Nụ cười trên mặt Nhiếp Tư Diệu thu lại không ít, cô gật đầu ứng phó, lúc chuẩn bị đi ra ngoài trực tiếp đã bị Trình Thâm gọi lại.
Nhiếp Tư Diệu quay đầu lại, nhìn thấy trên mặt anh có do dự cùng cứng rắn hiếm thấy.
Giống như anh đang không được tự nhiên, lại giống như đang ảo não cái gì đó.
Trình Thâm từng biểu hiện trước mắt cô cảm xúc chỉ đếm trên đầu ngón tay, Nhiếp Tư Diệu tự nhiên rất tò mò rốt cuộc anh muốn nói gì với mình, trong lòng cô lặng lẽ dâng lên một tia chờ mong.
Sau đó chỉ nhìn Trình Thâm thở dài một hơi, giống như làm ra một quyết định trọng đại, anh nói: "Cô về nhà tìm xem có quyển sách nào mà ở công tỷ không có không, về thiết kế.
Tôi muốn mượn xem."
Bất luận là Trình gia hay là công ty, kỳ thật sách trong thư viện rất nhiều.
Cho nên khi Trình Thâm nói ra những lời này, người đầu tiên cô ta nghĩ đến là Hạ Nhiên.
Cô biết huyện Hạ Nhiên mấy ngày nay không ngừng trong thư viện, tuy không rõ Hạ Nhiên rốt cuộc đang làm cái gì, nhưng cô ta hiểu được chuyện này đối với Hạ Nhiên mà nói khẳng định vô cùng quan trọng.
Biết Trình Thâm là vì Hạ Nhiên mới đến hỏi chuyện này, mặt tối trong lòng Nhiếp Tư Diệu liền điên cuồng khuếch trương.
Cô ta gật đầu tao nhã, đáp: "Được, em biết."
Đợi đến khi Nhiếp Tư Diệu rời đi, Trình Thâm trực tiếp châm một điếu thuốc đứng bên cửa sổ.
Năm năm trước, anh và Hạ Nhiên trực tiếp xảy ra rất nhiều chuyện, trong đó đả kích Hạ Nhiên lớn nhất, chính là mẹ cô vì bảo vệ chị gái cùng mẹ khác cha, đem thanh danh của cô hủy hoại.
Sau đó anh mất thật lâu để điều tra tình hình trong nhà Hạ Nhiên, nhưng Hạ gia là thế gia cùng Trình gia nổi danh, những thứ quá mức cơ mật kia điều tra rất tốn thời gian.
Cuối cùng anh liền điều tra ra ẩn tình của mẹ Hạ Nhiên cùng Nhiếp lão gia, chẳng qua có vài thứ anh cần Nhiếp Tư Diệu giúp anh đi xác nhận.
Sau khi Hạ Nhiên nằm sấp trong phòng họp một lúc lâu, cô mới đứng lên đi về phía văn phòng của mình.
Tuy rằng lần này trở về cô cũng không bị đình chỉ công tác lần nữa, nhưng cái danh hãm hại đồng nghiệp còn dán trên người, cô đương nhiên là không thể nhúng tay vào bất cứ thứ gì trong công ty.
Trong lúc Hạ Nhiên rầu rĩ không vui, Phượng Cửu gõ cửa tiến vào.
Lúc cô đến trên tay còn mang theo mấy túi đồ ăn vặt, nhiệt tình nhét cho Hạ Nhiên, nói: Em biết mấy ngày gần đây tâm tình của chị không được tốt.
Nhưng chị không thấy em cố tình đến để dỗ dành chị sao?"
Hạ Nhiên nghe lời này bỗng nhiên bật cười ra tiếng, cô nhìn Phượng Cửu nói: "Tôi xảy ra chuyện như vậy, những người khác đều tránh không kịp, sợ bị ảnh hưởng.
Sao em không tránh?”
Nhìn thấy Hạ Nhiên nở nụ cười, nụ cười trên mặt Phượng Cửu càng thêm sáng lạn.
Cô ấy nói: "Vậy em không còn cách nào khác, ai bảo em cho tới bây giờ chưa từng gặp qua người phụ trách tốt như chị đây.
Em chỉ có thể nhờ chị kiên trì lâu hơn một chút, em không muốn mất chị."
Cách thức nói chuyện thẳng thắn dí dỏm này làm cho trong lòng Hạ Nhiên phi thường thoải mái, sau khi tán gẫu vài câu, tâm tình vừa Hạ Nhiên tốt lên rất nhiều.
Phượng Cửu lúc đi còn nói: "So với Lạc Nhất Đan, em vẫn thích chị hơn.
Hạ tổng, mặc kệ chị gặp phải chuyện gì, ngàn vạn lần đừng nản chí, không đến một khắc cuối cùng ngàn vạn lần không thể buông tha.
Chị phải tin mọi thứ sẽ ổn thôi."
