Bá đạo vương phi của lãnh vương

Hàn Mặc hơi nhíu mày nhìn Lý thị, làm sao bà ta có thể có được lực đánh mạnh như vậy. Lúc nàng đứng gần bà ta cũng không cảm thấy bà ta có chút nội lực nào. Nhưng nàng chỉ cảm thấy nghi ngờ vậy thôi, rất nhanh đã không nghĩ tới nữa.
"Ngươi nói láo, sao ta có thể hại con của mình chứ, mặc dù Mặc nhi không phải là con do ta sinh ra nhưng ta rất yêu thương nó, ngươi vậy mà lại nói ta muốn hại Mặc nhi hay sao?"
Lý thị vừa nói còn cố nặng ra vài giọt nước mắt giả tạo, khóc đến mức người xem cũng bị bà ta thuyết phục, còn đồng tình với bà ta.
Một số người hầu bắt đầu lên tiếng bênh vực cho bà ta.
"Theo ta thấy thì Lý di nương không thể nào là người hại đại tiểu thư được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Đúng đó ta cũng nghĩ vậy, bình thường Lý di nương đối tốt với đại tiểu thư như vậy sao có thể làm như vậy được?"
"Ta lại thấy Lý di nương hại đại tiểu thư cũng có khả năng đó. Ngươi không nghe nha hoàn kia nói sao, Lý di nương muốn nhị tiểu thư thay thế đại tiểu thư gả cho Lãnh vương gia mà nhị tiểu thư mới là con ruột của Lý di nương còn đại tiểu thư cũng chỉ là con của cố phu nhân thôi, dù có yêu thương đi nữa thì cũng đâu thể so với nhị tiểu thư được, con thân sinh vẫn hơn chứ."
"Ta thấy ngươi nói cũng đúng, không phải không có khả năng này."
"......"
Liên tục có rất nhiều lời bàn tán của đám người hầu trong phủ nói thì thầm to nhỏ với nhau.
"Nô tì nói là sự thật, chính Lý di nương đã sai nô tì nói như vậy để vu oan cho tiểu thư còn Lý di nương sẽ cho người âm thầm bỏ đồ mà mình đã chuẩn bị vào phòng của đại tiểu thư."
"Ngươi nói bậy, ta không làm việc này, có phải có người muốn gây mâu thuẫn trong quan hệ của ta và Mặc nhi nên mới sai ngươi nói ra tên ta phải không? Ngươi nói đi ai là người sai khiến ngươi làm như vậy?"
"Di nương người đừng kích động như vậy, nếu không phải thật sự là do người làm thì sao người phải kích động như thế chứ?"

"Mặc nhi con tin ta đúng không, ta thật sự không làm chuyện như thế, con phải tin tưởng ta."
Lý thị nắm lấy tay Hàn Mặc, giọng nói nghẹn ngào nghe như bà ta chịu nhiều ỷ khuất lắm vậy. Nói rồi quay sang phía Hàn Vũ khóc càng lợi hại hơn.
"Lão gia thiếp thân thật sự không làm vậy, trước giờ thiếp yêu thương Mặc nhi ra sao không phải ai cũng thấy được sao? Sao thiếp có thể hại nó được. Xin lão gia làm chủ cho thần thiếp."
Hàn Vũ thấy Lý thị như vậy thì có chút không đành lòng phạt bà ta nhưng chuyện này đúng là do bà ta làm dù hắn có muốn bao che cho bà ta cũng khó. Hơn nữa số người tin lời nói của nha hoàn kia cũng đã nhiều rồi, khó mà giúp bà ta được. Chưa kể Hàn Mặc sau này sẽ là vương phi tương lai của Lãnh vương gia nên không thể khiến Hàn Mặc mất mặt được. Mà cũng trách bà ta tính kế như thế nào lại không kĩ lưỡng như vậy, hại người ta nhưng lại hại ngược lên đầu mình. Nghĩ đến đây Hàn Vũ lập tức nộ khí xông lên quát Lý thị
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Bà còn nói nữa sao, nếu không có lửa làm sao có khói chắc chắn bà đã từng làm gì Mặc nhi rồi nên mới như vậy."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Lão gia ông không tin tôi sao?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này Hàn Mặc cười lạnh, hỏi Lý thị: "Di nương nói người yêu thương ta ai cũng thấy rõ nhưng sao ta lại không biết vậy? Hay chỉ là diễn cho người khác xem thôi?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ngươi...."
