Đến tối, thái giám mang theo một đám thị vệ và nô tài đến Quốc Sư Điện đón Mộ Chu, y vừa đứng dậy, Thanh Chu liền nói: "Có thể ngủ lại"
Vừa nghe xong, y tức thì ngồi xuống rồi vẩy vẩy tay ra hiệu, thái giám hiểu y liền tức thì rời đi ngay.
Thanh Chu đưa y bát cơm cau có bảo:"Lo mà ăn đi"
Mộ Chu liền vội vã đón lấy tiếp tục ăn.
A Linh chạy vào hành lễ rồi nói:"Đại nhân, điện hạ cho gọi người đến Uyển Nghi Điện"
Thanh Chu liền hỏi:"Có gấp không?"
A Linh gãi đầu bảo:"Không biết ạ, điện hạ bảo là có việc thôi ạ"
Thanh Chu gật đầu nói:" Lát nữa ta sẽ đến, nếu y nói thế thì chỉ là chuyện nhỏ thôi chẳng sao đâu, khi nào y nói ta cho ta một nén nhang thì đó mới là gấp, y là kiểu cho đối phương thời gian"
Dùng bữa xong, A Linh dọn xuống, y ở lại điện đọc sách còn Thanh Chu đến Uyển Nghi Điện.
Vừa bước vào đã thấy mùi khói thuốc nồng nặc pha trộn với hương an thần.
Thanh Chu thi lễ với người ngồi sau rèm gọi một tiếng: "Sư tỷ"
Tửu Hy vén rèm đi ra, vẫn là hồng y xộc xệch và tẩu thuốc cầm tay, nàng thở dài bảo: "Đệ đến sớm"
Thanh Chu đáp:"Không chậm, vừa dùng bữa xong"
Tửu Hy khẽ gật đầu rồi rút ra một cuốn trục đưa nó cho hắn, Thanh Chu nhận lấy rồi mở ra, là một nhiệm vụ, ngoại ô vừa xuất hiện một con quỷ chuyên bắt cóc ăn thịt người, vừa xuất hiện gần đấy, ngoại ô không tấp nập lắm nhưng bao bọc bởi vài khu rừng âm u, luôn có người qua kẻ lại chở hàng đi hàng về hay đi đâu đó ngang qua.
Hắn trầm ngâm rồi nói:"Lâu lắm rồi đệ mới thấy quỷ đấy"
Tửu Hy liền nhắc nhở hắn:"Đúng nhưng quỷ lần này khác với nhiều năm trước"
Thanh Chu cau mày hỏi:"Khác thế nào?"
Nàng trả lời:"Thiên Đình phân quỷ thành tất cả năm cấp bậc, Quỷ nô là loài quỷ thấp kém nhất làm nô lệ và công cụ cho tầng lớp cao hơn, Quỷ binh là tầng lớp binh lính chinh chiến cho Quỷ giới, Quỷ tướng là cấp bậc của những tên lãnh đạo một đội quỷ binh ít nhất đội đó cũng phải có ba vạn binh, Quỷ quý tộc là những con quỷ cấp cao hơn, sở hữu ít nhất cũng mười Quỷ tướng và hơn trăm Quỷ nô dưới mình, cuối cùng là Quỷ vương, và hiển nhiên sức mạnh càng mạnh thì càng có nhiều thứ thuộc về mình, Quỷ giới căn bản không quan tâm xuất thân, xuất thân là Quỷ nô nhưng sức mạnh lại mạnh mẽ đến mức bằng một Quỷ Vương thì chính là Quỷ Vương.
Trước nay
Quỷ giới chỉ có mười lăm Quỷ Vương, xếp theo thứ tự là phụ vương ta, huynh trưởng ta rồi mới đến đám đấy.
Lần này đệ phải đánh với Quỷ vương xếp thứ năm"
Thanh Chu cau mày hỏi lại:"Quỷ Vương thứ năm?"
