Quốc sư Hoa Quốc sinh vào thời chiến loạn, mới 16 tuổi đã phải khai man lên 18 để thay sinh phụ tòng quân.
Tiểu tướng quân, hài tử của Mộ tướng quân là người tài giỏi vô song lại rất thân với y.
Ngài không ủng hộ sinh phụ nhưng cũng không nói gì.
Năm cả hai mười tám, Mộ Tướng Quân chết trận, tiểu tướng quân trở thành chủ tướng, nhấc y một bước từ lính quèn trở thành Quân Sư vạn người e sợ và kính nể.
Quân Sư đến núi Vân Phong bãi sư học đạo, Chủ Tướng tới bái lão vương gia tiền triều làm sư phụ, đại quân ẩn cư trong rừng núi sâu ba năm.
Ba năm sau, Quân Sư và Chủ Tướng đại quân quay lại, đại quân khí thế xông đi khắp nơi, đánh đâu thắng đó cuối cùng lập nên Hoa Quốc.
Thái Tổ Mộ Quân Phong đăng cơ, trở thành hoàng đế ở tuổi 40, trên mặt giờ đã có râu bên không lập hậu vì chính thê đã bị bắt giết, không mở rộng hậu cung, dưới gối có ba đứa con trai.
Trưởng tử được phong làm thái tử, tấn phong Quân Sư làm Quốc Sư đặt ra rất nhiều điều lệ ràng buộc cả Hoa Quốc không cho động đến Quốc Sư trong đó có ba quyền quan trọng:Quyền Phế Đế, Quyền Quản Lí Quốc Sự thay vua và không ai dược phép phế bỏ Quốc Sư.
Quốc Sư Cảnh Thanh Chu nắm mọi quyền hành, có tài bói toán hơn nữa còn không bao giờ già đi dáng vẽ giữ vững năm mười tám tuổi.
Thái Tổ mất năm ngài mới 51 tuổi, Huệ Chương Đế hoàng đế thứ hai mất năm 54 tuổi.
Quốc Sư trải qua hai triều
van song.
Quốc Sư là Quân Sư của Thái Tổ là Quốc Sư Hoa Quốc là sư phụ của mười tám đời hoàng đế.
Mạo phạm Quốc Sư chính là mạo phạm hoàng thất, mạo phạm hoàng đế.
Một ngày làm thầy suốt đời làm cha, Quốc Sư cũng như cha của hoàng đế.
Mỗi đời hoàng để đăng cơ đều cho sửa lại Quốc Sư Điện, theo ý các hoàng để là đề hậu bối không bị nóng, Quốc Sư Điện là nơi đẹp nhất ở Hoa Quốc, tấu chương luôn được mang đến đây, hoàng để sẽ xử lí ngay trước mặt Quốc Sư trong phạm vị hai canh giờ.
Sau giờ thượng triều và hai canh giờ xử lí tấu chương là ngọ thiện sau ngọ thiện là giờ nghỉ, Quốc Sư sẽ dạy.
Trong sử sách không ghi chép nào được miêu tả về Quốc Sư, Quốc Sư có quyền ban chết cho quan ngự sử điều mà bất kì hoàng đế nào cũng không dám làm.
Điều quan trọng khiến sử sách không dám ghi là vì Quốc Sư cấm.
Mãi đến khi Quốc Sư mất mới có ghi chép xuất hiện, chuyện tiêu biểu là năm Thanh Chương thứ bảy, Hoa sự
Quốc tiếp đón sứ thần Phượng Quốc ghé thăm.
Trong Quốc Sư Điện, hoàng đế đang nói chuyện cùng Quốc Sư bên cạnh có quan ngự sử và thái giám thân cận.
Hoàng Đế:"Sư phụ, bọn họ có ý muốn dùng mỹ nhân gây ra chuyện yêu phi hại quốc với nước ta"
Quốc Sư khẽ gật rồi đáp: "Vậy thì đừng thu vào hậu cung mang đưa đến chỗ tứ vương gia hoang dâm hoàng đệ ngươi là được, hắn không cầu gì ngoài mĩ nhân mà"
Hoàng đế: "Chiêu này...."
Quốc Sư:'Dương Hoa Cung còn trống nhỉ? Tạo ra một cái danh là....Huyền Quý Phi đi, tung tin rằng quý phi tài sắc hơn người, sinh đẹp giỏi giang nên mới thành sủng phi của hoàng đế, bảo mỹ nhân Phượng Quốc chẳng là gì so với Huyền Quý Phi"
Hoàng Đế:"Vậy....ai là Huyền Quý Phi đó?"
