Sick đến chờ ở phòng chăm sóc nhân viên theo lời đồng nghiệp. Hắn đợi khoảng nửa giờ, Whitney cái gì cùng đại tỷ mới tới. Hắn mặc lễ phục như trên TV, tiếng huy chương va chạm từ xa vọng lại.
Lần này, Whitney cái gì cùng đại tỷ ngồi đối diện Sick.
Sick đã chuẩn bị tâm lý đấu một phen võ mồm, quái chính là, trên mặt Whitney cái gì lại treo một điệu cười thân mật. Điều này làm Sick cảnh giác, hắn lén mở ra máy ghi âm tiểu Tra cho mượn vốn giấu ở trong tay áo.
"Uống trà a." Whitney cái gì mang đến hai chén trà. Thân từng là pháp sư tà ác, bản thân cũng là cao thủ dùng độc, đương nhiên Sick sẽ không uống. Hắn làm bộ điều chỉnh cổ áo, khẽ mở nắp hộp bạc, Tiểu Hôi lén chui vào lòng bàn tay hắn. Sau đó hắn làm bộ che miệng ho khan, hít vụ yêu vào miệng.
Sick cảm giác như ngậm một khối băng không tan, yết hầu với cổ họng đều đau nhứt. Nhưng hắn không có biểu hiện ra ngoài, hắn cầm chén trà Whitney cái gì cho uống một hơi cạn sạch, kỳ thật vừa vào miệng đã bị Tiểu Hôi nuốt, không có giọt nào lọt vào yết hầu.
Sick buông chén trà, biểu lộ của Whitney cái gì lập tức cải biến, dáng cười trên miệng từ thân mật biến thành tà ác: "Chúng ta tới nói chuyện tiền lương a."
"Ân." Sick cố ý làm cặp mắt của mình mất tiêu cự.
"Ta nhìn qua bảng lương của ngươi rồi, công tác của ngươi là nhân viên ma thoại, lại lãnh lương cao như vậy, chuyện này không thể chấp nhận?!" Whitney cái gì nói.
Hai mắt Sick vô thần, trả lời: "Không biết a."
Whitney cái gì tiếp tục dọa: "Nhân viên ma thoại lãnh lương cao như thế, làm sao nói với cấp trên?"
"Ta cũng không phải làm nhân viên ma thoại thật. Ta có hợp đồng làm thuê, trên đó ghi rõ tiền lương" Sick nói.Whitney cái gì bỏ thêm chồi hoa Vật Nam vào trà, thứ này không có mùi vị, nhưng nó sẽ làm ngươi mất kiểm sót, người khác nói cái gì cũng đồng ý.
"Nhân viên ma thoại không có lương cao như vậy!" Whitney cái gì tăng âm lượng.
"Hợp đồng ghi thế nào, ngươi cứ thực hiện thế đó. Huống chi ta vừa làm nhân viên ma thoại, lại kiêm chức bảo tiêu, lương của ta chắc chắn cao hơn giá thỏa thuẩn!" Sick nói. Hắn đã từng trò chuyện với các đồng nghiệp khác nên biết rõ lương nhân viên ma thoại là bao nhiêu. Sau khi Whitney cái gì nhậm chức đã cắt lương diện rộng, tất cả mọi người có khổ cũng không dám nói, còn không bằng đi rửa chén đĩa.
"Làm vậy ta ăn nói với cổ đông thế nào?"
"Đó là chuyện của ngươi."
"Lại uống chút a. Chắc ngươi miệng khô lưỡi đắng mới nóng như thế, hạ hỏa đi." Whitney cái gì lại châm thêm một chén trà, Sick dùng thủ pháp tương tự đút cho Tiểu Hôi.
Khi Sick đặt chén trà lên bàn, Whitney cái gì chớp mắt, dùng giọng nghiêm nghị hỏi: "Bình thường ngươi không làm việc, đúng hay không? ngươi đều trốn việc đi ra ngoài chơi!"
"Sai. Mỗi ngày ta đều cố gắng công tác, chưa bao giờ trốn việc." Sick sắp chán trò chơi trúng độc rồi.
Whitney cái gì vẫn còn phối hợp nói tiếp: "Cho nên ngươi bị khai trừ là đương nhiên đấy, ngươi thấy mình không xứng đáng với số tiền —— cái gì? ngươi nói, cái gì?"
"Ta nói tiền lương của ta không có vấn đề."
Whitney cái gì nhìn chằm chằm vào Sick, nuốt nước miếng, không biết sự tình có vấn đề chỗ nào. Hắn không biết từ vừa bắt đầu, hắn còn chưa động thủ cũng đã thua.
"Ta bảo vệ mạng của ngươi, ta bảo hộ nhân viên của ngươi, thế nhưng ngươi làm gì, một đồng đều không muốn cho ta?" Sick khoanh tay, hai mắt tập trung trên người Whitney cái gì nói: "Thật là một ông chủ tốt."
"Ngươi làm những sự tình kia, nhưng ngươi cũng là nhân viên công ty, nên nhìn chung thì —— "
Whitney cái gì còn chưa nói xong, Sick đã cắt lời của hắn: "Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa."
Whitney cái gì cắn răng trừng Sick, Đứng bật dậy, mang tỷ đi ra ngoài. Sick thấy lúc hắn xoay người, ấn xuống một máy ghi âm trong lòng bàn tay, kết thúc ghi âm.
Nếu Sick uống hết trà, sau đó đồng ý lời của Whitney cái gì, Whitney cái gì sẽ sử dụng máy ghi âm chứng minh Sick không có tư cách lĩnh tiền lương, thuận lý thành chương không trả tiền.
Sick cũng tắt máy ghi âm của mình, há mồm nhổ ra một đám sương mù xám.
Sick trở lại phòng nối cáp tiếp tục hỗ trợ nhân viên ma thoại. Hắn vừa làm vừa nghĩ nên tìm ai hỗ trợ, để Whitney cái gì trả tiền lương. Lần nay Nanaimo chỉ muốn nhận tiền thưởng ở chợ đêm, hắn không cần tiền của Whitney cái gì như Sick, mặc dù hắn cũng biểu thị hắn nhất định sẽ nghĩ cách lấy tiền tới tay. Đừng hòng thiếu nợ pháp sư chợ đêm.
Hắn và Nanaimo ngồi cùng một cái phản bay, Nanaimo vừa lau chậu vừa hỏi Lys Na: "Giả thuyết về 『 Ác Ma đối ứng 』, là thưởng thức ở Ma giới thật sao?"
"Xem như thế đi, không phải ở đây cũng có giả thuyết cùng loại sao? 『 mỗi người trên thế giới sẽ có một người giống mình như đúc. 』" Lys Na khép hai chân lại, bàn chân đung đưa, dùng một ngón tay đặt lên má.
"Đây không tính là thưởng thức a." Nanaimo nói.
Lys Na lại chọt mặt Nanaimo: "Thêm một người giống mình, không phải tình thú khác sao? Phần kia sẽ có cảm giác khác a."
Cách nghĩ của Ác Ma đúng là khác với nhân loại nhiều lắm, Nanaimo quyết định đổi cách nhập đề: "Ngươi tin tưởng giả thuyết này sao?"
"Tin tưởng ah." Lys Na cười rất sáng lạn.
"Sẽ không phải —— ngươi cũng có nhân loại đối ứng? Là ai?" Môi Nanaimo nhấc lên, lộ ra hàm răng nói.
Lys Na chỉ là hé miệng cười, không trả lời.
Sick nhún vai xen vào: "Nàng sẽ không nói cho ngươi biết đấy. Nàng là mị ma của ngươi a, nói cho ngươi biết, kết quả ngươi chạy đi tìm nhân loại kia kết hôn thì làm sao?"
"Trái ôm phải ấp! Ô ờ!"
Sick triệt để bỏ qua Nanaimo bị Lys Na hành hạ. Nanaimo hô hào: "Cái này không đúng, không phải mị ma ưa thích nhiều một chút ư!"
Chuông lục lạc của ma thoại dùng thử vang lên thật lâu nhưng chưa có ai nhấc máy. Sick ngồi xổm trước bàn điều khiển, để cho phản bay đi qua bên kia.
"Không cần phải xen vào á..., đây đều là cuộc gọi giả."
"À? Những lục lạc chuông đó đều là của nội bộ ah, còn phải mở khóa mới gọi được." Sick nói. Bởi vì Whitney cái gì, bên ngoài không thể liên hệ trong này.
"Sao ta biết là nhân viên nào rảnh rỗi gọi chơi, đã bốn ngày rồi." Lúc phản bay di chuyển, Nanaimo cũng ngồi xổm xuống, gió thổi bay tóc hắn.
Sick vẫn điều khiển phản bay tới đó, nhấc ma thoại.
"Này này này! Có người có ở đây không? Làm ơn có ai đó đi! Mặc kệ ai cũng tốt, hãy nghe ta nói!" Giọng trong chuông lục lạc không lớn, nhưng xác thực là có. Đó là một giọng nữ trưởng thành, kèm theo khóc nức nở, giống như đã xảy ra chuyện gì đó rất khủng khiếp, làm nàng phải vội vã tìm người hỗ trợ.
"Xem đi. Ma thoại in re." Nanaimo nhíu mày xem thường nói.
"Có thanh âm ah." Sick kéo chuông lục lạc tới gần Nanaimo.
Nanaimo nhíu mày, ghé lỗ tai vào: "Nào có à?"
"Hãy nghe ta nói, ai đến hãy nghe ta nói?" Giọng nữ kia vẫn cầu khẩn, Sick nghe rất rõ.
"Xảy ra chuyện gì?" Sick hỏi lại.
Nữ nhân kêu khóc: "Cuối cùng cũng có người nghe được! Hãy nghe ta nói, ta là Daremyth. Yue! Whitney Huogaimukai Farel là tội phạm giết người! Hắn đã giết ta! Hắn cũng đã giết toàn bộ nhân viên kế toán!"
"Daremyth. Yue là ai?" Sick buông chương lục lạc, để nó buông thỏng, quay đầu hỏi Nanaimo.
"Tên đại tỷ, xảy ra chuyện gì?" Nanaimo nói.
"Ta mới gặp ngươi đấy, sao bây giờ chết rồi?" Sick kêu to.
Nghe được Sick nói, Nanaimo cũng biết có chuyện rồi. Gọi ma thoại không phải là người, là U Linh. Người bình thường không thể nghe U Linh nói chuyện, bởi vậy tưởng rằng là ma thoại giả. Sick không cần thi pháp cũng có thể nghe được U Linh, cho nên hắn nghe thấy giọng nữ nhân. Nữ nhân kia là đại tỷ.
"Ta đã chết bốn ngày rồi!" Đại tỷ nói: "Người ngươi chứng kiến không phải ta, đó là Ác Ma khoác da của ta. Trước khi phòng kế toán cháy ta đã chết rồi! Ta không cho phép hắn giết người, ta muốn ngăn cản hắn, ta bảo sẽ báo cảnh sát, hắn giết ta!
"Hắn đã không phải là người ban đầu ta biết rồi! Ngăn cản hắn!"
"Nàng nói cái gì?" Nanaimo vừa nói sờ tế đao bên hông.
"Là Whitney Huogaimukai Farel giết nàng. Whitney Huogaimukai Farel mới là hung thủ đốt phòng kế toàn, là hắn đã giết hai kế toán chúng ta muốn cứu. Đại tỷ chúng ta gặp là Icama khoác da đại tỷ!" Sau khi nghe đại tỷ khóc lóc kể lể sự tình mình bị giết, cuối cùng Sick cũng nhớ tên đầy đủ của Whitney cái gì rồi. Nhưng mà "Không phải người ban đầu ta biết" là chuyện gì? Whitney cái gì bị thao túng sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...