Một nam nhân có gương mặt trứng ngỗng, mắt xanh màu biển cùng một đầu tóc dài xanh da trời chạm vai mỉm cười đi ra từ buồng nhỏ trên tàu, tiến về chỗ bọn họ. Ông không phải người Aidonatello. Thân thể của ông rất cao, khung xương rõ ràng nhưng không mảnh khảnh. Đồ ông đang mặc có chút giống với trang phục pháp sư, có tay áo rộng, nhưng phương pháp trang trí khác biệt rất lớn. Cổ áo được phủ một tầng hoa văn, hoa văn không phải là thực vật ở Aidonatello. Áo ngoài rất ngắn, trái ngược với phong cách áo khoát dài của Aidonatello.
Người kia vỗ tay, dừng một chút, lại vỗ tay, ý chỉ mọi người "Chú ý tại đây".
Nam tử tóc xanh cười nói: "Chửi thề ở chỗ này, Đại vương Agnes Morrow sẽ hiện thân ờ. Cá nhân ta khá là chờ mong nhìn thấy nó á." Nam tử nói tiếng Aidonatello khá lưu loát, trên thực tế, là rất tốt. Những lỗi phát âm cơ bản hầu như không có.
Sick giải thích với Even Joseph: "Đại vương Agnes Morrow là cá huy hoàng lớn nhất ở đây, ma thú cấp độ truyền thuyết."
Tiếp đến Sick giới thiệu Even Joseph cho người kia, sau đó Sick lại giới thiệu người kia với Even Joseph: "Vị này chính là chủ thuyền Loffi Division đại nhân, chủ thuyền bổn thuyền."
"Chủ thuyền ——" Even Joseph dùng đầu ngón tay sờ càm của mình, suy nghĩ chức này và thuyền trưởng khác nhau chỗ nào.
"Cũng là người ăn chùa thôi." Chủ thuyền Loffi Division nói: "Đội thuyền dị giới không được đánh bắt ở Nocardia Manchester, cho nên phải dùng danh nghĩa người Nocardia Manchester mới không bị đuổi. Kỳ thật từ chủ tàu đến thuyền viên đều là người Aidonatello. Tôi chả làm gì cả, chỉ cần trưng cái tên ra là được. Ah, nhưng nếu con thuyền này làm chuyện phi pháp, tôi sẽ bị chính phủ tính sổ, cho nên phải quan sát cẩn thận."
"Ờ ——" Even Joseph nhíu mày.
Sick nói: "Tài nguyên pháp thuật ở Nocardia Manchester rất phong phú, thực hi vọng có thể tìm nhiều một chút."
"Với thế cục bây giờ thì khó mở cửa lắm. Chính phủ sợ sẽ dẫm lại bi kịch của Villas, vận dụng quyền phủ quyết..." Chủ thuyền Loffi Division hàn huyên với Sick.
Bọn họ đang bàn về một tên độc tài ỷ vào ưu thế khoa học kỹ thuật phá tan hệ sinh thái của Nocardia Manchester. Kết quả chính quyền Nocardia Manchester phải phái người tới để dẹp yên. Sau đó lại phát sinh cách mạng toàn đại lục, vất vả lắm mới khôi phục lại chính quyền, nhưng từ đó bọn họ phải sống chung với một hệ sinh thái khuyết tật.
Bọn họ còn nói tới ảnh hưởng từ người bên ngoài đến bản thân Nocardia Manchester, nhưng may mắn bọn họ không bị mất hẳn bản sắc, chỉ là bổ sung một ít văn hóa mới. Villas lập nên một chính phủ bù nhìn, phủ định văn hóa bản thổ, đồng hóa văn hóa với các thể lực ngoại lai. Còn có...
Even Joseph nghe cứ như vịt nghe sấm. Lúc này, hắn càng cảm nhận rõ hơn chuyện mình đã cách Aidonatelllo rất xa rồi.
Lúc bọn họ đang thảo luận hăng say, Sick hít hít cái mũi hỏi: "Mùi gì đó?"
"Cái gì?" Chủ thuyền Loffi Division nhướng mày, hắn không ngửi thấy gì đặc biệt.
Even Joseph lúc đầu cũng không ngửi thấy khác biệt, nhưng qua khoảng năm phút đồng hồ, hắn mới bắt đầu cảm thấy có một mùi thơm nhàn nhạt trong không khí. Không phải đồ ăn, mà như là hương hoa đấy. Hương vị này dần dần tăng cường, đến khi trở nên gay mũi, giống như một lọ nước hoa bị đập bễ.
Mọi người tụ lại mạn thuyền, nhìn xuống xuống. Mặt biển đỏ đến mức mất tự nhiên, một tầng chất lỏng đỏ tươi dày đặc nổi trên mặt nước.
"Là thuyền hải tặc." Sick híp mắt, mất hừng: "Thợ săn trộm. Những người kia không muốn xây máng nước, liền giết cá lấy kết tinh. Loại phương pháp này không lấy được nhiều kết tinh, nhưng là thành phẩm thấp, vẫn có lợi nhuận cho nên không quan tâm."
Chủ thuyền Loffi Division nhắm mắt không nỡ nhìn, qua ba giây mới mở mắt ra, nói: "Cá huy hoàng phát triển rất chậm, những tên này còn, cá sẽ hết. Dù sao cá càng ít, kết tinh lại càng quý, hết rồi thì bọn chúng tìm giống khác để săn, căn bản không quan tâm." Chủ thuyền Loffi Division quay người ly khai: "Ta kêu phòng truyền tin thông báo cảnh sát biển."
"Có ích sao?" Even Joseph hỏi.
"Vô dụng, chỉ là làm ghi chép mà thôi." Sick không cần nghĩ cũng có thể trả lời: "Mấy tên kia đã cao chạy xa bay. Hải dương mênh mông, nhân lực tuần tra không bao giờ đủ. Muốn trừ tận gốc là si tâm vọng tưởng."
"Ờ." Even Joseph nhìn một mảng máu ca không thấy biên giới. Bên trong còn có vay cá nổi lên. Mặc kệ đến chỗ nào, cho dù đến tận cùng thế giới, vẫn có một số chuyện bản thân lực bất tòng tâm.
Bánh chèo chuyển nhanh, Mojie mang theo bọn họ ly khai vùng biển này. Chỗ thuyền hải tặc từng tàn sát bừa bãi, tạm thời không còn gì để bắt trong thời gian sắp tới.
Trước khi bọn họ đến ngư trường tiếp theo, Sick phải chuẩn bị mồi cầu cho tốt. Hắn quay tới quay lui trong phòng nhỏ, Even Joseph đứng ở một bên. Phòng làm việc là một không gian dài hẹp, mặt tường đều là các ngăn tủ. Cửa tủ cố định bằng nam châm, hơn nữa đóng chặt, miễn cho bị mở ra lúc thuyền lắc lư. Trong này có hơn trăm loại tài liệu pháp thuật đấy. Không khí có vị vỏ cây thoang thoảng, đây là để khử mùi chống nấm mốc.
"Đây là cái gì?" Even Joseph chỉ vào một con mắt tím có đuôi.
"Đừng đụng." Sick đứng trước bàn làm việc, tay băm mồi không ngừng. Hắn nói bằng Sở Ni ngữ.
"Ờ, bọn nó là? Cái kia là gì?" Even Joseph lại chỉ vào cục đá. Cục đá nhìn như san hô chết.
"Dát cá tha." Sick lại nói "Đừng đụng" bằng Sở Ni ngữ.
"Tất cả đều gọi là Dát cá tha?" Even Joseph nhìn Sick, nhướng mày: "Ngươi có thể dùng ngôn ngữ trái đất trả lời sao?"
"Dát cốt" Sick dùng Sở Ni ngữ nói "Không muốn". Hắn lại trộn mồi, nhét tôm đen vào, ép lại, sau đó làm phép. Xác tôm đen bắt đầu bật dậy như còn sống. Hắn lại làm phép, cuối cùng để mồi cầu vào rương, dùng tiếng Aidonatello nói: "Giúp ta chuyển thứ kia ra."
"Chỉ khi này ngươi mới muốn nói chuyện với ta à?" Even Joseph thở dài. Nhưng hắn vẫn làm theo: "Nếu như ngươi không để ý tới ta, chỉ cho ta cơm ăn, ta sẽ tịch mịch mà chết."
"Đúng vậy a." Sick lau tế đao, nhìn khăn lau, cầm lấy đi giặt sạch, sau đó đuổi theo Even Joseph: "Nếu như cứ nói chuyện với ngươi, ta sẽ phiền chết."
Hai người lên tới boong chủ. Tốc độ trôi của mặt trời đã chậm hơn nhiều so với lúc nãy. Bọn chúng xoay tròn trên mặt nước, chuẩn bị trở về đáy nước nghỉ ngơi.
Even Joseph khiêng mồi câu đi tìm ngư dân. Sick quay người, nhìn thấy hoa tiêu đang đứng cạnh mạn thuyền.
"Độ ấm không đúng lắm. Đêm nay chắc có biến. Tốt nhất nên cố định đồ vật lại." Hoa tiêu nói. nàng là nữ nhân trẻ tuổi, có một loại thành thục uy nghiêm hiếm thấy. Lúc một người có giới tính khác kiếm được chỗ đứng vững trong công việc vốn chỉ dành cho một giới, thường thường đại biểu người này là tinh anh, thực lực đủ mạnh để vượt hàng rào giới tình, tạo thành trường hợp đặc biệt. Hoa tiêu chính là ví dụ như vậy. Nàng có làn da ngâm, môi dày, tóc xoăn rủ xuống ngan vai, cặp mắt màu lam nhạt sáng ngời. Ngoại trừ làm hoa tiêu, nàng cũng am hiểu công việc của ngư dân, còn có thể chữa bệnh. Thân hình của nàng căng đầy khỏe mạnh, không mặc đồ pháp sư, mà là như một ngư nhân.
"Feiluna đại nhân." Sick hơi kính sợ nói ra cái tên này.
"Bằng hữu của cậu, không biết sẽ mang đến cho chúng ta may mắn hay là xui xẻo ah." Hoa tiêu Feiluna liếc Even Joseph, người kia đang ngồi xổm một góc, thử mắc mồi vào lưỡi câu. Hoa tiêu Feiluna nói: "Người kéo lên từ nước, nhất định mang theo yêu ma hoặc là tinh linh. Huống chi ta nghe nói, hắn còn là một Thánh kỵ sĩ có thể sống tới 150 tuổi."
Thánh kỵ sĩ là thiên phú. Trời sinh bọn họ để chống lại gian tà, giữ gìn chính nghĩa. Bọn họ có kháng tính rất mạnh với pháp thuật cùng độc dược, một tay có thể làm nên kỳ tích, có sức khỏe cùng tuổi thọ người bình thường theo không kịp. Đương đại chỉ có hai Thánh kỵ sĩ nổi bậc, một người ở quốc gia Sarangi Lehra, Địa Khu Aidonatello, chính là Even Joseph.
Tựa như ma pháp hiện đại là học từ pháp sư Tiên Thiên cổ đại, kỹ thuật thánh kiếm của kỵ sĩ cũng là học từ Thánh kỵ sĩ cổ đại. Thánh kỵ sĩ dù có chức vị hay không, cũng sẽ gánh trên vai kỳ vọng của mọi người. Kỳ thật Even Joseph rất vất vả đấy. Áp lực của một Kỵ sĩ vốn cũng rất lớn, hắn là Thánh kỵ sĩ, áp lực khẳng định càng lớn.
Sick thở dài. Vẫn nên trò chuyện với Even Joseph nhiều hơn ah.
Mặt trời chìm xuống nước, thiên không khôi phục một màu đen tăm tối...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...