Tửu Hy đáp ngay:"Không sai"
Nàng nói:"Hắn có khẩu vị vô cùng thấp kém, là kẻ đáng khinh nhất trong số các Quỷ Vương, hắn uống máu người, ăn thịt người và có một sở thích đặt biệt là nuôi nhốt những Quỷ nô, mà Quỷ nô này không phải là những kẻ hầu người hạ như cung nữ thái giám mà là kỹ nữ kỹ nam, dùng để phục vụ trên giường, có điều hắn lại thích phàm nhân phục vụ mình hơn nhất là những nam nhân nữ nhân chưa đầy mười sáu tuổi"
Nghe xong mắt Thanh Chu loé qua một tia sát ý, hắn nói:"Quả nhiên...khẩu vị thấp kém"
Tửu Hy bật cười rồi bảo:"Quỷ Vương vốn liên kết với nhau, một kẻ chết thì những kẻ khác nhất định sẽ thay kẻ bị giết kia báo thù, phụ vương ta năm xưa lúc chết họ cũng muốn báo thù cho người trừ hắn, nhưng toàn bộ đều thất bại nên khi tên đó bị ta giết bọn họ biết nhưng cũng chẳng mảy may quan tâm, tên này lại là kẻ mà toàn bộ
Quỷ Vương đều chán ghét muốn hắn chết sớm nên đệ ra tay sẽ không sao"
Thanh Chu liền gật đầu, đang định đi thì nàng dặn thêm một câu:"Đừng dùng kiếm, dùng thanh đao của phụ vương ta"
Hắn không hiểu lắm nhưng vẫn gật đầu.
Ngay trong đêm đã thúc ngựa chạy ra khỏi kinh thành, lisnh gác thấy hắn đang định cản thì hắn rút ngọc bội ra giơ lên.
Lính gác nhìn xong thì tức thì hét lên:"Mở cổng thành, Quốc Sư đại nhân đến"
Cổng thành mở ra, lính gác đứng xếp hàng hai bên cung kính nói to:"Bái kiến Quốc Sư đại nhân"
Hắn rời thành ngay trong đêm, phóng ngựa đền ngoại ô cách kinh thành không xa.
Vừa đến liền kéo dây cương dừng ngựa lại, đảo mắt dò xét xung quanh rồi bước xuống, mang ngựa đến buộc bên cạnh gốc cây.
Cầm kiếm đi xung quanh dò xét trước, đang đi thì một bóng đen lao đến, bị đánh bất ngờ hắn vội vàng rút kiếm ra chặn lại rồi hất đối phương ra xa.
Đối phương văng ra là lúc kiếm gãy, lúc này hắn liền hiểu ngay lý do nàng kêu hắn dùng đao của Quỷ Vương kia, hắn thở dài triệu hồi bảo đao, vừa ngửi thấy quỷ khí trên thanh đao, kẻ địch tức thì trở nên phòng bị hơn bao giờ hết, đối phương hét lên hỏi:"Ngươi là kẻ nào?"
Thanh Chu hỏi ngược lại ngay:"Ngươi là cái thá gì mà ta phải xưng danh?"
Đối thủ càng kiêng dè hắn, càng sợ hắn hơn, bảo đao kia từng trảm thiên diệt địa, đánh khắp bát hoang tứ hải cả
Thiên Địa đều sợ khi Quỷ Vương Cố Tử bị thuộc hạ ám toán cũng là lúc mà thanh đao không còn xuất hiện trên đời lần nào.
Ấy là vì thuộc hạ kia sắp cướp được thanh bảo đao thì nó lập tức biến mất không rõ tung tích, bảo đao ấy vốn có linh trí, nó tự biết chủ mình là ai, Quỷ Vương Cố Tử sớm dặn nó răng nhi nữ ngài, Cửu Công Chúa Cố Tửu Hy sẽ là chủ tương lai của nó, nếu ngài chết nó phải về với chủ nhân mới này không được thuộc về kẻ khác.
Bảo đao này vốn không thích kẻ khác ngoài chủ cũ là Quỷ Vương và nhi nữ ngài đụng vào nhưng bảo đao này lại cảm nhận được hơi thở của hắn là của chủ cũ nên ngoan ngoãn nghe lời.
Đối phương bên kia bây giờ còn cảm nhận được cả hơi thở quen thuộc.
Hắn nghiến răng hỏi:"Ngươi là Cố Tử?
Không đúng tên đó rõ ràng đã chết rồi nhưng tại sao thanh đao vốn của hắn lại trong tay ngươi? Hơi thở của hắn tại sao lại phát ra từ ngươi? Nói mau ngươi rốt cuộc là kẻ nào?"
Thanh Chu đáp:"Ta, Cố Thanh Chu, sư đệ của Cửu Công Chúa Thiên Cung Cố Tửu Hy"
Đối phương cau mày, tức giận nói:"Không thể nào, cùng họ Cố nhưng lại là sư đệ của nàng ta, tại sao lại có hơi thở và bảo đao của hắn"
Thanh Chu liền nói:"Bảo đao này là sư tỷ cho ta mượn, người muốn ta thay người và những Quỷ Vương khác giết ngươi"
Đối phương cười lớn bảo:"Nực cười, muốn giết ta? Ngươi cũng vẫn chỉ là một phàm nhân với tu vi trăm năm có hơn lấy gì giết ta?"
Thanh Chu trả lời hắn:"Ta lấy bảo đao này giết ngươi"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...