Phi trường, máy bay từ từ đáp xuống. Ra khỏi đám người chen chúc. Một bóng người cao gầy ưu nhã xuyên qua đám đông. Tháo kính râm xuống, đôi mắt phượng hẹp dài nhìn bốn phía xung quanh một lúc, đường cong trên khóe miệng câu dẫn lòng người, một lần nữa đeo kính râm trở lại, đôi chân thon dài cất bước, rời khỏi sân bay.
Dù đã bốn năm rồi, vẫn như cũ không quên được anh, trải qua bốn nay ma luyện, chính mình cũng đã có thể trở thành một người đảm đương được nhiều chuyện. Hình Hòa, tôi tới tìm anh đây, tôi muốn đoạt anh khỏi Trương Phi Nhiên.
…
“Hình Hòa, cái này phiền toái cậu phụ trách một chút.” Trong phòng làm việc, Úy Minh Tuyệt giao cho Hình Hòa một phần tài liệu, “Tập đoàn Uy Năng của Nhật Bản gần đây thành lập chi nhánh tại Trung Quốc, đây là lần đầu tiên bọn họ tiến vào thị trường Trung Quốc. Chính là khác hàng rất lớn, không thể yên tâm giao cho người khác phụ trách, cho nên phàm phiền cậu rồi.”
Hình Hòa tiếp nhận tài liệu tùy ý lật ra xem qua một chút, sau khi gập tài liệu lại mỉm cười nói: “Cái gì phiền với không phiền, tôi làm thuê cho anh, chính là nên làm việc cho anh thật tốt, dự án lớn như vậy anh cũng giao cho tôi, nói rõ anh rất tín nhiệm tôi. Yên tâm, tôi sẽ hoàn thành thật tốt.”
Trở lại trong phòng làm việc của mình, Hình Hòa bắt đầu cẩn thận mở tài liệu ra đọc. Tập đoàn Uy Năng, anh trước kia cũng có nghe thấy, nghe nói cũng giống như “Công ti Tín Dương” của bọn anh giống nhau, cũng là một bang phái xã hội đen muốn “gột bỏ” mà thành lập công ti, hơn nữa thủ lĩnh của bọn họ rất có năng lực, trong vòng bốn năm nắm quyền ngắn ngủi, chẳng những làm cho người trong bang phái tâm phục khẩu phục với hắn, rồi lại thành lập công ti Uy Năng, đem nó trở thành tập đoàn số một số hai tại Nhật bản.
Nghe nói vị thủ lĩnh thần bí kia cũng đã tới Trung Quốc, không biết có cơ hội gặp một lần hay không nữa. Chuyến này tốt lắm, không biết nhân vật lợi hại đó có bộ dáng như thế nào nữa.
…
Đến căn phòng đã đặt trước, Hình Hòa bắt tay vào xem xét kiểm tra hợp đồng lần cuối, một bên đợi người phụ trách dự án này của tập đoàn Uy Năng. Không bao lâu, cửa bị mở ra, Hình Hòa liếc mắt nhìn đồng hồ một cái, đối phương thật đúng giờ.
“Chào ông, tôi là Hình Hòa của công ti Tín Dương, thật cao hứng… được gặp ông.” Hình Hòa đứng lên, thân thiện vươn tay, nhưng lại cảm giác người trước mắt có chút quen mặt, “Cái kia, tôi mạo muội hỏi một câu, chúng ta có phải lúc trước đã từng gặp nhau?”
Người kia nhìn Hình Hòa, mỉm cười ý bảo mời Hình Hòa ngồi xuống. Hình Hòa bị nhìn xoáy vào cảm giác là lạ, ánh mắt đó của đối phương, làm cho anh cảm thấy căng thẳng. Hình như từng có người dùng ánh mắt như vậy nhìn anh.
“Hình Hòa, không nhớ tôi sao?” Y Đằng Tuấn Ngạn hai tay chống cằm, tuy là vẻ mặt mỉm cười, trong mắt thế nhưng chẳng có ý cười nào cả. Đã không còn nhớ mình sao? Bốn năm trước không hẹn mà gặp, anh ta cũng chẳng để ý đến biểu lộ của mình đột nhiên biến mất, bây giờ thậm chí cả mình là ai cũng không nhớ rõ nữa sao?!
