Tờ mờ sáng tôi nhận được tin nhắn của Thùy Dương
''Đi shopping cuối tuần k pé Iêu"
Tôi ngáp 1 cái rõ dài, lách tách bàn phím :" Ừm, 8h nhóe t đang ngủ"
Tin nhắn ngay lập tức phản hồi :" OK baby"
Ánh nắng trưa hè chói trang luôn tạo cảm giác cho người ta buồn ngủ. Do phòng tôi thiết kế bởi gam màu xanh lá và trắng nên cảm giác dịu mát, rất thoải mái. Tôi rúc người vô con gấu bông to đại choảng, chẹp chẹp miệng rồi chìm vào giấc ngủ
____________
Một luồng ánh sáng hào quang phát ra từ phía trước, tôi nhẹ tễnh đi đến, ánh mắt mơ hồ, tay cố gắng chạm vào mảnh ánh sáng kì diệu đó. Bỗng từ trong làn ánh sáng, 1 bóng người bước ra....không đúng phải nói đó là 1 hoàng tử. Gương mặt anh che bởi chiếc mặt nạ nửa mặt lấp lánh, trên người anh là bộ quần áo hoàng gia giáp vàng, vòng eo đeo 1 thanh kiếm bằng bạc. Mái tóc nâu dẻ bay phấp phơi trong làn phép lấp lánh. Tôi cố gắng lại gần, bàn tay tôi sắp sửa chạm đến tay anh.....thêm 1 chút....1 chút nữa thôi.....bỗng......hoàng tử vụt mất....thay vào đó là bản mặt của mụ phù thủy, bà ta cười độc ác thốt lên :" Hoàng tử mãi mãi thuộc về ta....ha ha ha"
....................
- A....a.....a.................................!!!!!!
Tôi sợ hãi bật dạy.....vừa nãy....là giấc mơ kiểu quái gì vậy?
Nhìn đồng hồ, đã 8h kém, tôi gọi cho Thùy Dương :" M đang ở đâu?......uk......quán cafe cũ nhóe........"
Tôi rời khỏi giường, phát hiện ra trán mình ướt đẫm mồ hôi, sắc mặt k tốt, lại nóng ran trong người. Tôi loạng choạng suýt ngã......
- Ax mình sao vậy nè._Tôi than thở, cố gắng mở tủ quần áo lấy ra chiếc váy màu trắng. Thay váy xong. tôi chải đầu rồi cầm túi ra ngoài
Tôi bắt taxi đến quán cafe, điểm hẹn của tôi và nhỏ Thùy Dương....
Thùy Dương ăn bận 1 chiếc váy bó sát cơ thể, mái tóc soăn đẹp đẽ thả xuông, trông cô nàng nổi bật với đám đông
- Ê mày, chậm như rùa_Thùy Dương nói. Tôi còn mệt mỏi hơn chứ bộ
- T mệt, thế muốn đi mua sắm ở đâu?
- Shopping houe's mới mở ở đầu phố G nha_Thùy Dương hí hửng nói, tôi gật đầu rồi leo lên xe của con bạn
Shoppping House's
- Ui tuyệt quá, toàn những đồ mà tao thích_Thùy Dương sung sướng nói
- Hài, hầu như cửa hàng nào m cũng nói vậy mà_Tôi thở dài nói, bắt đầu là lướt dãy quần áo. Thùy Dương tản ra, cô nàng vốn k muốn đi chung mua đồ với tôi bởi tôi luôn kiệt sỉ khi ở cạnh cô nàng, vậy nên, mỗi đứa 1 ngả.....
Tôi để ý đến chiếc đầm màu trắng ( Bà này đặc biệt thích màu trắng và xanh lá), giơ tay định chạm vào thì 1 bàn tay khác cũng chạm vào theo sau. Như vậy tay tôi bên dưới còn hắn ở bên trên. Cả 2 cùng quay sang nhìn đối phương..............
- Là anh/cô?_Cả tôi và Thiên Phong đồng thanh
- Cái váy này tôi trọn trước_Tôi giựt chiếc váy sang bên mình
- Nhưng cái váy này..._Thiên Phong chưa kịp nói xong, 1 cô gái khác đã lên tiếng
- Anh Phong, em nghĩ chiếc váy đó k hợp với em, nó k đủ sang trọng._Đó chính là Vy Vy, tôi giật mình buông thõng váy, ánh mắt dán thẳng vào cô ta. Vy Vy nhìn tôi như người qua đường, vì cô nàng đứng sau Thiên Phong nên anh ta mới k nhìn thấy
- Vậy sao?_Cả tôi và Thiên Phong đồng thanh tập 2
Tôi thở hắt là nhìn anh ta:" Anh có tự tôn k vậy, tôi là bạn gái anh hay cô ta?"
Thiên Phong nhìn tôi, lại nhìn Vy Vy, trong 3 tháng này thì đúng là......." Cô" Anh ta buông 1 từ chán nản
Tôi nhìn Phong, ánh mắt anh ta rõ ràng k nói lên điều đó mà chỉ có hình bóng của con nhỏ Vy Vy kia :" Chiếc váy này...nhân viên, tôi muốn hỏi chiếc váy này do nhà thiết kế nào thiết kế?"
- Ơ....thưa quý khách, chiếc váy đó do nhà thiết kế Anh nổi tiếng Tato thiết kế, chỉ duy nhất 1 chiếc mới ra ngày hôm qua.....nó...nó là hàng độc."
- Vy Vy, cô nghe r chứ, tôi thấy chính cô mới là người k hợp với chiếc váy này. Cũng phải, con nhỏ nhà quê như cô làm sao hiểu được, có khi lần này lại muốn moi tiền của bạn trai tôi....đúng k?_Tôi vừa nói xong liền bị ăn 1 bạt tai.....lại là do chính Thiên Phong. Tôi khó hiểu nhìn anh ta, tôi nào có nói sai?
- Đừng cậy nhà cô có tiền mà xúc phạm người khác, cô k xứng đáng được động đến tâm hồn thanh khiết của Vy Vy, nghe rõ chưa. Chỉ cần ba tháng này tôi k yêu cô, Vy Vy sẽ thành dâu nhà họ Anh tôi. Tôi rất mong chờ đến ngày ấy._Thiên Phong nói xong liền kéo Vy Vy đi, để lại tôi đứng như trời trồng, nuốt k nổi câu nói cay nghiệt của Thiên Phong
Tôi.....hơi choáng váng......dần dần mất sức.....ngất lịm......
- A quý khách quý khách!!!1
Thùy Dương vừa quay lại nhìn thấy tôi liền chạy đến :" Nhã Nhược!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...