Mộ Chu hiển nhiên nhớ rõ, y nói:"Ta nhớ rõ, bởi vì nhớ rất rõ nên mới để người tuỳ ý, ta không sai khiến người bắt người dừng lại, ta kêu người nhẹ tay nghĩa là kêu nhẹ nhàng với bàn tay của mình không có kêu người nhẹ tay với hắn, người có thể bảo huynh trưởng ra tay mà"
Y im lặng lắc đầu mệt mỏi, Uyển Nghi và Hoàng Vũ liền bảo hắn:"Ta đi đây"
Họ rời đi, hắn lúc này tiến tới ghé sát tay đối phương nói nhỏ gì đó, Mộ Chu nghe xong liền đáp:"Được"
Hắn liền bế đối phương lên mang đi.
Sáng hôm sau hoàng đế không tảo triều, kéo đến Quốc Sư Điện lại không trông thấy ai, biết Uyển Nghi công chúa đã về liền kéo đến, nàng bảo:"Về đi, bệ hạ hôm nay dặn không tảo triều, nghỉ ba ngày đi, còn có chính sự, hiện tại Hoa Quốc đang có nhiều chuyện, trong đó có đám giặc cỏ nổi lên, mỗi võ quan một nơi, dẫn theo mười vạn binh thảo phạt chúng đi, các văn quan thì mỗi người chia một nơi, đến các địa phương cứu trợ thiên tai đi, dù sao hiện tại Hoa Quốc ngoại trừ kinh thành đâu đâu cũng có thiên tai, phía Tây lũ lụt, phía Nam hạn hán còn gì, nhớ trợ giúp nhau, mỗi nơi một văn quan được mang theo thế tử đi học hỏi"
Uyển Nghi đẩy toàn bộ quan đại thần rời kinh, hoàng đế rảnh rang không cần tảo triều mỗi ngày liền cả ngày dính lấy hoàng hậu nằm trong lòng đối phương không muốn rời nửa bước.
Hoàng hậu trước nay nhẹ nay với hắn hiện lại càng nhẹ tay hơn, Uyển Nghi cũng mang đến chỗ họ một lọ thuốc, cặn kẽ giải thích: "Đây là thuốc khiến nam tử mang thai, là được bào chế dưới tay đệ nhất thần y của Thiên Đình, năm xưa phụ đế ta mang thai đều là nhờ chúng, nay cho đệ một viên, việc dọn đường cứ để ta lo, thiên tai hạn hán nhất định kéo dài hai năm, đợi đệ an bình sinh ra hài tử thì sẽ để chúng về"
Hạn hán kéo dài khá lâu, quan đại thần bất lực sợ quốc khố không trụ được lâu.
Uyển Nghi vung tay một cái, quốc khố lại đầy lên.
Trong đó đều là đống của cải của Thiên Đế tiền nhiệm bị nàng giết thu về tay.
Ba tháng sau, thái y bắt ra hỉ mạch, vẻ mặt đầy khó hiểu nhìn hai người.
Hoàng hậu đưa mắt, cung nữ A Linh liền tiễn đối phương đi ngay, hiện tại tin tức này không được lộ ra bên ngoài.