“Chúng ta… quen nhau? Anh…” Hình Hòa đang cố gắng nhớ lại. Trong mắt anh ấn tượng về người trước mặt này cũng không sâu, chắc là không phải người quen biết nhiều, nhưng mà mấy năm qua, số người anh gặp gỡ cũng không phải ít, người này là anh biết trong lúc nào đây?”
“Thật sự một chút cũng không nhớ? Bốn năm trước, lúc ở nước ngoài… Anh thật sự một chút cũng không nhớ sao?”
Bốn năm trước? Nước ngoài? Hình Hòa lâm vào hồi tưởng, bốn năm trước anh quả thật là có ra nước ngoài, duy nhất chỉ biết một người chính là… “Anh là người kia… Y, Y Đằng… Y Đằng Tuấn Ngạn?”
Y Đằng Tuấn Ngạn nhìn thấy Hình Hòa cuối cùng cũng kêu lên tên của mình, vẻ lo lắng trong lòng cũng tiêu tán được một chút, “Đúng vậy, tôi là Y Đằng Tuấn Ngạn.”
Nhớ ra thân phận của người trước mặt, Hình Hòa không khỏi có chút xấu hổ, thổ bộ bốn năm trước cảu hắn, còn anh lúc đó bị dọa “chạy trối chết”… “Ha ha, anh so với bốn năm trước không giống nhau nhiều, làm hại tôi cũng chẳng nhận ra…”
“Phải không.” Y Đằng Tuấn Ngạn bĩu môi, rõ ràng là anh ta căn bản không có nhận thức được mình.
“Được rồi, anh là người phụ trách trong dự án giữa tập đoàn Uy năng với TÍn Dương sao?” Hai người nhất thời không nói gì, Hình Hòa vội vàng bỏ qua vấn đề này quay lại việc chính.
“Đúng vậy, tôi là người phụ trách, có vấn đề gì sao?” Y Đằng Tuấn Ngạn trả lời.
“Cũng không có gì. Tập đoàn Uy Năng là một tập đoàn lớn, dự án lần này hợp tác với công ti Tín Dương chúng tôi cũng không phải nhỏ, anh còn trẻ tuổi như vậy mà có thể làm người phụ trách việc này, tôi rất khâm phục.” Hình Hòa tưởng thưởng từ đáy lòng.
Y Đằng Tuấn Ngạn cười cười như không có gì: “Đúng vậy, anh cũng nói dự án hợp tác lần này rất lớn, để người khác làm cũng rất lo lắng, cho nên liền để chính mình chủ động, nói như thế nào cũng là dự án đầu tiên của Uy Năng tại Trung Quốc, tôi cũng không muốn có sai sót.”
“?” Y Đằng Tuấn Ngạn nói làm cho Hình Hòa có chút nghi hoặc, ý tứ của hắn…
“Ha ha, tôi quên chưa tự giới thiệu, đây là danh thiếp của tôi.”
Tiếp nhận danh thiếp của Uy Đằng Tuấn Ngạn, Hình Hòa ngốc ra một chút. Y Đằng Tuấn Ngạn đúng là tổng giám đốc của Uy Năng! Vậy thì bang phái kia, lão đại của Phi Ưng bang chẳng lẽ cũng là hắn? Y Đằng Tuấn Ngạn trước mặt cùng lắm cũng chỉ 24, 25 tuổi, tên Y Đằng Tuấn Ngạn này rốt cuộc là nhân vật lợi hại đến mức nào?
“Thật không ngờ, thủ lĩnh Phi Ưng bang trong truyền thuyết, Tổng giám đốc Uy Năng hóa ra lại là anh.”
“Những chuyện anh không biết, nói ra không chừng còn nhiều lắm.” Y Đằng Tuấn Ngạn khóe miệng câu dẫn ra nụ cười mị hoặc, lập tức lại bày ra vẻ mặt nghiêm túc ngay sau đó. “Bây giờ chúng ta bắt đầu bàn đến hợp đồng hợp tác lần này đi.”
Không thể phủ nhận, Y Đằng Tuấn Ngạn là người rất có tài lãnh đạo, so với người được biết bốn năm trước giống như là hai kẻ khác nhau. Nhìn Y Đằng Tuấn Ngạn tập trung vào công việc, trong lòng Hình Hòa không hiểu tại sao lại bối rối, giống như sắp có chuyện gì đó không tốt sẽ xảy ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...