Cuối tháng 8, đêm khuya trời mua tầm tã, Nhã Quý Phi sinh hạ tam hoàng tử Mộ Chu.
Hài tử vừa sinh thì tin truyền đến, Hoàng Đế đã lâm trọng bệnh.
Tin vừa đi, tiểu hoàng tử liền biến thành sao chổi.
Cũng không biết tin từ đâu ra nói rằng tiểu hoàng tử vừa sinh đã khiến hoàng đế bệnh nặng sau này ắt sẽ làm cho Hoa Quốc sụp đổ.
Một truyền mười, mười truyền trăm cả
Hoa Quốc đều mắng chửi hai mẫu tử.
Nhã Quý Phi không chịu được đã đưa tiểu hoàng tử cho cung nữ, nàng bảo:"Mang nó đi vứt cho bổn cung, vốn tưởng sinh hoàng tử sẽ tăng sự sủng ái không ngờ hoàng tử này lại là sao chổi hại người"
Cung nữ nhận lấy, ngập ngừng rồi tuân lệnh, nhưng thay vì mang đi vứt, cung nữ mang theo đứa trẻ chạy đến cầu xin Quốc Sư.
Y ngồi bên trong, đang vừa uống trà vừa đọc sách, cung nữ chạy vào, ôm đứa trẻ quỳ sụp xuống tâu:" Quốc sư đại nhân cầu ngài cứu tam hoàng tử"
Quốc Sư ngước lên nhìn đứa trẻ trong tay nàng rồi nhìn nàng sau đó hỏi:"Nói đi, đã có chuyện gì"
Cung nữ đáp:"Bẩm, chủ tử nhà nô tì sai nô tì ném tiểu hoàng tử đi, nô tì không dám không tuân lệnh nhưng tiểu hoàng tử dù có là sao chối trong mắt Hoa Quốc thì cũng là một sinh mạng, là hoàng tử mang huyết mạch của hoàng thất"
Quốc Sư trầm ngâm rồi bảo:"Hiểu rồi, để lại rồi về đi"
Cung nữ lo lắng muốn đặt tiểu hoàng tử đến cạnh Quốc Sư nhưng lại thôi, Quốc Sư hiểu ngay, y nói:"Về bảo chủ tử nhà ngươi, ngươi vô ý chạm mặt Quốc Sư, bị y đe doạ quá sợ nên đã khai ra, Quốc Sư đã mang đứa trẻ đi"
Cung nữ như bắt được cọng rơm tức thì đặt tiểu hoàng tử đến bên Quốc Sư rồi rời đi ngay.
Quốc Sư nhìn đứa trẻ đang ngủ say bên cạnh rồi bảo:"Hay thật, ngai vàng sắp đổi chủ rồi"
Ngai vàng vốn là của đích trưởng tử, nhi tử của hoàng hậu.
Mà hoàng hậu vốn chẳng xuất thân từ Quý tộc Hoa Quốc mà là công chúa Phượng Quốc đến hòà thân nhiều năm trước, tiên đế đã tuổi cao gần đất xa trời nên đã để công chúa gả cho Thái Tử tức Hoàng Đế hiện tại làm Thái Tử Phi.
Thái tử luôn là đích trưởng tử lần này ngai vàng đổi chủ ý nói, ấn long luôn tồn tại trên mỗi thiên tử Thái Tử Hoa Quốc trước đây đều có riêng Thái Tử hiện tại không có mà người có lại chính là tam hoàng tử là đồ sao chổi này.
Quốc Sư hạ chén trà buông cuốn sách xuống hai tay ằm tiểu hoàng tử đang ngủ say lên, ngài nói:"Mẫu phi ngươi không cần ngươi, từ nay ngươi ở lại Cung Quốc Sư của ta, ta không biết mẫu phi đã đặt tên gì cho ngươi nhưng ngươi từ nay sẽ tên là Mộ Chu"
Ngài giao nó cho cung nữ chăm sóc, Hoàng Quý Phi hay tin đã đến thăm ngỏ ý muốn nhận tam hoàng tử làm con thừa tự.
Quốc Sư hỏi ngay:"Ngươi không sợ bị chửi rủa sao?"