Lý thị nghe vậy nhịn không được nổi giận nhưng phải nén lại. Lúc này khuôn mặt bà ta vặn vẹo trông rất dữ tợn. Hàn Mặc không để ý đến bà ta, lại nhàn nhạt lên tiếng vẫn là giọng nói lạnh lùng không chút độ ấm nào.
"Ngươi nói là do di nương làm vậy ngươi có bằng chứng gì hay không?"
"Có ạ, nó được cất trong chỗ ở của nô tì dưới chiếc gối mà nô tì hay nằm."
"Phụ thân, người cho người đi kiểm tra xem theo lời nàng ta nói có cái gì có thể làm chứng hay không?"
Hàn Vũ dù bất đắc dĩ nhưng vẫn phải hạ lệnh cho người đi kiểm tra.

"Các ngươi mau đi kiểm tra xem nàng ta nói có thật không?"
Bọn thị vệ lập tức đi kiểm tra ngay. Nhưng lúc quay về lại nói là không có.
"Dạ bọn thuộc hạ không tìm thấy cái gì đáng xem như là bằng chứng cả chỉ có một ít ngân lượng và y phục cũ ngoài ra không có gì nữa cả"
Hàn Mặc nghe nói vậy thì chân mày hơi nhíu lại nhưng không nói gì. Xem ra chắc chắn là Hàn Vũ giở trò giấu vật chứng đi rồi.
Nha hoàn kia lại không chút hoảng sợ mà ngược lại còn cười lên.
"Haha nô tì biết thế nào Lý di nương cũng tìm cách giấu nó đi nên đã đem theo bên người một thứ khác có thể chứng minh được. Đại tiểu thư người có thể đến lấy được không?"
Hàn Mặc gật nhẹ đầu đứng lên đi tới chỗ nha hoàn kia lục soát trên người nàng ta lấy ra được một cây trâm cài tóc nhìn rất đơn giản.
Mọi người xung quanh thấy Hàn Mặc lấy ra chỉ là một trâm cài bình thường thì bĩu môi. Nghĩ nó thì có thể làm được gì chứ.
Lúc Lý thị nghe thị vệ nói trong phòng nàng ta không thấy thứ gì thì tâm tình bình tĩnh trở lại, đoán chắc là lão gia đã cho người âm thầm đem giấu đi rồi. Nhưng sau khi thấy chiếc trâm cài ấy thì sắc mặt lại đổi màu lần nữa. Bà ta hy vọng sẽ không có ai thấy được cái tên được khắc trên chiếc trâm ấy. Chiếc trâm ấy quả thật là của bà ta, trên đó còn được khắc tên bà ta lên nữa nên không thể nói nó không phải là của bà ta được.
Hàn Vũ thấy nó chỉ là một cây trâm bình thường nên trong lòng không khỏi vui lên nhưng ngoài mặt thì vẫn giả bộ tức giận quát nha hoàn kia.
"Ngươi nói đây là chứng cứ sao? Chỉ là một cây trâm bình thường mà ngươi lại lấy nó để hại Lý di nương. Người đâu mau đánh cho ta"
"Khoan phụ thân trên cây trâm này có khắc một chữ là chữ "Tuyết" trong tên của di nương"
"Chắc chắn đây là do nàng ta lấy cắp của ta rồi đổ tội cho ta. Tiện nhân ta phải đánh chết ngươi."
"Di nương người bình tĩnh lại đã, theo ta thấy phòng của di nương và phụ thân được bảo vệ rất cẩn thận muốn lấy cắp thứ gì thật không dễ mà nàng ta lại chỉ là một nha hoàn không có võ công thì làm sao lấy cắp được chứ? Hơn nữa, nàng ta là nha hoàn trong viện của ta, bình thường viện của ta cũng khá xa viện của di nương và phụ thân, mà ta cũng không cho phép người hầu trong viện mình đi lung tung. Nếu nàng ta có đến chỗ của di nương thì chắc chắn đã có người nhìn thấy rồi, chưa kể có thể đụng vào đồ của di nương cũng chỉ có nha hoàn thân cận mà thôi, sao nàng ta có cơ hội lấy trộm được chứ?"
Lý thị lúc này cũng không giữ vững được bình tĩnh nên càng la khóc to hơn.
"Không ta không có làm mà."

Hàn Vũ thấy Lý thị đã bị vạch trần nên càng tức giận.
