3. Bị bệnh. Xin lỗi, anh không muốn lắm.
Sau khi khai giảng, trời bắt đầu mưa liên miên cả tuần, nhiệt độ dao động ở mức không độ C. Độ ẩm trong phòng cao tới nỗi nước như có thể thẩm thấu ẩm ướt trên các bức tường.
Dưới sự tấn công của phép thuật băng giá này, vị người cổ đại sống quanh năm ở phía Bắc Đại Du lăn quay ra bệnh là không hề bất ngờ – Chính là cái vị trẻ tuổi khỏe mạnh, võ công cao cường, cơ bắp còn chắc hơn cả Giang Tỉnh, Thẩm Hoài Thức, thủ lĩnh Thiên Ngục Môn.
Thẩm Hoài Thức xin nghỉ bệnh một ngày, Lâm Thanh Vũ vừa tan học đã vội vàng về nhà chăm sóc hắn. Giang Tỉnh thì bị chủ nhiệm lớp gọi đến văn phòng, vì đêm hôm trước cậu lên giường ngủ sớm mà quên làm bài tập Tiếng Anh, dù có vợ là cán sự môn Tiếng Anh nhưng không thèm bao che cho cậu.
Thẩm Hoài Thức sốt đến mơ màng, nằm mê man trên giường không tỉnh. Lâm Thanh Vũ đo nhiệt độ cơ thể, kiểm tra mạch cho hắn, còn đắp khăn lạnh lên trán cho hắn, mấy tiếng sau đó cũng canh chừng bên cạnh.
Hoàng đế của Đại Du ở văn phòng chủ nhiệm để bổ sung bài tập không bao lâu thì cũng được về nhà, trên đồng phục thu đông của cậu vẫn còn vương vài giọt mưa bên ngoài. Cậu quăng cặp lên ghế sô pha, đi vào phòng của Thẩm Hoài Thức: "Hoài Thức thế nào rồi?"
Lâm Thanh Vũ làm động tác 'suỵt', nói khẽ: "Vừa mới ngủ."
Giang Tỉnh sờ trán của Thẩm Hoài Thức: "Hình như vẫn chưa hạ sốt? Tội nghiệp thằng cu."
5
Thẩm Hoài Thức cảm nhận được lòng bàn tay mát lạnh của Giang Tỉnh, mấp máy môi, nói mớ: "Cha, mẹ..."
Hai người nhìn nhau, biểu cảm giống nhau y như đúc, quả thật là có tướng phu thê.
"Hạ sốt tự nhiên chậm quá rồi," Lâm Thanh Vũ nói, "Em xuống hiệu thuốc dưới lầu mua ít thuốc — Nhớ mang dù theo."
Giang Tỉnh cầm điện thoại xuống lầu. Cậu chọn mấy loại thuốc cảm, thuốc hạ sốt ở quầy thuốc, khi tính tiền, anh giai thu ngân tươi cười nói với cậu: "Bạn ơi, hôm nay nhà thuốc có hoạt động mua 120 giảm 20. Của bạn đã được 80 rồi, có muốn lấy thêm thứ gì 40 để ghép bill không?"
Nhất thời Giang Tỉnh cũng không nghĩ ra được trong nhà còn thiếu thuốc gì. Cậu nhìn xung quanh một hồi, cuối cùng ánh mắt rơi vào cái hộp nhỏ trên quầy thu ngân. Cậu cầm một hộp, động tác rất tự nhiên: "Vậy thì cái này đi."
Nụ cười của anh giai thu ngân cứng đờ lại, lẳng lại nhìn bộ đồng phục cấp ba trên người Giang Tỉnh.
Giang Tỉnh thẳng thắn đối mặt với anh thu ngân: "Ghép bill mà thôi."
1
Quay về nhà, Giang Tỉnh và Lâm Thanh Vũ cùng nhau đút thuốc hạ sốt cho Thẩm Hoài Thức. Thuốc tây phát huy tác dụng nhanh chóng, không bao lâu sau Thẩm Hoài Thức đã bắt đầu đổ mồ hôi, ngủ cũng yên giấc hơn.
Buổi tối, Lâm Thanh Vũ và Giang Tỉnh mặc đồ ngủ lông nhung cùng nằm trên giường chơi điện thoại, thỉnh thoảng trò chuyện đôi ba câu, giống y như mấy cặp vợ chồng già. Lâm Thanh Vũ xem dự báo thời tiết mấy ngày tới, không vui: "Có phải đến cuối tuần trời mới ấm lên không."
"Hãy trân trọng mùa đông của bây giờ đi." Giang Tỉnh vừa chơi tú lơ khơ vừa nói, "Chờ khi nhiệt độ tăng lên, chúng ta sẽ chào đón mùa hè dài đến chín tháng."