Chỉ có bốn người biết được, Tửu Hy biết tin liền chạy vội lên Thiên Đình lao vào Thiên Cung hét lên:"Nhị ca, chuyển thế của phụ đế có thai rồi"
Đối phương nghe xong lòng đầy hoang mang lo lắng, mãi một lúc mới nói:"Mang đệ nhất thần y của Thiên Đình tới chăm sóc đi, bồi bổ cơ thể cho tốt, chuyển thế của người là phàm nhân, việc sinh con với nữ tử như đi ngang qua Quỷ Môn Quan nam tử sinh con thì có thế kéo cả con vào Quỷ Môn Quan nếu không phải phụ đế là phượng hoàng là thần thì không biết chuyện gì xảy ra, toàn bộ thuốc quý có thể dùng bồi bổ đều có thể mang đi, nếu sau này họ mất hãy mang hài tử ấy về, dù người sinh không phải họ thật nhưng cũng là chuyển thế của họ, linh hồn vẫn còn người đó trên người vẫn có thể thành thần, cứ mang về đi"
Tửu Hy gật đầu ngay, nàng chạy đến Tiên Y Cung, kéo ngay nam tử vận hắc y rời đi, vừa đi vừa nói:"Chuyển thế của phụ đế ta mang thai rồi, Thiên Đế cho phép rồi, ngươi xuống chăm y đi, được mang theo thuốc quý bồi bổ"
Đủ ngày đủ tháng, Mộ Chu sinh hạ tiểu hoàng tử, đỡ sinh ở ngoại ô, những cung nữ ra ra vào vào kia là người của
Thiên Đình.
Kéo dài lê thê hơn ba canh giờ vẫn chưa sinh được.
Đến tờ mờ sáng, cung nữ hét lên: "Sinh rồi, bệ hạ sinh rồi"
Một lúc sau, Tửu Hy bước ra bế theo tiểu hoàng tử, nàng định đưa nó cho hắn thì hắn hỏi:"Y không sao chứ?
Hệt phong cách phụ vương nàng, phụ vương thế nào chuyển thế giống vậy chẳng khác chút nào, bao giờ cũng thê cao nhất hài tử xếp thứ hai, chuyện gì cũng phải lo cho phụ đế trước, nàng thở dài bảo:"Ốn rồi"
Nghe xong hắn chạy vào bỏ lại tiểu hoàng tử cho nàng chăm.
Tửu Hy bất mãn nhưng không nói, một lúc sau
Hoành Vũ Vương cũng vào, Tửu Hy đặt tiểu hoàng tử vào tay đối phương rồi bảo:" Chu nhi quan tâm đến y không quan tâm đến tiểu hài tử, đệ chăm chất tử của đệ đi, đệ là bá bá nó mà"
Thanh Hành ôm tiểu hài tử mà lòng đầy khó hiểu, hắn nhìn chất tử của mình bằng vẻ mặt chán ghét nhưng lại nhận ra đứa trẻ giống in hệt đệ đệ hắn lúc nhỏ hệt phiên bản nhỏ của đệ đệ hắn.
Thanh Hành tức thì mặt đối sắc cưng chiều nhìn chất tử.
Thiên tai cũng ngừng lại, quan đại thần được về triều.
Thái tử đã ba tuổi, được Uyển Nghi xuất cung mang về, năm đó nàng cũng chỉ chừa mạng cho đối phương,
Triều thần về kinh biết y đã sinh hạ hoàng tự liền quỳ xuống bảo:"Bệ hạ, nếu đã có hoàng tự hãy phế thái tử lập hoàng tự làm thái tử"
Mộ Chu liền bảo:"Hoàng tử là hoàng tử, thái tử là thái tử, y dù không phải hoàng tự trẫm sinh cũng là con thừa tự của trẫm vẫn có quyền thừa kế, sau này để nó làm thừa tự của Hoành Vũ Vương, dù sao cũng là chất tử của y, để nó kế vị cũng được"
Quần thần muốn can nhưng bị ánh mắt lạnh lẽo của hoàng đế doạ sợ, y học hắn muốn dùng ánh mắt giết người ấy doạ sợ đám quan lại khiến chúng nghe lời.
Mộ Chu nói thêm:"Hoàng hậu là hoàng hậu vẫn là đế sư là sư phụ của Quý tộc, Quốc Sư Điện sau này là nơi dạy học, các ngươi đưa thế tử nhi tử đến học lại đi, Quốc Sư sẽ dạy, sau này trẫm có chết hoàng hậu không muốn làm Thái Hậu thì quay về làm Quốc Sư mọi thứ vẫn sẽ như trước không thay đổi"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...