"Bà còn nói nữa sao, vậy chiếc trâm ấy là sao hả?"
Hắn lúc này đã thật sự tức giận rồi. Lý thị tại sao có thể ngu ngốc đến nỗi này, lại thua dưới tay một nha hoàn, tính kế hại người nhưng lại để người khác phát hiện ra còn ở trước mặt các hạ nhân trong phủ nữa. Nếu chuyện này bị truyền ra thì mặt mũi của phủ Thừa tướng đều mất sạch
"Chuyện hôm qua chưa đủ loạn hay sao? Bà lại làm chuyện đáng trách như vậy? Vậy mà có thể vu oan cho Mặc nhi."
Hàn Mặc thấy Lý thị bị Hàn Vũ quát mắng như vậy thấy khá hả dạ. Dù cho hôm nay nha hoàn kia không có chứng cứ đi nữa thì Lý thị trong mắt hạ nhân cũng đã không còn tốt đẹp như trước kia nữa, thay vào đó hạ nhân trong phủ cũng không còn khinh thường nàng như trước kia nữa.
"Người đâu mau đỡ Lý di nương về phòng cấm túc một tháng để suy nghĩ lại những việc mình đã làm."
Hàn Vũ ra lệnh cho nha hoàn dìu Lý thị đi xong liền quay sang Hàn Mặc làm bộ dáng có lỗi với nàng.
"Mặc nhi, ta xin lỗi con chuyện của di nương con."
"Phụ thân ta không sao người cũng về nghỉ ngơi đi."
Hàn Vũ nghe Hàn Mặc nói vậy cũng không ở lại thêm nữa mà về lại phòng của mình.
Sau khi Hàn Vũ đi rồi, Hàn Mặc vẫn đứng đó cười lạnh. Tuy nàng không hài lòng lắm khi Lý thị chỉ bị trừng phạt nhẹ như thế nhưng nàng biết hiện tại nàng vẫn chưa thể làm lớn chuyện, chờ đến khi nàng đủ cường đại rồi thì sẽ trả lại hết, có ân báo ân có thù báo thù. 
Thật ra người của Ám Dạ môn có một số trà trộn vào trong phủ làm sai vặt hoặc nha hoàn để tiện báo tình hình bên ngoài cũng như bảo vệ cho Hàn Mặc. Lúc Lý thị sai người đem vật chứng vào phòng nàng thì bị người của nàng phát hiện nên mới báo cho nàng biết.
Nàng vẫn để hắn bỏ đồ vào phòng nàng rồi sau đó lấy nó đi tiêu hủy. Lý thị không biết rằng âm mưu của bà ta đã bị nàng phát hiện từ sớm nên vẫn cứ thực hiện theo kế hoạch giờ bị nàng đánh trả lại. Nàng là người ân oán rõ ràng, chính xác hơn là "người không đụng ta ta không đụng người".
"Vân nhi, Song nhi hai em đi luyện tập tiếp đi lát nữa ta kiểm tra."
Chỉ tội cho Vân nhi và Song nhi phải tiếp tục luyện tập. Hai người khóc không ra nước mắt ánh mắt đáng thương nhìn Hàn Mặc nhưng vẫn không thay đổi được ý của Hàn Mặc. Thế là hai người đành ngậm ngùi tiếp tục luyện tập còn Hàn Mặc thì vào phòng làm một số việc.
Việc đầu tiên, nàng phải suy nghĩ xem có nên chữa bệnh cho Lãnh Băng hay không, nếu chữa cho hắn thì phải lấy gì làm điều kiện, thế là Hàn Mặc lại phải kiểm tra lại từng thứ cất trong chiếc nhẫn của nàng để xem có gì nàng chưa có hay không, kết quả bên trong chiếc nhẫn còn thiếu một vài dược liệu quý hiếm chỉ ở cổ đại mới có mà nàng vẫn chưa tìm được. Vì vậy Hàn Mặc quyết định sẽ lấy những thứ đó làm điều kiện chữa cho hắn.
Mà hình như nàng quên nói với hắn là hắn bị trúng cổ đó thì chỉ có thể chống cự trong vòng hai mươi năm thôi, sau hai mươi năm dù có cường hãn đến đâu cũng sẽ chết. Mà cổ này đã theo hắn khoảng mười lăm năm rồi nên phải lấy cổ ra càng nhanh thì mới tốt được. Có điều Hàn Mặc lại không nghĩ rằng các dược liệu mà nàng yêu cầu kia lại rất khó tìm, nếu Lãnh Băng tìm được đưa cho nàng cũng mất không ít thời gian.
