Tô Dịch cảm giác hạ thân như bị lửa thiêu, trong mơ thấy có người không ngừng vuốt ve tiểu đệ đệ của mình, có người lại không ngừng đâm vào tiểu thí thí của y, đột nhiên người đàn ông trong mơ quay đầu lại, lộ ra khuôn mặt tuấn mĩ thuần khiết, mĩ nhân đó cần theo một cái gì đó rất giống như là tiểu đệ đệ của y nói:
“Ta còn muốn cắt trứng của mi xuống nấu lên ăn.”
AAAAAAAAAAAA
“Ta giết mi!”
Tô Dịch bừng tỉnh kêu to, gấp gáp thở, vừa hét xong y liền té xuống, xương sống phát ra tiếng kêu “cộp cộp”, toàn thân không có chỗ nào là không đau, nhất là nửa thân dưới, nằm bò trên giường ngay cả hai chân cũng còn đang run rẩy không khép lại được để đứng lên.
Tô Dịch bối rồi sờ tiểu đệ đệ của mình – – ô ô, may quá vẫn còn, chỉ là đau đớn vô cùng.
Bất quá tóc của tiểu đệ đệ không còn nữa.
Tô Dịch lập tức nhớ tới chuyện tối qua, còn có nửa người đau như bị xe tải cán qua, biết bản thân lại giống như phụ nữ bị… bị… cưỡng bức xxx rồi.
Hoàn toàn không thể phản kháng, ác ma kia căn bản đem y ra ăn sạch sành sanh, lại còn làm cho hắn dựa vào phía sau của y mà đạt đến cao trào bốn lần.
Tô Dịch một lần nữa khóc rống lên, liều mạng đập đầu vào hai cái gối bên dưới.
Đột nhiên –
“Mi mới vừa rồi nói muốn giết ai?”
Tô Dịch sợ đến rớt xuống giường, đau đến không biết phương hướng, mở mắt nhìn thấy Trương Siêu, nhận ra là người bên cạnh Quí Luân.
Tô Dịch sợ hãi hết nhìn đông lại nhìn tây, Trương Siêu nói: “Ngài Quí không có ở đây.” Tô Dịch ôm ngực, thở phào một hơi.
Trương Siêu cười nhạo lão nam nhân ngu ngốc, Quí Luân không có ở đây, nhưng người của hắn thì có mà, nếu như gã nói cho Quí Luân biết con thỏ con muốn giết hắn, Tô Dịch còn không biết bị chỉnh ra sao.
Sau khi tầm mắt của Trương Siêu chuyển tới nửa thân dưới của Tô Dịch, trừ tiểu đệ đệ trắng trẻo đang ủ rũ là một mảnh trắng bóc như trẻ con mới sinh. Trương Siêu thương hại nhìn Tô Dịch, lại có chút hả hê, Quí Luân tám phần là cố ý làm cho lão nam nhân không thể cởi quần trước mặt người khác nữa, Tô Dịch đã ba mươi tuổi cũng không tìm được bạn gái, bây giờ ngay cả đi chơi gái cũng không thể, không có người phụ nữ nào lại muốn một con thỏ không lông như biến thái.
Chú ý tới ánh mắt quỉ dị, Tô Dịch lập tức kéo chăn trên giường che khuất hạ thân, cà lăm nói: “nhìn, nhìn cái gì mà nhìn?”
Trương Siêu nhún vai, chỉ cánh cửa nhỏ cách đó không xa.
“Thuốc đã để trong phòng tắm, ta nghĩ mi tắm rửa đi, dịch thể cùng sữa tắm nếu là đọng lại ở trỏng, ngày mai cho mi đau bụng chết luôn.
Tô Dịch quả nhiên cảm thấy trong tiểu huyệt của mình như có cái gì! Rất nặng, phi thường không thoải mái, sắc mặt hắn trắng bện lại nhớ đến Quí Luân hôm qua bắn bên trong mình hai lần, hận không thể lập tức móc mấy thứ đó ra. Nhưng y không có đứng lên, không phải y không muốn đứng dậy mà là y dậy không nổi.
Trương Siêu nhẹ liếc mắt nhìn y một cái hỏi: ” Muốn ta dìu mi vô phòng tắm sao?”
“Tôi, tự tôi sẽ đi!”
Tô Dịch chân run rẩy đứng lên, đỡ lấy eo từng bước từng bước đi vào phòng khách chậm rì rì, lần này có kinh nghiệm không bị té thê thảm như lúc trước.
Tới phòng tắm, Tô Dịch lập tức đóng cửa lại, dựa vào tường đưa ngón tay vào trong tiểu huyệt, bên trong quả nhiên cái gì đó đọng lại, y nan kham mà móc thứ đó ra, nhưng ngón tay dạo qua một vòng, cảm giác xấu hổ làm cho y như thế nào cũng không thể có cách vào sâu bên trong.
Tô Dịch nhìn thấy cái gương bên cạnh, linh động quì rạp đưa cái mông đối diện vào đó, mở rộng cúc huyện quay đầu xem vật thể màu trắng đã khô queo bên trong, nghĩ biện pháp móc đám đó ra, đột nhiên y cảm giác có cái gì đó không thích hợp.
Sao vậy… hình như có người nhìn y?
Tô Dịch lảo đảo mở cửa phòng tắm lao ra, nhìn thấy Trương Siêu cầm máy quay phim ghi lại, qua tấm gương có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong phòng tắm, rõ ràng trong suốt như thủy tinh.
Vậy là y vừa rồi xoay cái mông đối diện với gương cố móc dịch thể còn đọng lại cùng bộ dáng khi tắm rửa đều bị thấy hết!
Tô Dịch toàn thân đỏ bừng tức giận gào to:
“Ông có bệnh à? Biến thái!”
“Ôi? Ngài Quí có việc, nhưng ngài ấy muốn xem bộ dáng tắm rửa của mi, mi không tiếp tục sao?”
“Tiếp tục cái rắm!”
Tô Dịch thấy máy quay phim vẫn tiếp tục ghi hình i, lấy tay che đi hạ thể của mình nói: “Tắt mau đi!”
Nhưng Trương Siêu ngược lại càng đến gần
“Ngài Quí nói nếu mi chủ động để ghi lại thật rõ ràng dịch thể của ngài ấy, thì khoảng nợ hai ngàn chính trăm bảy mươi vạn sẽ bớt đi mười vạn, rất có lời, thật sự không muốn?”
Tô Dịch liều mạng lắc đầu, kêu to: “Tôi phải về nhà!” Đây là nơi quái quỉ nào?
Trương Siêu suy nghĩ một chút, mặc dù Quí Luân có dặn dò, nhưng đã quay lại hơn phân nữa, cũng không nên bức bách lão thỏ con này quá, dù sao sau này vẫn còn cơ hội.
Trương Siêu tắt đi máy quay, chỉ bộ quần áo treo trên đầu giường: “Mặc vào đi! Đưa mi về nhà.”
Tô Dịch vội vã cầm lấy quần áo, nhưng mà vừa nhìn thấy nhãn hàng là GIORGIO ARMANI, đã nghĩ đến tên Quí Luân đáng sợ kia, y đẩy quần áo ra xa, nói với Trương Siêu:
“Đổi nhãn hiệu khác cho tôi.”
Trương Siêu đã không chịu được sự nhiều lời của y, đem drap trải giường gói y lại rồi kéo lê trên mặt đất nhét vào băng sau xe, Tô Dịch đau đến ô hô ai tai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...