Hoàng Quý Phi lắc đầu bảo;"Trên đời này không ai là sao chối cả, mỗi sinh mạng đều quý giá, tiểu hoàng tử cũng là con người thôi, hơn nữa việc bệ hạ lâm trọng bệnh vốn là do Hoàng Hậu làm"
Quốc Sư vốn biết nhưng ngài hỏi ngược lại ngay:"Sao ngươi lại nói vậy?"
Hoàng Quý Phi cười trừ, nàng bảo:"Quốc Sư đại nhân hiếu rõ nhất mà, ngài có chuyện gì mà không biết sao lại hỏi dò ta như vậy"
Quốc Sư khẽ cười, ngài bị một Hoàng Quý Phi nhỏ bé phát hiện mất.
Hoàng Quý Phi nói:"Ta để ý, lần cuối bệ hạ lui đền hậu cung của thị thiếp là một tháng trước, sau đó chỉ lui đến cung của Hoàng Hậu, hơn nữa Hoàng Hậu là công chúa Phượng Quốc, Quốc Sư đại nhân ắt hiểu mà đúng chứ?"
Quốc Sư đáp:"Ta hiểu, Hoàng Hậu giữ thuốc cầm cự nên bệ hạ mới lui đến không ngờ là chỉ sau một tháng, tam hoàng tử vừa ra đời thì bệ hạ nằm một chỗ, Thái Tử giám quốc, Hoàng Hậu buông rèm nhiếp chính"
Hoàng Quý Phi nghiêng đầu bảo:"Ta muốn nuôi dưỡng tam hoàng tử trở thành tân đế"
Quốc Sư hỏi ngay:"Y gì?"
Hoàng Quý Phi đáp:"Ta thấy, thái tử này hoang dâm vô độ, tiêu tiền hoang phí, nghe lời mẫu hậu răm rắp, như vậy sao xứng là minh quân, Tống gia ta chỉ phục vụ minh quân không hầu hôn quân"
Quốc Sư nghe xong khẽ gật đầu, ngài bảo:"Ngươi được phép, A Linh, mang tiểu hoàng tử đến đây"
Cung nữ thân cận tức thì rời đi rồi trở ra với tiểu hoàng tử, Hoàng Quý Phi đón lấy, Quốc Sư bảo:"Tiểu hoàng tử tên Mộ Chu, đợi nó ba tuổi ngươi phải mang nó đến để ta dạy, ta sẽ chú ý nhất cử nhất động của ngươi và luôn để ý phía sau hoàng tử, hoàng tử có mệnh hệ gì ta sẽ đến đưa nó về Cung Quốc Sư"
Hoàng Quý Phi khẽ gật đầu, nhưng nàng lại hỏi:"Quốc Sư sẽ phế đế chứ?"
Ngài đáp:"Phải xem thái độ của hắn với ta, ngươi biết ta thân phận ra sao mà, nàng ta có khi sẽ xem ta là cái gai cần nhổ vì ngáng được Phượng Quốc và nàng ta, nếu hắn nghe lời nhổ ta thì dân chúng phẫn nộ thế nào ngươi hiểu mà"
Hoàng Quý Phi nhìn Quốc Sư chăm chăm rồi nói: "Vậy được, ta cáo từ trước"
Quốc Sư bảo:"Đi thong thả"
Hoàng Quý Phi đi Cung nữ A Linh mang ly trà của Quốc Sư và Hoàng Quý Phi rời đi, nàng cất ly của Hoàng Quý Phi đổi ly mới cho chủ tử nhà mình.
Lúc đặt xuống nàng hỏi:"Đại nhân, giao điện hạ cho nương nương sẽ không sao chứ?"
Quốc Sư nâng ly trà lên nhấp một ngụm rồi bảo:"Nàng ta mới là nữ tử mang phượng mệnh, tân đế giao cho nàng ta nuôi là hợp nhất, ả Hoàng Hậu ngồi trên phượng vị kia trên người chỉ có ấn phượng không có phượng mệnh thì
Thái Tử kia làm sao có ấn long, Nhã Quý Phi sinh ra hoàng tử có ấn long nhưng tân đế tương lai cần có một mẫu phi để dựa vào, một chỗ dựa vững chắc, mẫu phi là người dạy đầu tiên mà nàng ta vốn từ nhỏ đã lưu lạc bên ngoài mãi đến năm mười tám mới được mang về để thế cho đích nữ, chỉ là thứ nữ sao có thể mang phượng mệnh"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...