Quốc Sư: "Chuyện đó ta tính, không cần ngươi quản đâu tiểu Diên"
Hoàng đế bật cười bảo:"Đúng nhỉ, sư phụ sẽ ra tay mà, con không cần lo chỉ cần ngồi ổn trên ngai vàng không gây hại là được"
Ngay chiều ấy có tin đồn dậy lên, cũng vừa kịp lúc có tin Huyền Quý Phi là người nhập cung chưa lâu, gần một tháng sau sứ thần mới đến.
Hoàng đế đến Dương Hoa Cung xem thì giật mình hoảng hốt kinh hãi hét lên hai tiếng:"Sư phụ...."
Vị nữ tử vận lam y mái tóc đen dài trên đầu cài đủ loại trâm ngọc đang phe phẩy chiếc phiến khẽ mỉm cười đưa ngón tay lên ra hiệu im lặng với hoàng để, nhìn in hệt một vị tiểu thư khuê cát.
Hoàng Đế lao đến quỳ sụp xuống hỏi:"Tìm một nữ tử như vậy khó lắm sao? Sao người lại đích thân ra mặt? Vậy nếu sứ thần hỏi về Quốc Sư thì phải làm sao?"
Người trước mặt búng nhẹ vào trán hoàng đế rồi bảo:"Ta phân thân rồi, hơn nữa tu vi của ta rất cao sống cũng nhiều năm không ai nhìn ra dao động biết đó là phân thân đâu mà có biết thì cung chỉ nghĩ Quốc Sư bận trăm công nhìn việc nên gửi phân thân đến"
Hoàng đế ôm chân đối phương khóc lóc:"Xin người đó sư phụ, người làm thế xuống dưới con sao dám nhìn mặt thái tổ và tổ phụ phụ hoàng con đây"
Huyền Quý Phi:"Bệ hạ chú ý chừng mực chút đi, hoàng hậu nương nương sắp đến rồi đừng để lộ thân phận của ta"
Hoàng đế vội vàng bật dậy chấn chỉnh lại ngồi xuống ghế, Huyền Quý Phi rút ra một cuốn sách bằng đầu cùng hoàng đế đàm đạo.
Một lúc sau một nữ tử tiến vào, thân lam y đầu cài trâm phượng.
Huyền Quý Phi đứng dậy cùng cung nữ hành lễ: "Tham kiến hoàng hậu nương nương"
Hoàng hậu:"Muội là Huyền Quý Phi vừa nhập cung?"
Huyền Quý Phi:"Bẩm là muội"
Hoàng hậu:"Ta thấy muội và quốc sư có vài phần giống nhau, hai người có quan hệ gì sao?"
Huyền Quý Phi tức thì thấy không ổn, hoàng đế vội giải vây:"Không nên nhắc, nàng ấy là nhi nữ lưu lạc nhân gian của Quốc Sư đại nhân"
Hoàng Hậu:"Xem ra Quý Phi muội muội có chỗ dựa khá vững vàng"
Huyền Quý Phi:"Muội không muốn làm phiền phụ thân....dù sao người trăm công nhìn việc mà"
Vừa về Phượng Nghi Cung, hoàng hậu nổi giận bảo:"Đi, điều tra xem nàng ta từ đầu tới, quốc sư còn không có thê tử lòi ra từ đâu nhi nữ được"
Cung nữ:"Nhưng mà nương nương....!nàng ta đích thị là do Quốc Sư đón về cách đây một canh giờ, nghe nói mẫu thân có hiềm khích với thế gian nên ẩn cư từ sớm, sau này nảy sinh tình cảm với Quốc Sư ngay lần đầu gặp nhau nên vô ý sinh ra nhi nữ, là dinh mẫu bệnh sắp chết nên kêu sinh phụ đến nuôi nhi nữ"
Hoàng hậu:"Ai biết có thật không còn nữa tại sao Quốc Sư lại mang nàng ta về còn đưa vào hậu cung của bệ hạ?
Hắn muốn nhi nữ sinh thái tử để tranh vị trí của bổn cung sao?"
Cung nữ:"Nghe nói là sẽ không sinh ạ, Huyền Quý Phi nhìn vậy chứ rất kiêu ngạo, tin tức thần nghe được vài ngày trước bảo là Quốc Sư nói nàng ta không cần sinh cũng không cần ở quá lâu, đợi ngày sứ thần tới và về lại
Phượng Quốc là được"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...