Tuy rằng đây chỉ là một câu khách khí, nhưng sau khi nhìn thấy biểu tình chân thành đến mức không thể chân thành hơn nữa, cô lại tin tưởng những lời này.
Hạ Nhiên nhìn bóng lưng cô, chỉ cảm thấy tính cách sảng khoái của cô thật sự là quá đáng yêu.
"Leng Keng"
Hạ Nhiên nhìn thấy tin nhắn Hạ Cẩm Ngôn gửi cho mình trên điện thoại di động, cô hoài nghi mở ra, cả người nhất thời ngây ngẩn.
Hạ Cẩm Ngôn: [Hừ! Đêm qua, mẹ không nói cho con biết.
Mẹ thấy mọi chuyện đã phát triển đến thế nào rồi? Người phụ nữ họ Nhiếp trong công ty đã bắt nạt đến đầu mẹ rồi!]
Sau khi nhìn chằm chằm tin nhắn này nửa ngày, Hạ Nhiên bình tĩnh một lúc lâu mới tỉnh táo lại, cầm lấy di động bắt đầu trả lời cậu.
Hạ Nhiên: [Chuyện này rốt cuộc là ai nói cho con biết? Làm sao con biết chuyện công ty mẹ? Không đúng, bây giờ không phải con đang đi học sao?]
Bên kia trong nháy mắt không phản hồi, qua hơn nửa ngày.
Bên Kia Hạ Cẩm Ngôn trực tiếp gửi một ảnh chụp màn hình tới, Hạ Nhiên trợn to hai mắt nhìn, đó lại là chứng cứ kiểm tra đăng nhập vào hòm thư của cô, hơn nữa người phụ trách điều tra kia, thế nhưng còn trực tiếp theo mạng của đối phương định vị đến cái máy tính kia.
Đó chính là máy tính của Lạc Nhất Đan!
Hạ Cẩm Ngôn quả thực gửi quá kịp thời.
Sau khi Hạ Nhiên trả lời một câu "Cảm ơn bảo bối", trực tiếp sao chép ra, sau đó cầm lấy liền đi đến phòng làm việc của Trình Thâm.
Hạ Nhiên vừa mới đẩy cửa ra liền cùng tầm mắt Trình Thâm đụng vào nhau, hai người cơ hồ đồng thời mở miệng nói: "Anh/em có chuyện muốn nói với em/anh.”
Hai người bọn họ nhìn nhau, bầu không khí giữa hai người nhất thời trở nên kỳ quái, sau đó vẫn là Hạ Nhiên ho khan một tiếng, trực tiếp nói: "Hay là anh nói trước đi."
Tuy rằng cô cảm thấy chuyện của mình tương đối quan trọng, nhưng chuyện này cũng không nóng lòng nhất thời được.
Trình Thâm cầm đồ trong tay mình, cũng không có từ chối quá nhiều.
Mà là trực tiếp đưa tất cả hai tờ giấy kia cho Hạ Nhiên, nói: "Bên anh đã điều tra ra vấn đề hòm thư của em rồi.”
Nhìn hai tờ giấy giống hệt trong tay mình, Hạ Nhiên lắc lắc đồ đạc bên trong tay Trình Thâm, cười nói: "Em muốn cùng anh nói cũng là chuyện này."
Đối với chuyện này, Hạ Nhiên ngược lại không suy nghĩ nhiều.
Hạ Cẩm Ngôn bình thường thường xuyên kết giao bằng hữu trên mạng, đây là điều cô biết, chỉ cần tiểu tử này không một lòng một dạ muốn đi gặp cư dân mạng, sau đó bị người ta bắt cóc, những chuyện khác cô đều có thể tùy.
Ngược lại biểu tình của Trình Thâm có chút khó hiểu, anh nói: "Thứ này của em lấy ở đâu? Lúc này đây cái đuôi trong hòm thư của em cũng không dễ bắt, cũng là anh ngẫu nhiên quen biết một hacker đứng đầu, lúc này mới mời anh ta ra tay hỗ trợ.”
Trình Thâm từ trước đến nay đều là loại người cầu thị từ sự thật, nếu có thể bị anh trọng điểm nhấn mạnh, vậy chỉ có thể nói lần này thứ này thật sự là không dễ điều tra.
Trong lúc nhất thời, Hạ Nhiên cũng hiểu được chuyện này đến không đúng ở nơi nào.
Mặc dù Hạ Cẩm Ngôn vô cùng có thiên phú trong lĩnh vực máy tính, nhưng theo hiểu biết của cô về con mình, trước mắt Hạ Cẩm Ngôn vẫn chưa thể đạt tới trình độ đỉnh cao này.
Nếu như là người khác hỏi, có lẽ Hạ Nhiên do dự không biết chuyện này nên nói hay không nói.
Nhưng nếu cô đối mặt với Trình Thâm, vậy cô cũng không giấu giếm, trực tiếp nói: "Đây là con trai em gửi cho em, vừa mới phát đã đưa em.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...