Triệt Nhi.. Hóa ra ta thích nàng nhiều đến thế.
"Nương tử" Hắn gọi nàng như vậy
Triệt Nhi gục đầu bên vai hắn, nghe thấy câu nói ấy thì giật mình rồi khóc nức nở
"Cả đời ta chỉ cưới mình nàng, tuyệt đối không hai lòng". Triệt Nhi vùi đầu vào vai hắn
"Chàng sẽ không thành thân với người khác nữa phải không?"
"Ngốc, ta nói thế để cho nàng ghen đó, nàng là chính thê của ta, bây giờ và mãi mãi"
•••
Lúc Triệt Nhi tỉnh dậy thấy Uy Thần trầm ngâm ngồi bên mép giường nàng, nàng hơi bất ngờ, rồi lại cười nói: "Uy Thần, con lớn rồi, không thể tùy tiện như lúc nhỏ nữa."
"Triệt Nhi, mặc cho bao người nói nàng là yêu ma quỷ quái..."
"Chàng sợ ta ?"
"Không, tuyệt đối không, ngược lại ta vẫn có một mong muốn đại nghịch bất đạo là được ở bên cạnh nàng, cho dù nàng có là sư phụ ta"
Nàng đưa bàn tay run rẩy lên áp vào má hắn
"Gọi ta một tiếng nương tử đi"
"Nương tử"
"Câu nói như thế thật là hay, chàng có thể nói lại vài lần cho ta nghe được không?"
"Được, ngày nào ta cũng nói cho nàng nghe"
Hồi đó, trước mắt hắn, nàng dịu dàng như nước, rồi giống như nước chảy đá mòn, bao nhiêu năm trôi qua, khắc vào trong lòng hắn, đến chết cũng không thể quên.
Nàng cười khẽ một tiếng, đột ngột rơi lệ.
Một buổi sáng, Uy Thần trầm tĩnh nhìn nàng, nói
“Ta muốn cùng nàng xây dựng gia đình, nhưng ta là một nam tử, không thể cứ để nàng nuôi cả đời. Ta muốn dùng chính năng lực của mình cho nàng cuộc sống hạnh phúc mĩ mãn.”
"Chàng định làm gì?"
"Ta muốn đến kinh thành làm quan"
Triệt Nhi không nói lên lời. Trong khoảnh khắc đó, nàng chấp nhận cô đơn phòng trống chờ hắn trở về sẽ nhẹ nhàng gọi nàng một tiếng" Nương tử"
Hắn đi đến kinh thành đã được một năm, nàng không lúc nào nguôi nhớ hắn.
"Uy Thần" Triệt Nhi bỗng nhiên bật dậy gọi to, thì ra Nàng vừa thấy ác mộng, nàng mộng thấy Uy Thần bị người ta chém đầu, máu chảy rất nhiều, khiến người ta kinh sợ.
Nàng nhìn ra bên ngoài, ánh trăng rất sáng, nàng nhìn thấy Khiết Nhi, hình bóng nàng ta ẩn ẩn hiện hiện, Khiết Nhi đã bị phu quân của nàng- Uy Thần giết chết ở kiếp trước, trong đêm hôm đó, phụ hoàng, mẫu hậu, huynh đệ tỷ muội của nàng đều bị hắn giết chết
"Khiết Nhi tỷ, xa cách hơn trăm năm, tỷ vẫn khỏe chứ?"
"Hừ, ta từ lâu đã không phải tỷ tỷ của ngươi, Triệt Nhi, kết thúc tất cả, đi nhập luân hồi, mọi người vẫn đang chờ muội"
"Chấp niệm trong lòng muội quá nặng, không thể từ bỏ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...