Lâm Thanh Vũ không thích ứng được cái lạnh và ẩm ướt của phương nam, dù cho bật điều hòa, dù cho dì giúp việc đã đổi chăn mền cho họ, nhưng trong chăn vẫn còn lạnh. Y hỏi Giang Tỉnh: "Có cần dì đổi chăn đệm mới không?"
"Cái này..." Nam sinh cấp ba thân nhiệt cao, chăn bông dày thế này đã làm cậu cảm thấy hơi nóng, "Được."
Lâm Thanh Vũ bắt được sự chần chờ của Giang Tỉnh: "Em không thấy lạnh hả?"
"Lạnh chớ. Đổi, đổi liền luôn."
Lâm Thanh Vũ nhìn thấu lời nói dối của Giang Tỉnh: "Đồ dối trá, em vốn không thấy lạnh chút nào."
Giang Tỉnh bật cười: "Anh không cần phải để ý đến em, muốn đổi thì đổi thôi."
Lâm Thanh Vũ: "Nếu chúng ta đã không có cảm giác nóng lạnh giống nhau, vậy thì có thể chia ra ngủ..."
"Vậy thì em thà chết vì nóng."
Sau khi tắt đèn, hai người vẫn mặc nguyên đồ mà ngủ. Ngủ không bao lâu, Giang Tỉnh đã nóng không chịu được, lặng lẽ thò tay ra khỏi chăn. Lâm Thanh Vũ cảm giác được động tác của người bên gối, y hơi xốc chăn lên một chút.
Giang Tỉnh hỏi: "Cục cưng anh làm gì đấy."
Lâm Thanh Vũ: "Không phải em thấy nóng à, anh cho hơi ấm thoát bớt ra ngoài."
Giang Tỉnh bỗng dưng sững sờ: "Không phải anh lạnh hở?"
"Ừ, nhưng em nóng."
Hầu kết của Giang Tỉnh khẽ giật, giọng cậu khàn khàn: "Thanh Vũ..."
Lâm Thanh Vũ không hiểu lắm: "Sao vậy."
"Anh sẵn sàng vì em để hơi ấm trong chăn thoát bớt ra ngoài," Giang Tỉnh thỏa mãn cực kỳ, "Anh thật sự rất thích em."
Lý do để cảm động này... quả thật đúng với cái đồ lười.
Lâm Thanh Vũ buồn cười, cố ý nói: "Tàm tạm, thích bình thường mà thôi."
Giang Tỉnh sáp lại gần: "Vậy hở, nhưng em rất thích anh..."
Lâm Thanh Vũ còn chưa kịp nói chuyện, hơi thở của học sinh cấp ba đã vây lấy y.
Nhiệt độ trong chăn càng ngày càng cao, Lâm Thanh Vũ cũng không còn thấy lạnh. Lúc này, một bàn tay kéo mở ngăn tủ đầu giường ra.
Lâm Thanh Vũ nhíu mày khi thấy thứ trên tay Giang Tỉnh.
Giang Tỉnh ngồi trên người, trùm chăn lên đầu, tay kẹp một cái túi nhỏ cười với Lâm Thanh Vũ: "Chúng ta có thể len lén làm chuyện xấu, không nói với người khác thì cục cưng sẽ không bị cảnh sát bắt đi."
Hai người đã chung giường chung gối lâu ngày, nhiều nhất cũng chỉ là ôm hôn, chuyện hơn nữa thì nhịn đến khó chịu. Lâm Thanh Vũ không khỏi động lòng, nhưng Thẩm Hoài Thức còn đang ở sát vách, bọn họ lại tìm hoan mua vui... thì có phải quá vô trách nhiệm lắm không.
Lâm Thanh Vũ hít sâu một hơi, nói một cách bình tĩnh: "Xin lỗi, anh không muốn lắm."
"Ả?" Giang Tỉnh kinh ngạc đến mức phải dùng cả từ cổ, "Vì sao?!" (bình thường là 为什么 wèishéme, ở đây là 为何 wèihé)
"Làm chuyện xấu xong còn phải tắm rửa. Lạnh lắm, anh không muốn xuống giường."
Giang Tỉnh im lặng ba giây, hỏi một cách không chắc chắn: "Anh nghiêm túc chứ?"
"Ừm."
Giang Tỉnh tức nước vỡ bờ trong nháy mắt: "Đù mé Thanh Vũ! Anh thay đổi rồi! Trước kia anh không có thể này!"
Lâm Thanh Vũ yếu ớt nhả ra bốn chữ: "Gần mực thì đen?"
Giang Tỉnh: "..."
Tác giả: Chương tiếp theo sẽ sẽ là sinh nhật của cục cưng Thanh Vũ ~=3=
Rêu: Giờ này bên tàu vẫn có các chị hỏi sinh nhật của Vũ mỹ nhơn là ngày mấy, các chị bên này ai không nhớ thì tự kiểm điểm lại đi nhen, chương sau pass sinh nhật của Vũ mỹ nhơn nhớ ((((. = 4 ký tự ngày tháng sinh nhật Vũ dd/mm ~
5
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...