Lúc nàng suy nghĩ xong thì mặt trời cũng đã lên cao rồi chỉ tội cho Vân nhi và Song nhi vẫn phải ở ngoài nắng luyện tập. Lúc này Hàn Mặc mới nhớ đến Vân nhi và Song nhi liền đi đến chỗ hai người luyện tập, thấy cả hai vẫn còn ở đó, mồ hôi rịn ra cả khuôn mặt thanh tú của hai người.
Hai người bọn họ thấy Hàn Mặc tới thì mắt sáng hết lên lao nhanh lại phía nàng.

"Bọn em tập xong rồi tỷ cho bọn em nghỉ đi nha."
"Để ta kiểm tra bọn em đã chứ chưa nghỉ được đâu."
Hàn Mặc nói xong cũng vung chiêu về phía hai người. Cũng may Vân nhi và Song nhi nhanh nhẹn thoát được. Lại đánh thêm vài chiêu nữa Hàn Mặc mới dừng lại.
"Bọn em có tiến bộ nhưng vẫn phải luyện tập hằng ngày không thể bỏ được."
"Ta cũng chỉ muốn tốt cho các em thôi, phải tự bảo vệ mình cho tốt."
"Tỷ tỷ, bọn em biết tỷ cũng vì muốn tốt cho bọn em nên mới như vậy, bọn em không trách tỷ đâu."
"Đúng đó tỷ tỷ bọn em phải cảm ơn người mới đúng."
"Không có gì đâu, bọn em hiểu như vậy là tốt, mau đi tắm rửa thay y phục đi rồi làm cơm cho ta ăn đi ta thấy đói rồi."
Vân nhi và Song nhi nghe Hàn Mặc nói như vậy liền nhìn lại mình mồ hôi nhễ nhại, cả người cũng bốc mùi, nhất thời hai khuôn mặt đều đỏ ửng lên. Cả hai nhanh chóng nhanh chóng xin Hàn Mặc về phòng mình tắm rửa rồi chuẩn bị cơm cho Hàn Mặc.
Còn Hàn Mặc thì quay lại phòng mình, trong lúc đợi Vân nhi và Song nhi thuận tiện vẽ ra vài bộ y phục và vũ khí mới cho các cửa hàng của Ám Dạ môn mở. Tất cả đều do nàng thiết kế sau đó chỉ cho mọi người cách chế tạo ra.
Hiện tại có 'Lưu ly cung' chuyên về các đồ thủy tinh trong suốt như những viên pha lê hoặc quả cầu trong suốt được rất nhiều người yêu thích đang nổi tiếng nhất ở kinh thành.
Còn có một cửa hàng 'Bích Y phường' làm rất nhiều y phục và trang sức được thiết kế rất đẹp nhưng muốn mua một bộ đẹp thì tốn rất nhiều tiền thường thì những người có tiền hoặc con quan lại mới có thể mua được, trang sức cũng được làm rất tinh tế sắc sảo, nhưng vẫn có một gian riêng là y phục cũng được tính là đẹp nhưng loại vải kém hơn vừa vặn cho bá tánh bình thường có thể mua được.
Ngoài ra còn có một cửa hàng chuyên về vũ khí 'Kim Phong các' với những vũ khí được chạm khắc tinh xảo nhưng không sánh bằng hai cửa hàng kia vì người dù đến vũ khí thì ít nhưng triều đình lại phái người mua một lượng lớn vũ khí ở cửa hàng của nàng nên lợi ích thu được vẫn cao. 
Sau khi Hàn Mặc vẽ xong được vài bộ y phục và một vài cái khác thì Vân nhi và Song nhi cũng làm cơm xong đem đến chỗ Hàn Mặc và ngồi ăn chung cùng nàng.
"Tỷ tỷ bọn muội chuẩn bị cơm xong rồi tỷ lại đây ăn đi."
Vân nhi và Song nhi xếp đồ ăn và bát đũa ra bàn rồi gọi Hàn Mặc lại ăn.
"Ừm."
Hàn Mặc thấy mình vẽ cũng xong rồi nên đứng lên rửa tay rồi đi lại bàn ăn cơm.
"Bọn em có nấu thử món hôm trước tỷ mới dạy cho bọn em đó, tỷ tỷ ăn thử đi xem bọn em nấu có ngon không?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận