Hai cô gái nắm tay nhau đi vào bếp, lưu lại hai người đàn ông đứng trong phòng khách nhìn nhau, đuôi chân mày Đằng Cận Tư lqd thâm thúy nhếch lên, trực tiếp đi về phía ghế sa lon ngồi xuống, hai chân vắt chéo chờ nai con làm xong bữa sáng, nói thật, đúng là anh rất muốn nếm thử tay nghề của nai con một chút.
"Này… Anh cứ vô tình vứt bỏ tôi như vậy?” Thư Nhĩ Hoàng bất mãn la ầm lên.
“Đây là do vợ cậu dặn cậu làm.” Đằng Cận Tư liếc anh ta một cái, cầm báo lên dựa vào ghế sa lon lật xem.
Lúc Thư Nhĩ Hách dắt con trai xuống lầu, đúng lúc nhìn thấy em trai cầm cây chổi quét rác ở đó, không khỏi kinh ngạc nhíu chân mày, giọng nói mềm dẻo của Brian, con trai năm tuổi của anh thốt lên, “Chú nhỏ, chú đang làm gì vậy?”
“Chú nhỏ quét nhà.” Thư Nhĩ Hoàng chỉ có thể híp mắt trả lời đứa cháu nhỏ năm tuổi, trong lòng vẫn đang suy nghĩ xem buổi tối phải trừng phạt bé cưng Hợp thật tốt.
“A, ba, con thấy chú nhỏ giống như con ong mật trong câu chuyện xưa tối hôm qua, vo ve vo ve…” Brian bé nhỏ vừa nói vừa khoa chân múa tay, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lóng lánh tia sáng hưng phấn.
O(╯□╰)o Sắc mặt Thư Nhĩ Hoàng đen lại xanh, xanh rồi đen, anh biết lời cháu nhỏ nói hoàn toàn là lời nói vô tâm, chỉ là đứa nhỏ thôi! Đều thích sự việc mới lạ để tự bản thân lý giải và bình luận.
“Khụ…” Thư Nhĩ Hoàng và Đằng Cận Tư cũng không nhịn được mà ho nhẹ, trí tưởng tượng của đứa nhỏ thật phong phú!
Brian bé nhỏ không hiểu vì sao cha và chú Đằng cùng ho khan, đôi mắt đen như ngọc thạch lóe ra tia nghi hoặc.
Thư Nhĩ Hách diendan không muốn tiếp tục dây dưa đề tài này, dắt tay con đi về phía ghế sa lon, liếc mắt nhìn em trai, “Sáng sớm thấy “keng” một tiếng vang lên, là kiệt tác của em?”
Thư Nhĩ Hoàng cảm thấy ngày hôm nay là ngày xui xẻo của anh, trong lòng có nỗi khổ không nói nên lời, “Anh trai, anh cảm thấy có khả năng sao? Là cục cưng Hợp bị cô dâu mới của A Tư đột nhiên đi từ trên lầu xuống dọa sợ, cho nên mới lỡ tay đánh đổ bữa sáng tân tân khổ khổ (cay đắng, khổ sở) làm xong.
“Cô dâu mới của A Tư? Ủa? Sao không thấy người đâu?” Thư Nhĩ Hách rất nhanh nhạy bắt được từ then chốt, tươi cười rạng rỡ nhìn Đằng Cận Tư.
“Cô ấy bị em dâu kéo vào bếp.” Đằng Cận Tư cười cười.
“Như vậy sao được? Hai người vừa mới xuống máy bay nhất định mệt mỏi, điểm tâm để cho chị dâu làm được rồi, Brian, nhanh lên lầu gọi mẹ xuống.” Thư Nhĩ Hách cưng chiều sờ đầu con trai nhỏ.
“Vâng.” Brian sung sướng chạy lên tầng hai.
“Thư đại ca, không có chuyện gì, em cũng muốn nếm thử tay nghề của nai con một chút.” Trái lại Đằng Cận Tư nói sự thật.
“Đại ca, Hợp Hợp thích gây sự, anh cứ kệ cô ấy đi.”
“Vậy để cho ba người phụ nữ cùng nhau nấu cơm, vừa đúng theo nhu cầu của chúng ta.” Thư Nhĩ Hách cười ha ha.
Bên trong phòng bếp, Úy Hợp Hợp dùng cùi chỏ đụng vào cánh tay Lương Chân Chân, đôi mắt tròn vo linh động nhìn cô, “Chị nai con, chị thật lợi hại! Em nghe Thư đại ca nói tảng băng lớn nhà chị từ nhỏ vô cùng ghét phụ nữ, vốn không có hứng thú với phụ nữ, gấp đến nỗi bà nội Đằng ngày ngày thắp hương bái Phật phù hộ anh ấy không phải là – GAY.” Một chữ sau cùng, Úy Hợp Hợp nói rất nhỏ, gần như ghé vào bên tai Lương Chân Chân nói.
“Hả?” Lương Chân Chân ngạc nhiên há mồm, mặc dù cô từng nghe nói anh không có hứng thú với phụ nữ, nhưng không biết còn có câu chuyện xưa như vậy, anh lại có thể – bị hoài nghi là GAY? o(╯□╰)o
“Thật ra thì, lúc đó cũng có rất nhiều người hoài nghi đó, chị nghĩ xem! Một người đàn ông ba mươi tuổi, nhìn thấy phụ nữ liền chán ghét, một chút ý tứ thân cận cũng không có, khó tránh khỏi sẽ khiến cho người ta cảm thấy anh ấy… không được.” Úy Hợp Hợp nói đến đoạn sau thì không nhịn được mà mắc cỡ đỏ bừng mặt, dù sao vẫn là nữ sinh nhỏ ngây ngô, không thể bình chân như vại.
⊙﹏⊙Trên trán Lương Chân Chân cũng nhanh đổ mồ hôi như thác rồi, anh chỗ nào không được chứ? Mỗi lần anh đều nghiền ép mình cả người vô lực, thậm chí nhiều lần thiếu chút nữa thì ngất đi, rõ ràng thể lực tốt kinh người, nơi nào đó cũng … vô cùng lợi hại.
“Anh ấy không phải GAY.” Cô nhỏ giọng nói.
“Em đương nhiên biết rồi, khối băng lớn sau khi gặp được chị nai con liền biến thành đàn ông chân chính rồi, hì hì… Em rất muốn nghe chuyện cũ của anh chị, tối nay hai chúng ta ngủ chung, chị kể cho em nghe một chút được không?” Úy Hợp Hợp là người có mắt cười điển hình, hai bên má còn có lúm đồng tiền nhỏ khả ái, cả người tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
“Được.” Lương Chân Chân cười mấp máy môi, Đằng Cận Tư không lừa cô, chung sống với Úy Hợp Hợp thật sự rất tốt, cá tính thẳng thắn đáng yêu, tâm không sắc sảo, rất hợp với cô.
Đối với việc ngủ chung mà cô ấy nói, cô rất hoài nghi có bao nhiêu khả năng, đầu tiên không nói tới người đàn ông kia của mình, chỉ sợ Thư Nhĩ Hoàng cũng sẽ không đồng ý, ý muốn chiếm hữu của đàn ông đều rất mạnh. ╮(╯▽╰)╭
“Hợp Hợp, ở đây có bột mỳ, bột nở và men không?” Lương Chân Chân nghĩ mọi người đều là người trong nước, không bằng trước tiên làm làm chút bánh quẩy, hơn nữa đây là lần đầu tiên mình làm món ăn gì đó cho anh ấy ăn, không thể quá mức qua loa rồi.
Úy Hợp Hợp chớp chớp mắt, gật đầu một cái, rồi lại lắc đầu: “Có bột mỳ, nhưng không có hai cái sau.”
“Vậy… có khoai tây, trứng gà, bắp, chân giò hun khói, hành lá, hạt tiêu không?”
“Có, chị dâu Ninh thích ăn mấy món ăn từ bắp, cho nên trong nhà lúc nào cũng chuẩn bị sắn.” Úy Hợp Hợp vội vàng mở phòng bếp tìm nguyên liệu nấu ăn.
“Ừ, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu làm bánh trứng bắp cùng khoai tây viên.” Lương Chân Chân cong khóe môi mỉm cười, rất nhuần nhuyễn bỏ từng nguyên liệu nấu ăn vào trong chén, sau đó bắt đầu gọt vỏ khoai tây, cắt thành bề rộng một ly (cm) bỏ vào trong nồi nấu…
Còn Úy Hợp Hợp đứng ở bên cạnh ghé đầu xem điều mới lạ, thỉnh thoảng cắn đầu ngón tay trầm tư, “Chị nai con, những thứ này chị phải dạy hết cho em.”
Lương Chân Chân cười gật đầu, “Được!”
Khi vợ Thư Nhĩ Hách, Ninh Sương, đi vào phòng bếp thì bánh trứng của Lương Chân Chân đã đặt trong mâm, còn khoai tây viên cũng cùng lúc hoàn thành xong.
“Không tệ đấy! Hiện tại có rất ít cô gái trẻ tuổi còn có khả năng nấu nướng tốt như vậy.” Ninh Sương cười ha hả nói.
“Chị Ninh, chị đang nói chính em sao!” Má Úy Hợp Hợp phồng lên tròn trịa, bộ dạng tủi thân.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...