bay huýt sáo.

"Nhớ kỹ!Đây chính là trò chơi đêm nay nha! Xuất ra tất cả nhiệt tình của mọi người, coi như là đặt dấu chấm hết về sự nuối tiếc trên bức tranh hoàn hảo này, đốt cháy lên nào, tất cả mọi người có chịu không?" Kiều Viễn lớn tiếng hỏi.

"Được!" Tiếng trả lời ở phía dưới còn lớn hơn, không ít người đã nóng lòng muốn bắt đầu thử.

Trò chơi này thật khiến người ta sôi trào nhiệt huyết, bởi vì nó đủ lớn mật, đủ cởi mở, đủ mới mẻ độc đáo!
Trong mắt Cố Thừa An hiện lên ánh sáng, lập tức trôi đi, xem ra đêm nay anh đã tới đúng lúc, so với tiệc liên hoan ở trường của họ thì còn cởi mở hơn rất nhiều.

"ok! Nếu tất cả mọi người không dị nghị, bây giờ mình bắt đầu đếm ngược, 10, 9, 8.

.

.

.

.

.

1, âm nhạc vang lên! Nổi dậy nào! Không để lại bất cứ tiếc nuối gì cho tuổi thanh xuân, cùng cháy lên nào!"
-------------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui