Ba Đêm Định Mệnh

Phần kết
..........*•♥•*..........
Aveline tìm thấy gã trong phòng làm việc, nhìn đăm đăm vào ngọn lửa như mọi khi.
Lễ chôn cất của Dante đã diễn ra vào buổi sớm ngày hôm nay, chỉ có duy nhất Lucien, Robert và cô có mặt. Lucien rất khó khăn đón nhận cái chết của Dante, dù thách đấu kẻ tự mãn đó thực sự là chủ ý của gã vì những hành động khiến Chloe không được thừa nhận. Nhưng có vẻ giết một địch thủ trong cuộc đấu súng vì danh dự khác rất xa với việc có người bạn hy sinh bản thân để cứu vợ và con mình.
Aveline bước đến bên cạnh và đặt bàn tay lên vai gã. Gã ngước lên, hít một hơi thở sâu và rũ bản thân khỏi nỗi sầu muộn. "Chloe đã đi ngủ chưa em?"
"Có vẻ đã ngủ rồi." Cô ngồi lọt thỏm vào lòng gã, vòng hai cánh tay ôm lấy cổ. "Giờ cũng là lúc để anh lên giường đi ngủ rồi đấy."
"Vậy sao?" Sự tinh quái lấp lánh trong đôi mắt gã sưởi ấm trái tim cô. Một khi gã không ngừng nhìn cô như vậy, cả hai rồi sẽ ổn.
"Trừ khi anh thích nằm cuộn tròn bên ngọn lửa." Cô ngọ nguậy không ngừng trong lòng, nhận thức được tác động từ cơ thể phủ lụa của mình lên người gã.
Gã nghịch ngợm giật sợi dây buộc áo choàng của cô, tách làn v
ải giống như ren để lộ chiếc váy ngủ bằng lụa trơn nhẵn bên dưới. "Anh thích nằm cuộn tròn."
"Em cũng vậy." Cô ngả đầu vào vai gã khi bàn tay gã vuốt xuống đường cong nơi hông mình. "Cha em cũng ổn rổi. Bác sĩ Wells nghĩ ông ấy có thể giúp

"Thực sự là tin tức tốt." Gã lần bàn tay trở lên để dịu dàng đỡ một bên ngực cô.
Tiếng thở hắt run rẩy thoát khỏi môi cô. "Em có nên cảm ơn anh", cô hụt hơi hỏi, "vì đã đưa cha em đến Luân Đôn không?".
"Em biết mà, anh không tin em cần làm thế." Gã nhe răng cười, khi vuốt ngón cái qua nhũ hoa của cô.
"Em có thể làm gì…", cô hôn lên cổ gã, "... để bày tỏ...", rồi hôn lên tai gã, "... lòng biết ơn của em đây?". Miệng cô bắt gặp miệng gã trong một nụ hôn nóng bỏng như thiêu cháy cả cơ thể.
Đôi môi họ tách rời và Lucien đắm chìm vào đôi mắt cô, một cách trang nghiêm và cương quyết. "Hãy cho anh một đứa con trai", gã thì thầm. "Để anh được nhìn em trải qua các giai đoạn mang thai. Hãy cho anh được chứng kiến những gì anh đã bỏ lỡ với Chloe."
Trái tim tan chảy trong lồng ngực, cô dịu dàng ôm lấy gương mặt gã. "Em rất hạnh phúc nếu được tặng cho anh một đứa con trai." Đôi môi cô cong lên. "Nhưng là con gái thì sao?"
Gã nhuớn hàng lông mày với điệu cười phóng đãng và đứng dậy, bế cô trong vòng tay. "Thì chúng ta lại cố."
Cô bật cười và bám lấy gã, nhưng khi gã xốc cô lên, có thứ gì đó đâm vào đùi. "Ối. Thứ gì trong tay anh vậy?"
"Chỉ là một quân cờ cũ thôi." Gã mở lòng bàn tay và thả quân hậu trắng lên tấm thảm. "Anh không cần nó nữa."
"Anh có thắng ván đó không?" Cô tán tỉnh hỏi, khi gã bế cô hướng về phía cửa.

"Em biết mà, anh tin rằng mình đã thắng." Gã mang cô ra khỏi phòng làm việc và đi về phía cầu thang. "Và em là giải thưởng của anh
Tiếng cười giòn tan của cô vang khắp ngôi nhà khi gã đưa cô đến phòng ngủ của mình.
Trong phòng làm việc, quân hậu trắng sáng lấp lánh trong ánh lửa, bị lãng quên.
Chú thích
[1] Một lối đánh bài thông dụng thời bấy giờ.
[2] Ở Phương Tây, bọ rùa được biết đến rộng rãi như một biểu tượng may mắn.
[3] Vua George III của Anh (4/6/1738 – 29/1/1820) hay George William Frederick.
[4] Bedlam: Nhà thương điên.
[5] Theo truyền thuyết Hy Lạp là vua của Phrygia, người có bàn tay chạm vào thứ gì thì thứ đó biến thành vàng.
[6] Một loại cocktail có nguồn gốc từ Ấn Độ, pha chế từ rượu mạnh với đường, sữa, chanh và nước nóng.
[7] Trong thần thoại Hy Lạp, là nữ thần tình yêu và sắc đẹp. Nàng còn có tên Venus trong thần thoại Lã Mã.
[8] Nguyên tác: Bow Stress – nơi đặt trụ sở của lực lượng cảnh sát (tuần cảnh) thời bất giờ.
[9] Banbury là nơi xuất bản rất nhiều câu chuyện cổ tích, trong đó có Cô bé Lọ Lem…
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận